10 nen - Chương 3 Phần kết


10 nen goshi no HikiNiito o Yamete Gaishutsushitara Jitaku goto Isekai ni Ten_ishiteta

Phần kết


“Kính thưa quý hành khách, chuyến bay này đã rời Sân bay Quốc tế Narita. Chúng ta sẽ bắt đầu cất cánh. Dự tính thời gian đến Sân bay Quốc tế Los Angeles sẽ là 11 giờ và 10 phút sáng ngày 16 tháng 12 theo giờ địa phương. Bầu trời sẽ rất trong và nhiệt độ vào khoảng 14 độ C.”

*thở dài*

Sakura thở dài và nhẹ nhàng tựa lưng vào ghế khi đang nghe thông báo của chuyến bay.

Những ngày ở Nhật Bản đầy “sóng gió” của cô đã kết thúc, và giờ cô đang ngồi trên chuyến bay về Los Angeles nơi mà chồng cô đang đợi cô.

Cô đã ở Nhật 1 tuần. Sự mệt mỏi về thể chất và tinh thần của cô khi phải trả gần 40 triệu Yên đã phắn sạch bởi cái ghế hạng thương gia mà cô đang ngồi ngay bây giờ.

Tất nhiên là cô đã lấy một nửa số gia sản mà bố mẹ cô để lại nên giờ cô cũng giàu như Yuuji.
“Dù sao, nó thật là mệt mỏi…. Mình nghĩ là sẽ ổn khi sống trong xa hoa nhỉ? Sẽ không cần ghé mắt tới cái hóa đơn chi tiêu của tháng này nữa.” (Sakura)

Sakura đang thuyết phục bản thân một cách chán nản. Cô đang trốn tránh khỏi thực tế. Dù sao cái tính cách hãm hãm này của cô đã ăn sâu vào trong máu như Yuuji rồi.

“Nhưng Onii-chan đang ở thế giới khác nhỉ….? Mình không thể gặp được anh ấy, nhưng khi đến việc mình chưa từng được nhìn thấy anh ấy kể từ khi quyết định cưới Geoger và sống ở Mỹ….. Phải, phải rồi! Mình vẫn có thể gửi mail cho anh ấy nên mình nên thấy nhẹ nhàng khi Onii-chan tràn đầy sức sống đã trở lại.” (Sakura)

Sakura lộ ra một tiếng cười. Dù 10 năm nay, cô đã cách xa anh trai Hiki-NEET của mình, nhưng tất cả các bạn thân của cô đều biết cô là Brocon. (Suu: NTR! NTR! NTR!) (Zen: đm t đã đoán trước là NTR rồi mà =)))

“Ah, quý cô trẻ tuổi, cô có chuyện gì vui ở Nhật Bản à? (Quý bà lớn tuổi)

“Này. Bà ấy là người Nhật. Có thể bà ấy không hiểu tiếng Anh đâu. (Quý ông lớn tuổi)

Một cặp đôi già lịch sự, tuổi họ khoảng U60, đang ngồi ở hàng ghế đối diện gọi Sakura bằng tiếng Anh. Tiếng cười của Sakura có thể đã làm quý bà lớn tuổi chú ý.

“Không sao đâu, cháu có thể nói tiếng Anh vì chồng cháu là một người Mỹ mà. Còn về câu hỏi thì vâng, cháu đã gặp một số chuyện tốt khi ở Nhật.” (Sakura)

“Ah, vậy sao? Vậy cô có thể kể cho tôi được không? Tôi đã rất tò mò khi cô cười như thế.” (Quý bà lớn tuổi)

“Vâng, được ạ nhưng chỉ một chút thôi nhé. Đơn giản là anh trai cháu đã bị trầm cảm vì một số vấn đề giờ đã yêu đời trở lại. Hiện tại thì anh ấy đang sống rất năng động nên đó là lý do cháu vui như vậy.” (Sakura)

“Ah, cô lại cười nữa. Cô thật sự yêu anh trai phải không?” (Quý bà lớn tuổi)

“Vâng ạ….cháu YÊU anh trai cháu.” (Sakura) ( NTR NTR NTR NTR NTR …)

Sakura nói khi đang cười thích thú. Dùng chữ “YÊU” để nói về anh em trong gia đình ở Mỹ, cô thật sự đã Mỹ Hóa.

Nhưng cô không đề cập đến thời gian anh cô bị trầm cảm, nói cách khác, anh ấy đã tịt ngòi trong nhà 10 năm.

□ □ ■ ■ □ ■ ■ □ □

“Bên ngoài bão tuyết mạnh dữ…” (Yuuji)

“Nó TO thật! Nhưng bên trong lại không lạnh nhờ máy điều hòa nhiệt độ, thật là tuyệt vời, Yuuji-Nii!” (Alice)

Bên ngoài phòng khách, mọi thứ trắng xóa vì tuyết rơi quá dày. Tuyết tiếp tục vẽ thành các đường chéo màu trắng khi được gió thổi liên tục.

Nếu tính theo lịch thế giới cũ, thì bây giờ là cuối tháng 2.

Yuuji không biết là cái thế giới này có khái niệm “lịch” hay không nhưng theo tình hình thì có vẻ mùa đông này gần như là vĩnh viễn.

“Anh tự hỏi không biết khi nào thì các mùa đông chết tiệt này sẽ qua. Anh đã chịu quá đủ vì cái sự thái quá của mùa này. Alice, em có biết chừng nào thì mùa xuân sẽ tới không?” (Yuuji)

“Ummmm~~~, vào mùa đông, có rất nhiều tuyết rơi khi có bão tuyết nên chúng ta không thể đi ra ngoài được, nhưng sau khi cơn bão qua, và thêm một xíu nữa thì tuyết sẽ ngừng rơi!” (Alice)

“Oooooooooo, Alice thật thông minh!” (Yuuji)

Yuuji nói và nựng Alice.

“Mou~~, cô em gái trong cái nhà này thật là kawaiii.” (Kotarou)

Kotarou đi thành vòng tròn xung quanh Alice.

“Được rồi Alice, nếu chúng ta không thể ra ngoài được thì hãy học cũng nhau nào!” (Yuuji)

“Un! Alice muốn chơi cái game với mấy chữ số blib-blob trên PC.” (Alice)

Yuuji đã là một người rất giàu ở Nhật.

Tuy nhiên, ở cái thế giới này, cậu chỉ dùng tiền để mua game, ebook hay manga.

Có một cách dùng tiền khác hiệu quả hơn là mua phần mềm giáo dục trẻ cho Alice.

Nhưng dù cậu có giàu cỡ nào, Yuuji vẫn cứ là Yuuji.

No comments

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.