10 nen - Chương 6 Mở đầu
Mở đầu
Cây anh đào ngoài vườn nhà Yuuji đã nở rộ.
Mùa xuân.
Đã được 2 năm từ khi Yuuji đến thế giới này.
Đây là mùa xuân thứ ba của cậu.
Hôm nay, có vẻ như có một căn lều trên khu đất cũ nhà Yuuji.
Đang là cùng ngày với ngày mà Yuuji bị đưa tới thế giới khác.
Lần đầu tiên có người ở khu đất cũ ấy.
Có lẽ mọi người đều bị đưa tới đây như cậu.
Liệu đó có phải hi vọng của cậu? Liệu đó có phải thứ khiến cậu lo lắng?
Yuuji suy nghĩ mông lung trong khi đang ngắm nhìn những bông hoa anh đào được chiếu rọi bởi ánh hoàng hôn.
[Yuuji-nii, hoa anh đào đẹp quá!] (Alice)
Ngồi cạnh Yuuji là Alice đang nở nụ cười rạng rỡ.
Bên phải cô bé là Kotarou. Cô đang ngoe nguẩy cái đuôi qua lại, không hiểu sao cô đang thấy vui.
[Yuuji-nii, sao vậy? Sao anh lại làm mặt buồn? Anh khỏe không?] (Alice)
Alice nói, em sẽ xoa đầu anh, rồi đến gần Yuuji. Bàn tay nhỏ xinh của cô bé vỗ vỗ đầu Yuuji.
Alice sẽ lên 7 vào mùa thu này, nên đôi khi cô bé có phong thái của một “onee-san”.
Kotarou chỉ nhìn Yuuji, người dường như đang cô đơn, một cái nhìn trìu mến.
[Alice,
cảm ơn em. Hôm nay, sau khi ăn tối và tắm xong, em ngủ với Kotarou được
không? Anh có chút việc phải làm, tối nay anh ngủ ngoài trời.] (Yuuji)
[Un, vâng ạ! Kotarou, hôm nay ta sẽ ngủ với nhau.] (Alice)
Mặc dù trông cô bé không hiểu lắm, nhưng cô vẫn gật đầu và nói với Kotarou. Đúng là một đứa trẻ ngoan.
Kotarou kêu “woof-woof” về phía Yuuji và Alice với tông giọng khác nhau cho mỗi người. Như muốn nói,
“Đúng đó, sẽ vui lắm Alice. Dù tôi cũng lo cho Yuuji, nhưng để mai tính sau cũng được.”
Nếu muốn rút lui thì cô sẽ rút lui. Đúng là một người phụ nữ đáng tin. Dù cô là một con cún.
□ □ ■ ■ □ ■ ■ □ □
Sau
khi dạy Kevin về thực phẩm bảo quản vào mùa hè, Kevin lại quay lại thêm
lần nữa vào mùa thu. Anh ta cung cấp hàng hóa và kể chuyện.
“Đúng
như cách tôi được dạy, tôi đã làm xong yến mạch nhào, lúa mì, muối,
nước và mật ong thành hình trụ rồi nướng nó. Hạn bào quản ngắn hơn chúng
tôi đã nghĩ, nhưng vì nó có hương vị tuyệt vời và tính di động, nó rất
phổ biến trong giới bán rong và nhà thám hiểm!” Kevin nói trong tâm
trạng vô cùng phấn khởi.
Trong khi đó, thức ăn hun khói
gặp phải một số khó khăn không ngờ. Mặc dù nó đã hun khói được ngon lành
một nửa, hạn bảo quản và hương vị vẫn còn thiếu một cái gì đó. Vì việc
lựa chọn củi là quan trọng, nên các thành viên trên diễn đàn Yuuji không
thể đưa ra lời khuyên nào cho việc này.
Well, không có gì
lạ. Xét cho cùng, không ai biết đặc điểm và bề ngoài của gỗ trong thế
giới này. Bất luận thế nào, Kevin đã quyết định tạo ra một cái máy hun
khói nguyên mẫu nhỏ. Anh vẫn đang thử nghiệm với các phương pháp hun
chậm và hun nóng, vì vậy việc thương mại hóa thứ này sẽ cần một thời
gian khá dài.
Kevin dùng các sản phẩm thử nghiệm cùng với rượu vang, vì anh hơi lo lắng về mớ chất béo trong dạ dày của mình.
Trong
khi hai loại hàng này hoạt động tốt, thực phẩm đóng hộp và thực phẩm
đóng chai đã gây thất vọng. Đúng như dự đoán, việc tạo đồ để đựng quá
khó.
