Berserk of Gluttony - Chương 43
Chúng tôi nhanh chóng tiến sâu vào trong, và cánh cửa của sân trong đã được mở. Làm gì đây…… nhìn như chúng tôi đang bị dụ vào vậy, nhưng không còn cách nào khác.
「Fate, cứ vào trong bằng lối này đi」
「Nhưng……」
Cứ thế này mà vào, liệu có ổn không. Tôi không thể xóa đi nỗi bất an và cái cảm giác đáng ghét này.
Thấy thế, Alron đặt tay lên vai tôi và nói.
「Cậu chắc chắn cũng cảm nhận được, Lich Lord đang ở phía trước. Dù đi đường vòng thì kết cục cũng sẽ không thay đổi」
「……. Tôi biết rồi」
Bắt buộc phải đi…… rồi. Nếu được ước, tôi mong sẽ được đi đến chỗ Lich Lord mà không gặp trở ngại.
Alron cũng biết. Mồ hôi đang chảy trên má ông ta, chắc là đang nhớ lại những kí ức về thời gian trước đây.
「Đi thôi」
「Vâng」
Đây là ! ?
Ngay lúc tôi và Alron bước vào trong thành, cả căn phòng đã được chiếu sáng.
Sau đó, ở trung tâm hội trường phía trước nơi chúng tôi đang đứng, có rất nhiều người đang vẫy tay với vẻ mặt tươi cười.
「Không thể nào…… không thể nào…… có chuyện như thế này」
Alron mở tròn mắt, đánh rơi Thánh kiếm đã đưa vào tư thế chuẩn bị. Vở kịch đã bị thay đổi theo ý hướng so với trước.
Vào lần đến đây trước đây, Lich Lord đã sử dụng xác chết của người dân và gia đình như những con rối, nhưng chúng không thể tấn công.
Nhưng lần này ai cũng cư xử như một người sống thật sự.
Trong đám đông, có hai người đi đến trước mặt chúng tôi. Một cậu con trai có diện mạo ưa nhìn và một cô gái trẻ trông rất vui mừng bắt chuyện với Alron.
「Cha ! ?」
「Anh, mừng anh trở về. Chúng em đã đợi rất lâu rồi」
Khuôn mặt Alron cứng đơ hơn nữa. Dù tôi đứng bên cạnh lên tiếng gọi cũng không có phản ứng nào cả. Ông ta chỉ nhìn chằm chằm vào hai người trong gia đình.
Chuyện gì đang xảy ra vậy…… khi đang nghĩ thế, Hắc kiếm Greed nói với tôi qua kĩ năng《Đọc tâm trí》.
『Tệ rồi……. Có vẻ như đây là Ma thuật ảo giác. Thế mới có thể thấy người chết nói chuyện như đang sống』
「Thế thì có thể xua đống ảo giác vô vị này bằng Hắc liêm nhỉ」
Tôi đang định đổi Hắc kiếm thành Hắc liêm nhưng,
『Chờ đã, Fate! Ngươi biết chém đi đâu à. Chém những người dân đó cũng vô nghĩa thôi. Không chém được kẻ sử dụng ma pháp ーー Lich Lord thì không thể vô hiệu hóa được』
Tôi nắm chặt Hắc kiếm. Hắc liêm có thể chấm dứt các hiện tượng của kĩ năng. Nhưng nó bị giới hạn ở các kĩ năng tác động trực tiếp. Không thể can thiệp vào những hiện tượng đã ảnh hưởng gián tiếp. Ngay cả khi tấn công những người này bằng Hắc liêm thì tình trạng cũng không có gì thay đổi.
Hơn nữa, những người ở đây đang là xác chết, không thể chém bỏ được.
Ý nghĩa của việc Alron đến đây là để đoạt lại sự tự do của gia đình và dân chúng khỏi Lich Lord. Chính vì thế, để đánh bại Lich Lord thì không được nhầm lẫn mục đích ban đầu.
