Mercenary - Chương 23
“Đừng có mà coi thường tao!”
Khi đã mất lợi thế sức mạnh thì không cần dùng tay nữa.
Dồn hết toàn bộ sức mạnh vốn có, Loren đá một cú vào bụng con goblin dị
biệt. Tâm trí đang sôi sục, như thể ai đó đã găm cả thanh thép nung vào đầu anh.
Cú đá gây bất ngờ cho con goblin, làm cho nó bị đẩy lùi ra xa.
Thế nhưng điệu cười vẫn không biến mất trên bản mặt nó.
Tin rằng tên con người yếu đuối này chỉ đang nỗ lực chống cự trong vô
vọng, sau cùng nó cũng sẽ giết hắn ta.
Nhưng hành động tiếp theo của Loren làm nụ cười của nó tắt ngấm.
Loren lập tức lấy đà lao vào con goblin với tốc độ hơn hẳn trước, hoàn
toàn bỏ qua việc phòng thủ. Dù anh một lần nữa bị chặn lại bởi chùy của con
goblin dị biệt, nó trợn trừng mắt trước lực tác động truyền qua người mình.
Lúc con goblin dị biệt toan thoái lui, Loren tiến thêm bước nữa tấn
công nó.
Đòn đánh Loren tung ra thậm chí còn nhanh hơn trước, song lại một lần
nữa bị chặn bởi chùy của con goblin. Nhưng cây chùy, đã phải đỡ ba đòn tấn công
của Loren, không thể chịu nổi sức mạnh từ cú đánh cuối và gãy làm đôi.
Con goblin dị biệt sợ hãi đẩy những con goblin xung quanh nó ra xa khi
cố gắng tạo khoảng cách với Loren, nhưng anh tiếp tục tăng tốc.
Loren không để con goblin dị biệt thoát khỏi tầm đánh, và nhát chém thứ
tư của anh nghiền nát mọi con goblin trên đường đi, trúng trực tiếp vào cánh
tay của con goblin dị biệt.
Thanh kiếm cắt xuyên qua da, thịt, và xương, làm máu đen tung tóe khắp
nơi.
Con goblin dị biệt gào lên đau đớn, nhưng lập tức bị hất văng bởi cú
húc của Loren.
Nó không thể lấy lại thăng bằng, chỉ biết nhìn thanh cự kiếm của Loren
chém từ phải sang trái.
Nhát chém tiếp theo trúng tay phải của nó, cắt ngang qua người.
Đòn tấn công dồn cực nhiều sức mạnh, đến nỗi cánh tay của con goblin
vẫn đang xoay tròn trên không trung trong khi cơ thể nó ngã gục dưới đất, máu
phun ra như suối từ vết cắt.
Nhưng cơn cuồng nộ của Loren không dừng lại ở đó.
Cánh tay Loren tiếp tục tăng tốc sau mỗi bước chân, và thanh cự kiếm
được vung nhanh đến mức có thể nghe thấy tiếng gió vút xung quanh anh.
Loren không còn quan tâm đến mức độ hỏng hóc của thanh kiếm hay mục
tiêu mà anh đang nhắm đến nữa. Khi vung kiếm với tốc độ khó tin, đòn tấn công
của anh tựa như một cơn lốc.
Tất cả mọi thứ bị cơn lốc chạm phải đều bị chặt hạ, nghiền nát thành
từng mảnh và thổi bay.
Chứng kiến sự điên cuồng của đòn tấn công, Ritz và Jack cảm thấy e sợ
nên quyết định ngừng chiến đấu, rồi lùi bước về chỗ Nim và Quartz.
Họ không muốn mạo hiểm để bị dính phải cơn bão đang càn quét.
“Cái quái gì vậy…”
Jack lẩm bẩm với gương mặt ngờ nghệch.
Như một cơn bão, đó là cách mà những đòn tấn công một chiều đầy dữ dội
của Loren được mô tả.
Những con goblin cố tiếp cận anh đều ngay lập tức bị biến thành những
tảng thịt màu đỏ đen bay ngang qua căn phòng.
Một vài con cố bỏ chạy, nhưng chúng bị đẩy ngược lại bởi đám goblin ở
phía sau, và tất cả đều trở thành mồi cho cơn lốc.
Một vài con goblin dị biệt xuất hiện, nhưng cũng chỉ đỡ được một hai
nhát từ Loren rồi bị kết liễu như bọn còn lại.
“Đây chẳng phải chỉ là lời đồn thôi sao? ‘Cơ thể của anh ta như một
cơn gió, và sau khi cơn gió đi qua, không thứ gì còn sót lại…’”
“Anh đang nói về lính đánh thuê với biệt danh <<Cuồng Sát
Phong>> (Slaying Wind) ư? Không đời nào, đúng không? Làm sao một tên lính
đánh thuê mang danh hiệu đó lại trở thành thám hiểm giả hạng đồng?”
“Thôi nào! Anh nghĩ là có thể có đến hai hay ba người làm được điều
này sao!?”
