10 nen - Chương 6 Phần 5
Phần 5: Yuuji, Trốn Khỏi Thực Tại trong khi đang Dựng Yaranga Bên Ngoài Ngôi Nhà
Đó là buổi sáng sau khi Yuuji được Kevin dạy cho cách hợp pháp đi vào thành phố.
Đó cũng là buổi sáng sau khi Yuuji nhờ Kevin đi kiếm nô lệ.
Thấy vẻ mặt mệt mỏi của Yuuji, Kevin bối rối gọi cậu.
“Yu-Yuuji-san, sao vậy!? Cậu ổn chứ!?” (Kevin)
“Có,
tôi ổn, hahaha”, Yuuji cười yếu ớt. Dù nhìn thế nào thì vẫn là một biểu
cảm đáng sợ. Cậu vừa chịu đựng cuộc nói chuyện với em gái, Sakura.
Well, dù cậu gọi là nói chuyện, nhưng hôm qua họ chỉ nhắn tin qua lại với nhau trên Skype thôi.
Alice
hớn hở chào “Kevin ojii-chan, chào buổi sáng!”, nhưng Kotaou chỉ nhìn
Yuuji với ánh mắt lạnh lùng,
như muốn nói, “Gieo gì gặt nấy thôi, đồ đại
ngốc.”
“Eh, well, nếu tự Yuuji thấy ổn thì …… Sao cũng
được, trong chuyến thăm tiếp theo, tôi sẽ mang người, vật nuôi và hàng
hóa tới. Tôi rất xin lỗi, nhưng ngoài ba người này, tôi có thể đi kèm
hai vệ sĩ riêng nữa, những người tôi luôn làm việc cùng, đến đây không?
Họ sẽ không tiết lộ bí mật ra bên ngoài và tôi cũng không nói với họ về
chuyện Vị khách. Chính họ là những người đã rèn luyện cho ba người nhà
thám hiểm kia, nên họ rất đáng tin.” (Kevin)
“Hmm…… Yeah
well, tôi hiểu. Đúng rồi, về chuyện xin đăng ký Vùng đất Tiên Phong và
Công dân Tiên phong, tôi cần phải mở rộng nơi này thêm chút nữa nhỉ……”
(Yuuji)
Dù cậu rất lo lắng, Yuuji vẫn đồng ý.
Dù
cậu đã bàn bạc với mọi người trên diễn đàn, đi vào thành phố dù chỉ một
lần hơn là sống trốn chui trốn nhủi thế này hay cải tạo đất để lấy thức
ăn.
Rõ ràng là trước khi cậu có một cuộc sống thoải mái,
tình trạng hiện tại không phải lý tưởng. Nếu có chuyện gì xảy ra với
Kevin, thì Yuuji sẽ nhanh chóng lâm vào cảnh chết đói. Sau đó, cậu buộc
phải ăn côn trùng, ăn quái vật, chết đói, hoặc đưa Alice vào thị trấn để
cô bé tham gia chương trình “My First Errand”. Dù Kevin an toàn, nhưng
lại phản bội Yuuji, thì Yuuji sẽ bị chiếu tướng.
(Note: My First Errand là một show thực tế tại Nhật)
“Tôi
muốn làm người trung gian nên việc xin phép sẽ trơn tru thôi. Tầm mùa
thu, tôi sẽ quay lại với đồ ăn, hàng hóa và nô lệ. Trước khi tuyết rơi,
tôi sẽ trở về thủ đô. Tôi sẽ nhờ thành viên của hội, nơi tôi được huấn
luyện lúc trước, viết thư giới thiệu để đức vua hay tòa án cho thông qua
đơn Công dân Tiên phong. Tôi sẽ che giấu phần Vị khách bằng cách nào
đó, cơ mà…… Yuuji-san nói là hoãn lại, nhưng cho đến khi tôi quay lại
vào mùa thu, làm ơn hãy suy nghĩ về chuyện có nên tiết lộ rằng cậu là
một Vị khách do đức vua hay tòa án hay không.” (Kevin)
Sau khi để lại bài toán khá lớn, người bán rong Kevin hoàn thành chuyến thăm thứ ba và rời đi.