Trong khi nhìn những người đang bị thao túng, tôi nói điều tôi đang lo lắng với Greed.
「Nè, nếu những người này bị tôi giết thì sẽ thế nào?」
『Để xem, vì vẫn còn một phần linh hồn còn sót lại trong cơ thể nên họ sẽ bị kĩ năng Bạo thực nuốt. Sao đột nhiên hỏi vậy?』
「…….Tôi muốn biết, sau khi bị nuốt, những linh hồn đó sẽ ra sao. Họ có thể yên nghỉ không?」
Greed đang xem xét lại như muốn nói điều gì đó. Ông ta giải thích trong khó chịu, không giống thường ngày.
『Người không biết thì sẽ tốt hơn…… nhưng quả nhiên ngươi lo lắng à. Được thôi, cũng là lúc thích hợp để nói ra, chắc vậy. Những linh hồn bị kĩ năng Bạo thực nuốt sẽ tiếp tục sống bên trong Skill. Và cùng bị giam cầm với các linh hồn khác và bị hòa trộn lại với nhau, nhưng một địa ngục vô hạn vậy. Khi đã đến đó, hoàn toàn không thể cứu giúp』
Tôi có cảm giác mập mờ. Nhưng nghĩ về câu trả lời hơn cả dự tính đó, tôi cảm thấy cực kì không thoải mái. Kĩ năng Bạo thực…… là một kĩ năng Đại tội. Nếu như hồi trước có liên lụy đến những người vô tội, dù là vô ý thì tâm trạng của tôi không được như thế này đâu.
Thế thì tôi không thể giết những người này được. Tuyệt đối tôi không được nuốt và đưa những người bị Lich Lord thao túng này xuống địa ngục.
Chủ mưu ーー Lich Lord đang ở đâu……. Tôi chỉ biết mùi hương cực kì thơm đang tràn trập trung tâm hội trường chứ không biết vị trí chính xác. Có lẽ tôi cũng bị Ma thuật ảo giác ảnh hưởng rồi.
Tsk-…… tôi hơi cáu và vô thức tặc lưỡi. Làm gì giờ…… làm gì thì tốt đây.
Khác với tôi đang đau đầu, Alron vẫn đang mắc kẹt với gia đình đang đi đến gần.
Ông là là người biết đây là giả dối rõ nhất. Nhưng dù vậy, rất khó để cho qua toàn bộ những ước mong lớn nhất hiện ra trước mắt. Vì nếu bố và mẹ tôi hiện ra trước mắt thì chắc tôi cũng giống Alron thôi.
Cảm xúc đó, tôi biết chứ. Nhưng còn bây giờ thì,
「ALRONN !」
Tôi tiến lại gần, nắm lấy cổ áo ông ta và lắc để thức tỉnh ông ta. Nhưng không thể giải thoát ông ta hoàn toàn khỏi Ma thuật ảo giác.
「Không sao đâu. Ta chỉ nhớ về những ngày nuối tiếc trong một lúc thôi」
Alron gãi đầu và bảo vì đã nhiều tuổi nên có chút rắc rối với mấy hồi tưởng. Sau đó ông ta hướng Thánh kiếm đến gia đình quan trọng của mình.
「Ta xin lỗi vì giờ mới đến. Ngay bây giờ, ta sẽ đền bù」
Ngay sau đó, ánh sáng nguy nga chiếu sáng căn phòng nhấp nháy rồi vụt tắt. Những đồ trang trí lấp lánh trong phòng cũng dần trở nên rỉ sét và bào mòn. Đây là hình dạng thật sự của tòa thành.
Những người dân hồi nãy hướng về chúng tôi với vẻ mặt tươi cười, giờ đã chuyển sang khuôn mặt tràn đầy căm hờn, tay cầm rìu, búa, nata,…
Và trên tay vợ Alron cầm một thanh côn. Tay đứa con trai thì cầm chặt Thánh kiếm.