Theo Kevin, mặc dù các tấm sắt mỏng tồn tại và có thể
uốn cong được, nhưng cần phải suy nghĩ về một cách rẻ hơn để hàn chúng
lại. Họ có thể làm điều đó bằng cách đun nóng chúng và sau đó đập từng
cái một, nhưng số tiền để nàm hế hì…… Giọng Kevin mềm nhũn cả ra.
Chai
thủy tinh và chai đựng thức ăn cũng có vấn đề, kích cỡ của chúng không
đều nhau và giá cũng đắt. Đúng như Yuuji và đám trên diễn đàn đã nghĩ,
chướng ngại đối với những món hàng này quá cao.
Ngược lại, từ thu sang xuân, Yuuji từ từ khai quang khu vực xung quanh ngôi nhà.
Ở
phía nam, khu vực rộng 10 mét từ nhà đến cuộn dây thừng đánh dấu đã
được dọn sạch cây, bên phía đông, nơi có cả đống cây, cũng bị chặt sạch.
Vì mặt đất đang được tuyết bao phủ, mấy cái gốc cây vẫn còn sót lại.
Cái
cây trông-như-kiểu-khoai-tây (từ giờ gọi là khoai tây), được trồng ở
khu phía nam, đã được thu hoạch trong mùa thu mà không gặp vấn đề gì.
Với khuôn mặt dính đầy đất bụi, Alice đang rên rỉ một cách vui vẻ, Kotarou cũng vui vẻ lạ thường.
Với
đôi chân sau tự hào đào đất, vừa giúp đỡ vừa không quên vui chơi, đôi
khi, các củ kéo lên sẽ dính đất và đập vào người Yuuji. Cô không làm
điều đó với bất kỳ mục đích xấu nào cả. Chắc vậy.
Như một “Vị khách”, cậu trao đổi kiển thức với đồ ăn và hàng hóa.
Như một người tiên phong, cậu chặt cây và dọn sạch đất để tạo ra một khu nông trại thu hoạch.
Chắc có thể nói rằng Yuuji đã bắt đầu làm việc trong những ngày mùa thu và xuân.
Như thường lệ, không cần biết cậu tập nhiều thế nào, cậu vẫn chỉ dùng được Ma pháp Ánh sáng
Và rồi, mùa xuân năm thứ ba cũng đến.
Sau khi nhận được thông báo về buổi gặp offline, Yuuji dành cả tối ngoài vườn mà không ngủ.
□ □ ■ ■ □ ■ ■ □ □
[Yuuji-nii, chào buổi sáng!] (Alice)
Alice vui mừng chào Yuuji, người đang tập squat ngoài vườn.
Hình như cô đã nhận ra gì đó.
Kotarou đang tru lên, “Wau-wau” lao về phía Yuuji.
“A sáng rồi sao? Chào buổi sáng, Alice”, Yuuji chào yếu ớt.
[Yuuji-nii, sao vậy!? Anh đang khóc à? Anh ổn không?] (Alice)
Theo sau Kotarou, Alice cùng lao vào Yuuji và ôm đầu cậu trong vòng tay cô bé.
[Cảm ơn em Alice. Phải rồi, mình không cô đơn. Kotarou cũng ở đây. Mình cần phải sống hẳn hoi. Trong thế giới này.] (Yuuji)
Yuuji nói với giọng mong manh rồi ôm Alice và Kotarou.
Phải.
Đến cuối cùng, không ai đến từ Nhật.
Không phải cậu mong chuyện này sẽ xảy ra, nhưng thực tại khiến cậu thấy cô đơn.
Cảm nhận hơi ấm từ một cô bé và một chú chó trong cái ôm của mình, Yuuji trấn tĩnh lại.
[Được rồi! Giờ thì cùng đi tắm cho tươi tỉnh mặt mày nào!]
“Eh?
Nhưng vẫn đang là buổi sáng mà Yuuji-nii” Dù Alice nói những lời đó, cô
cũng không hoàn toàn bất mãn vì cô vừa nở một cụ cười tươi.
“Đâu còn cách nào khác nhỉ?” Kotarou cũng chịu thua và kêu một tiếng.
Đây là ngày đầu tiên của năm thứ ba từ khi cậu đến thế giới này.
Rồi, bằng cách nào đó, một thằng đàn ông và cái harem hai bé của hắn ta cùng đi tắm.
Cơ mà cái harem đó chỉ toàn bé gái với chó.
Leave a Comment