Không ai có thể trả lời Jack.
Lời đồn nói rằng <<Cuồng Sát Phong>>, người có thể đánh
ngang ngửa với lính đánh thuê mạnh nhất, có thể thay đổi cục diện trận chiến
chỉ bằng tham gia vào trận chiến đó.
Dù anh ta không dùng ma pháp như <<Hỏa Kiếm>> (Swords of
Flame) hay <<Quỷ Kiếm>> (Blade Demon), kiếm kĩ của anh ta được đồn
đại rằng vượt qua cả bọn họ. Trong chiến đấu, sự tồn tại của anh xứng ngang tử
thần, và Ritz cũng như cả nhóm không thể tin nổi một kiếm sĩ danh tiếng như vậy
lại trở thành thám hiểm giả hạng thấp nhất.
Bỏ qua vấn đề liệu Loren có phải <<Cuồng Sát Phong>> hay
không, họ không thể phủ nhận anh đang lật ngược thế cờ của trận chiến này, và
bắt đầu hy vọng họ có thể sống sót.
“Mọi người có nghĩ rằng việc này sẽ có tác dụng chứ?”
“Lạc quan quá mức. Không tốt.”
Giọng nói của Quartz mới vừa nhẹ nhõm được đôi chút, Nim đã lạnh nhạt
nói.
“Ý cô là chúng ta không được phép hy vọng hả!?”
“Không. Giao hết cho cậu ta là không tốt. Chúng ta cũng có lòng tự
trọng của thám hiểm giả hạng bạc chứ.”
“Đúng vậy, nhưng…”
Jack gãi đầu trước lời nói của Nim.
Rồi Nim chỉ về phía Loren, người vẫn đang trút giận không ngừng vào
đám goblin đang tiến đến chỗ họ.
“Không ổn rồi.”
“Hở? Không ổn là sao?”
Jack và Ritz không hiểu ý cô ấy là gì.
Nim vừa nhận ra nó nhờ vào thính giác ưu việt của tộc elf.
“Thanh cự kiếm đó. Nó sắp gãy rồi.”
“Cái gì!?”
Điều Nim vừa chỉ ra là điều mà Loren đã quan ngại từ lâu.
Mặc dù anh liên tục biến lũ goblin thành những cái xác tàn tật, cảm
giác nhận được từ thanh kiếm cũng như âm thanh nó tạo ra mách bảo anh rằng
thanh kiếm này sẽ không trụ được bao lâu nữa.
Loren đã biết từ hồi làm lính đánh thuê, bị quá khích hoặc nhận phải
sát thương nghiêm trọng trong trận chiến sẽ kích hoạt công tắc bên trong và làm
bộc lộ sức mạnh bình thường anh không có.
Anh không thể cứ muốn là dùng được nên nó không dễ để sử dụng, nhưng
Loren đã được cứu bởi sức mạnh này nhiều hơn số lần anh có thể đếm.
Đương nhiên, nó cũng có mặt trái, hậu quả là anh sẽ cạn kiệt sức mạnh
và mệt mỏi không tưởng, nhưng anh vẫn nghĩ mình gặp may khi nó được kích hoạt.
May cho Loren, nhưng không may cho thanh kiếm.
Loren biết nó sẽ không trụ được lâu như cơ thể anh.
Anh sử dụng sức mạnh lên hai tay và vung nó với tốc độ nhanh để bù đắp
thay cho thanh kiếm yếu ớt, nhưng có vẻ như nó đã đến giới hạn.
Khi Loren chém bay đầu một con goblin dị biệt, không rõ anh đã giết
bao nhiêu con, thì chuyện đó xảy ra.
Ngay khi đầu con goblin chạm sàn, một âm thanh nứt vỡ phát ra từ thanh
kiếm của Loren, rồi lưỡi kiếm gãy làm đôi.
“Chết tiệt!”
Loren chửi thề không thèm suy nghĩ, nhưng gãy kiếm không có nghĩa là
anh không thể chiến đấu được nữa.
Lưỡi kiếm thực sự khá dài, nên anh vẫn chiến đấu được với nửa nguyên
vẹn còn lại.
Nhưng một thanh kiếm ngắn hơn đồng nghĩa với sát thương nhỏ hơn, và
mặc dù anh có thể vung nó nhanh hơn, hiệu quả mỗi cú đánh lại ít hơn.
“Này, tệ rồi! Vũ khí của cậu ta hỏng rồi! Cô xong chưa vậy!?”
Ritz, người chứng kiến cảnh cơn gió ném lưỡi kiếm bị gãy về phía bức
tường, hỏi Lapis, người vẫn đang làm việc với bảng điều khiển.
Cô liếc nhìn lên khi nghe thấy tiếng lưỡi kiếm đâm vào tường, nhưng
lập tức nhìn vào bảng điều khiển trước mặt.
“Này, sao rồi?”
“Tôi không thể làm nhanh được nếu anh cứ giục tôi.”
“Tôi biết! Nhưng bạn của cô sắp gặp rắc rối rồi kìa!”