「Cha ác lắm. Lúc nào cũng ở Vương đô vì công việc, công việc, công việc…… mà bỏ rơi chúng con bị ma thú tấn công. Đến lúc này lại muốn giết chúng con. Cha ác lắm」
「Anh ơi, xin hãy suy nghĩ lại đi! Xem chúng em này, vẫn còn sống khỏe đây mà. Xin đừng làm những việc đáng sợ như thế, đến đây và trở thành bạn của chúng em nào. Ở bên một Thánh Kị Sĩ như anh, em yên tâm lắm. Nào, đến đây đi」
Người dân đang kìm chế ở đằng sau cũng đang khiển trách Alron giống như vậy, họ bắt đầu khiếu nại như đang chờ Cựu lãnh chúa đến cứu giúp.
Nhưng dù vậy, Alron vẫn không hạ Thánh kiếm xuống.
「Fate, ta xin lỗi nhưng…… có thể giao người dân và gia đình của ta cho ta được không」
「Hiểu rồi. Tôi sẽ đi tìm Lich Lord. Tôi đã xác nhận nó đang ở đây」
「Thế thì bắt đầu thôi」
「Vâng」
Alron hít một hơi thật sâu và chạy về hướng gia đình. Tôi cũng chuyển Hắc kiếm thành Hắc cung trong khi chạy đường vòng để né người dân và tiến đến trung tâm phòng. Trong khi Alron đang ngăn cản, tôi sẽ đi kiếm Lich Lord.
Tiếng Thánh kiếm va chạm với Thánh kiếm vang lên dữ dội trong căn phòng. Và sau đó, giọng Alron từ phía sau lưng tôi vang đến.
「Con đã mạnh lên rồi. Không vì bảo vệ lời hứa của ta mà bỏ bê luyện tập đáy chứ」
Con trai ông ta không trả lời, chỉ có âm thanh kiếm va chạm với nhau tạo nên một đoạn hội thoại vô nghĩa. Chuyện này có thể kết thúc nhanh chóng trong một khoảnh khắc.
Tôi đá bay người dân đang tụ thành đám và tiến sâu hơn vào trong.
Hn? Kĩ năng Bạo thực bắt đầu nhói hơn rồi. Tầm nhìn trước mặt vẫn tốt nhưng không gian như bị bẻ cong,
「Greed! Ở đó hả ! ?」
『Ừ, chắc thế. Xuyên qua và đến chỗ kĩ năng Bạo thực đang muốn đi! Nhưng mà đừng phó thác cho cơ thể, bị nuốt đó』
Biết rồi mà, Greed đúng là người mắc bệnh hay lo lắng
Tôi nhảy lên trên để tránh làn sóng dân chúng đang tiếp cận để họ không thể làm phiền và bắn Hắc cung. Ma tiễn tạo thành từ ma lực mang theo thuộc tính Thổ ーー bắn mũi tên hóa đá.
「Trúng đêêêêêê!」
Mũi ma tiễn bắn ra và biến mất trong không gian vô hình.
Gyaaaaaaaaaa
Âm thanh cánh tay xương đã bị hóa đá rơi xuống sàn vang lên cùng tiếng xương kêu cót két.
Đồng thời, Lich Lord hiện tra trong làn sương đen trong khi vung vẩy lưỡi hái.
Tôi sử dụng Giám định ngay lập tức
【Kẻ dẫn đường cho cái chết】
Lich Lord Lv100
Thể lực: 3640000
Sức mạnh: 2560000
Ma lực: 4565000
Tinh thần: 4346000
Linh hoạt: 2347000
Kĩ năng: Ma thuật ảo giác, Tăng cường ma lực (Lớn), Tăng cường tinh thần (Lớn)
Ma lực và TInh thần hơn 4 triệu……. Ăn xong không biết thế nào đây. Tôi vẫn chưa có kinh nghiệm với việc ăn ma thú có chỉ số hơn một triệu. Tôi đã được huấn luyện để điều khiển kĩ năng Bạo thực nhưng liệu có làm được không? Tôi lại nhớ về lúc ăn Kẻ mang đến bi thương ở lãnh địa nhà Heart. Lúc đó kĩ năng Bạo thực đã mất kiểm soát do chưa quen với việc ăn một linh hồn chất lượng tốt.