□ □ ■ ■ □ ■ ■ □ □
“Rồi Alice, dựng lều nào!” (Yuuji)
Giơ nắm đấm lên cao đầu, Yuuji phấn khởi hô lớn. Nhưng không có nghĩa cậu đã hết tuyệt vọng.
“Ooo~!”, Alice cũng giơ nắm tay nhỏ nhắn xinh xắn của mình lên và đi theo Yuuji.
Kotarou đã đi tuần tra xung quanh.
Trong
suốt chuyến thăm của Kevin và nhóm nhà thám hiểm, cô luôn đi cùng Yuuji
và Alice, nên đã được một thời gian kể từ lần tuần tra cuối của cô.
“Woof”, cô kêu lên, như muốn nói, “Tôi sẽ đi dạo một chút”, trước khi
rời khỏi nhà.
Gần chân Yuuji là đống gỗ cậu đã bỏ lại sau
vụ chặt cây năm ngoái để phơi khô. Cậu chọn những khúc dài, nhỏ và thẳng
nhất có thể. Chiều dài là khoảng 4 mét mỗi khúc.
Địa điểm là ở phía tây ngôi nhà của gia đình Houjou. Nó nằm ngay cạnh hàng rào sau gara.
“Hmm, nơi không có cây chắc là chỗ này. Trước tiên mình phải san phẳng mặt đất……” (Yuuji)
“San phẳng chỗ này ạ? Yuu-nii, Alice dùng thử ma pháp được không? Nhưng, Alice không biết có làm được hay không……” (Alice)
“Y-yeah, đúng rồi, Alice! Nếu em làm được, thì nó sẽ trở nên dễ vô cùng.” (Yuuji)
“Un, Alice hiểu rùi”, Alice trả đầy đầy năng động.
Yuuji
thờ ơ nhìn về mấy cái cây trong rừng. Từ sau cuộc nói chuyện với em gái
Sakura, Yuuji đôi lần trưng ra biểu hiện này. Trốn thoát khỏi sự phũ
phàng.
“Ummmm, ummmm…… Bác Đất ơi, phẳng đi ạ!” (Alice)
Alice giơ tay lên rồi áp tay xuống mặt đất.
Và
rồi, một khoảng đất đường kính 2 mét bị san phẳng thành bề mặt nhẵn
nhụi. Mặt đất lún xuống khoảng 50 cm, nên có lẽ đây là ứng dụng khác của
ma pháp làm lún đất mà cô bé đã dùng để nhổ rễ cây.
“Oh, làm phát được luôn nè! Đúng như anh đoán Alice thật tuyệt vời.” (Yuuji)
Yuuji xoa đầu Alice với tiếng xoạt xoạt.
Vừa
nói, “Dừng lại đi Yuui-nii, tóc em rối mất” và kêu ré lên, Alice vừa
cười tươi và không thể di chuyển cơ thể run rẩy của mình. Cô đang rất
hạnh phúc vì được Yuuji khen.
“Vậy Alice, anh để phần còn lại cho em được không?” (Yuuji)
“Un, tất nhiên ạ!” (Alice)
Yuuji ngang nhiên lợi dụng một bé gái. Nhưng biết làm gì được. Dù sao nó cũng chỉ là giao việc cho người kham nổi thôi mà.
✧✦✧✦
“Ngon!
Vì mặt đất đã bằng phẳng, sự chuẩn bị rất OK! Vật liệu cách nhiệt sẽ là
đống lá rụng nhặt được trong mùa thu…… Đầu tiên, chúng ta cần vật
chống. Nó rất nguy hiểm, Alice cứ đứng ngoài nhìn vào thôi nhé, được
không?” (Yuuji)
Cuối cùng cũng đến lượt Yuuji.