Cũng như sát thương, tầm đánh của Loren cũng bị thu nhỏ đi.
Tức là giết ít goblin hơn trong lúc chiến đấu, và anh không thể cầm cự
mãi được.
Nếu không có khả năng cơn lũ goblin này ngừng lại, Lapis là hy vọng
duy nhất.
“Tôi biết, tôi biết chứ! Tôi đã nhập lệnh vô hiệu hóa và dừng đám
goblin lại! Nhưng cái cuối… Lệnh cuối không chịu thông qua!”
Giọng Lapis cộc cằn và lớn dần do sự bực bội của cô ấy.
Ritz, người không thể hiểu nổi một nửa những gì cô ấy vừa nói, nhỏ
giọng lại và hỏi.
“Ý cô là gì?”
“Nói đơn giản, bảng điều khiển không chịu dừng lại! Nếu nó vô hiệu
hóa, những lệnh khác tôi nhập vào sẽ hoạt động, cả tàn tích lẫn đám goblin sẽ
ngừng lại và đổ sập!”
“Nếu muốn nó dừng lại, chúng ta không thể phá hủy nó luôn sao?”
“Ngon thì làm đi! Đây là thứ đã tồn tại suốt hàng trăm năm, và vẫn sẽ
tiếp tục hoạt động như vậy! Nó sẽ dừng lại nếu anh phá hủy nó! Thử đi!”
Ritz bảo Lapis lùi lại một chút, và vung kiếm xuống bảng điều khiển.
Nhưng anh ta còn không gây nổi một vết xước.
Thanh kiếm của anh ta bị đánh bật khỏi bảng điều khiển.
“Cái quái…!?”
“Có một thần chú ma pháp bảo vệ bề mặt, nó sẽ không bị phá bỏ với đòn
đánh thường đâu! Chúng ta cần thứ gì đó như một thanh kiếm nguyền để phá nó!”
Cuộc đối thoại của họ lọt vào tai Loren.
Anh không hiểu lắm về phần kỹ thuật, nhưng anh hiểu rằng nếu muốn làm
gì đó để xử lý tình trạng này, họ cần Lapis dừng bảng điều khiển hoặc một thứ
gì đó để phá hủy nó.
Anh cũng biết Ritz đã thử phá nó, nhưng có một thần chú ma pháp bảo vệ
nên không làm gì được.
Sau khi tập hợp tất cả thông tin, anh nảy ra một ý tưởng.
Anh không chắc nó có hoạt động không, nhưng cũng chẳng còn gì để mất
nữa rồi.
“Lapis! Tránh ra!”
Anh vung kiếm thành vòng cung rộng đánh bật một đám goblin ra xa, hét
lớn về phía cô ấy.
Không chờ xem Lapis đã làm như lời nói hay chưa, anh đút tay vào túi
và tìm thấy thứ mình cần.
Nó là một thứ sẽ hoạt động khi người dùng muốn, nhưng để chắc chắn nó
sẽ hoạt động, anh phải nói to điều đó thành lời.
Loren ném vật đó về chỗ bảng điều khiển và hét khản cả giọng.
“Kích hoạt!”
Vật bay trên không trung là một mặt dây chuyền đang phát ra ánh sáng
màu vàng.
“Mặt dây chuyền <<Hút Mana>> đó ư!?”
Lapis, người đang ù té chạy khỏi chỗ bảng điều khiển, nhìn thấy thứ
đó liền chạy nhanh hơn nữa.
Khi mặt dây chuyền chạm vào bảng điều khiển, nó giải phóng lượng mana
dự trữ đã thu được từ con goblin pháp sư, và sau tiếng hét của Loren, nó vô
hiệu hóa lớp ma pháp bảo vệ.
“Thôi nào, vỡ đi!”
Loren giơ phần còn lại của thanh kiếm lên cao, và phóng nó về phía
bảng điều khiển bằng tất cả phần sức lực còn lại của mình.
Nó phóng vút qua căn phòng và đâm thẳng vào bảng điều khiển.
Kể cả khi không có phép bảo vệ, cái bảng vẫn khá cứng, nhưng nó không
thể đỡ được toàn bộ sức mạnh của Loren, rồi thanh kiếm cắm sâu vào nó.
“W-whoa, nguy hiểm thế…”
Mặc dù một lượng mana của cái mặt dây chuyền đã được nạp lại, có vẻ
nó vẫn chưa nhiều, vì phạm vi của ma thuật không chạm được tới chỗ Lapis.
Dù cho Lapis đang tính trách Loren suýt làm cô ấy mất kiểm soát tứ
chi lần nữa, thì Loren bỗng nhiên đổ gục ngay trước mắt cô.
“Oái!? Loren! Loren, anh có sao không!?”
Ritz và cả nhóm thấy Lapis hoảng loạn và chạy tới chỗ Loren.
Xung quanh họ, những chữ cái trên bảng điều khiển dần biến mất, và
đám goblin xung quanh ngã xuống từng con một như những con rối bị cắt dây.
Leave a Comment