Chết tiệt, giờ không phải lúc rảnh rỗi để do dự.
『Đến đây rồi mà vẫn còn do dự hả! Ta đảm bảo nếu là ngươi bây giờ thì sẽ không sao đâu. Quan trọng hơn, nhanh chóng cho ta xem kết quả của những buổi luyện tập đi!』
「…… Ừ, tôi sẽ làm. Tôi sẽ làm ông bất ngờ đấy」
『Hahhahha, đúng là tinh thần đó. Nếu không làm thì còn gì thú vị』
Tôi sẽ không để nó trốn lại vào Ma thuật ảo giác. Phát huy hết Linh hoạt trong Status, tôi tiến đến Lich Lord đang tiến sát đến bức tường.
Biến đổi Hắc cung về lại Hắc kiếm, tôi sẽ thử nghiệm kiếm kĩ Alron đã dạy ngay tại đây.
Lich Lord vào vị trí sẵn sàng chém lưỡi hái vào khi tôi lại gần. Nhìn vào trọng tâm cơ thể, đó là một đòn lừa tình. Thế thì tôi sẽ làm theo đòn lừa tình đó.
Tôi không chút lúng túng, nhắm thẳng vào ngực Lich Lord. Vóng dáng của nó hơn 2,5 lần tôi. Nếu lách vào giữa, thì với cái lưỡi hái vô dụng đó, nó không thể tránh được Hắc kiếm của tôi.
Chắc chắn Lich Lord cũng biết chuyện đó. Hẳn là nó sẽ nắm bắt khoảng thời gian thích hợp và lựa chọn chiến đấu.
Nhưng nếu cứ lách vào trong như thế này thì không thể làm được thì nữa.
『Không muốn làm à, Fate』
「Tôi không thể mãi là tân binh được」
『Đúng ha, làm đi』
Tôi chặn đòn tấn công đầu tiên từ Lich Lord bằng Hắc kiếm và cuối cùng là hất văng đòn tấn công đi. Lich Lord không ngờ đến kết quả đó nên đã đánh mất tư thế do cánh tay phải cầm lưỡi hái đã bị đánh bật ra.
Tôi chậm rãi len vào trước ngực nó. Nào, cho ta cánh tay phải né.
Gyaaaaaaaaaa.
Âm thanh chán ngấy lại vang lên giữa hội trường một lần nữa. Sau đó là âm thanh kim loại của lưỡi hái rơi xuống sàn.
Nhưng dù mất hai tay, Lich Lord vẫn không bỏ cuộc.
Nó điều khiển người dân ở phía sau tôi để tấn công tôi.
Tsk-, dù là ma thú nhưng một chuyện thế này là trái với thường thức. Chân tay của vài người dân đã bị xé toạc nhưng họ vẫn điên cuồng di chuyển, vô lý.
Tôi không thể tấn công họ. Lỡ như kĩ năng Bạo thực làm việc, linh hồn bọn họ sẽ bị nuốt mất. Thứ chó này.
Lich Lord đã thấy tôi nhảy lùi lại liền uốn cong xương hàm, tôi có cảm giác giống như nó đang cười. Và sau đó, nó tập trung người dân xung quanh mình tạo thành một bức tường.
「Bị phát hiện là không thể tấn công người dân rồi」
『? Tệ rồi nhỉ. Tính sao đây, Fate? Chiến đấu mà không quan tâm đến người dân?』
「Không thể được. Linh hồn bị hấp thụ sẽ đi đến địa ngục vô hạn mà phải không」
『Ừ, nhưng cuộc đời (Note: a.k.a thi văn) không phải lúc nào cũng đẹp (Note: a.k.a trúng tủ) đâu』
Có lẽ vậy. Nhưng mà giờ tôi không chiến đấu một mình.