Cái
Yuuji đang xây là một căn lều gọi là Yaranga, nhà của dân tộc Chikchi ở
Bắc Siberia. Vài cái que dài, được xếp chéo với nhau và buộc ở đầu, có
chức năng làm vật chống, rồi được phủ lên bởi vải hoặc da tuần lộc. Vì
đầu que có có một kẽ hở nhỏ, có thể đặt bếp để điều khiển bên trong và
thế là được một căn nhà đơn giản phù hợp với khu vực phía bắc. Họ còn có
thể sống qua mùa đông chỉ với thế này.
Về phần cấu trúc,
trông nó gần giống như lều tipi của người thổ dân da đỏ ở Mỹ. Điểm khác
biệt chỉ có vật cách nhiệt là da hoặc vải bao phủ nền móng hoặc vật
chống, và lửa bên trong chủ yếu dùng để sưởi ấm hoặc nấu ăn.
Nơi
trú đơn giản phổ biến nhất là yurt của người Mông Cổ, nhưng theo bọn
trên diễn đàn, “Cái đấy có lớp lưới bằng gỗ trên khung bên ngoài, nên
căng lắm , do đó, loại.”
Vì không có cưa máy hay cái bào
gỗ, sẽ rất khó làm ván gỗ ở tình trạng của Yuuji và dù không cần tính di
động, một cấu trúc từ vài cột gỗ khá dễ làm…… Mấy cha trên diễn đàn tự
nhiên đoàn kết một cách kỳ lạ về chuyện này.
Well, tất nhiên, Yuuji không biết gì. Kiến thức của cậu chỉ được truyền lại qua mấy câu chửi trên diễn đàn.
Yuuji lấy ra cái thang gấp từng dùng để chăm sóc cây trong vườn. Cậu đặt nó trên khu đất được Alice làm phẳng và trèo qua.
Đầu
tiên cậu đóng ba cột gỗ xuống đất rồi buộc đầu trúng lại bằng dây leo
núi. Nhân tiện, cách cậu thắt nút cũng là kiến thức nhặt được trên mạng.
Yuuji
bước xuống thang và tựa vài cái cột nữa xung quanh ba cái kia. Sau khi
cậu đặt xong chục cái có lẻ, lần này cậu đặt thêm mấy khúc gỗ to, ngắn
xung quanh để cột không bị đổ.
Yuuji lại trèo thang lần
nữa và buộc đầu lần nữa bằng dây leo núi. Sau khi làm xong, cậu lấy tấm
bạt màu xanh từ cái lán cũ và phủ nó lên những chiếc cột.
“Được rồi! Chúng ta sẽ để vật cách nhiệt như vải và lá rụng sau, giờ thì hãy thử xem nó có sập không nào!” (Yuuji)
“Hooray! Này, Yuu-nii, tối nay mình ngủ đây luôn đi” (Alice)
Xem ra Yaranga đã làm dấy lên tinh thần khám phá của Alice.
“Được,
Alice, tối nay ở lại đây luôn. Kotarou và anh sẽ canh chừng luân phiên
nhau, nên sẽ ổn thôi. Cái này người ta gọi là cắm trại!”
“Ye~ah,
cắm trại, cắm trại.” Alice nhảy lên xuống trong khi reo vui. Cô là một
cô bé đã sống cuộc sống sinh tồn ở thế giới khác, nhưng từ “cắm trại”
lại đủ cuốn hút làm cô háo hức.
Yuuji quá tập trung vào
công việc, nên ký ức về cuộc trò chuyện với Sakura biến mất khỏi đầu
cậu. Trạng thái kiệt sức của cậu, như thể cậu là một tay đa cấp làm việc
trong công ty mờ ám vậy, do không thể tăng lượng hàng bán ra nên đã ốm
yếu đi rõ rệt. Cơ mà, thế giới này làm gì có tàu điện.
(Note: mấy ông bà công nhân viên chức Nhật hay đi làm bằng tàu điện)
Đã được 2 tiếng kể từ lúc cậu bắt đầu làm
Dù nó đã hoàn thành từ trước, nhờ ma pháp của Alice đã làm phẳng đất, chiếc yaranga sẽ tốn ít hơn nửa ngày.
Đúng là sự thông thái của số đông có khác, đến cả một tên như Yuuji cũng làm được nơi ở trong thời gian ngắn như vậy.
Leave a Comment