Tôi cảm thấy yên tâm khi nghe thấy tiếng bước chân chạy đến từ đằng sau.
「Cảm ơn vì đã chờ, Fate」
Ngoảnh đầu về hướng giọng nói mạnh mẽ đó, Alron đang cầm hai tay hai Thánh kiếm .
「Gia đình ngài và người dân sao rồi……」
「Ta chém đứt gân chân tay họ, chắc sẽ không thể di chuyển được」
Trong tình trạng này rồi mà vẫn có thể làm được trò nguy hiểm như vậy…… đáng sợ.
Sau đó, Alron nhìn tình trạng tôi đang thấy và méo mặt. Vì Lich Lord đang chạy và dùng người dân như một bức tường thịt.
「Chuyện này…… lại phải liều một phen à」
Đôi mắt của Alron đột nhiên trở nên sắc bén, ông ta cắm thanh Thánh kiếm cướp được từ con trai xuống sàn và đưa tất cả ma lực còn lại vào Thánh kiếm một lần nữa.
Đây là Art của Thánh kiếm kĩ《Grand Cross》.
「Alron ! ?」
「Ổn thôi. Nếu nhanh kết thúc chuyện này, chúng ta sẽ không phải chiến đấu cực khổ nữa」
Lich Lord thiếu kiên nhẫn liền sử dụng Ma pháp ảo ảnh khiến người dân nói ra những lời cầu xin cứu giúp. Nhưng Alron không dừng lại.
Bắn ra Grand Cross lấy Lich Lord làm trung tâm. Tòa thành bị phủ bởi ánh sáng thần thánh trắng toát vang lên tiếng gãy nứt ồn ào. Người dân đã chết bị kiểm soát được thanh tẩy và biến mất bên trong ánh sáng trắng.
Chỉ còn một mình Lich Lord còn sót lại. Nhưng với Status có Ma lực và Tinh thần hơn 4 triệu, nó chịu được đòn Grand Cross của Alron.
Alron tập trung ma lực như không thể tha thứ cho nó, nhưng sắc mặt ông rất xấu. Nhìn qua bên sườn, tôi thấy máu đang chảy.
Quả nhiên đó là cái giá phải trả khi dùng kĩ thuật để cắt đứt gân chân tay và vô hiệu hóa từng đó người.
Tôi nhìn vào Thánh kiếm cắm trên sàn. Và Greed nói với tôi quá kĩ năng《Đọc tâm trí》.
『Chỉ lần này thôi đấy. Dùng Thánh kiếm giúp hắn đi』
Greed sẽ nổi giận khi tôi sử dụng vũ khí khác, nhưng lần này ông ta bỏ qua.
Thế thì nghe lời vậy. Rút Thánh kiếm trên sàn, tôi chồng lên Thánh kiếm của Alron đang phát động Grand Cross.
Thấy hành động của tôi, Alron ngạc nhiên và cất tiếng nói.
「Fate, cậu định làm gì?」
「Tôi cũng muốn giúp」
Đây là lần đầu tiên tôi sử dụng Grand Cross. Tôi đổ ma lực vào Thánh kiếm và thân kiếm bắt đầu phát ra ánh sáng chói lọi.
「Ồ, đây là……」
「Cùng kết thúc chuyện này thôi」
「Fumu, được」
Để cùng lúc dồn hết ma sức mạnh, chúng tôi cùng lúc hét lớn.
「「GRAND CROSS ! !」」
Tòa thành bị bọc trong ánh sáng thần thánh, tất cả mọi thứ chìm trong trắng toát.
Trans + Edit: Jin
Còn một chương trước khi bám eng~~!!!
Leave a Comment