Shikkaku – Chương 26

defaultffChương 26: Nhà hiền triết mạnh nhất, Giành lấy sự choáng ngợp của Giáo viên

White: đến hẹn lại lên cơ mà hơi lâu nhỉ!!! Hè mà ai cũng cần chơi nên ra truyện hơi chậm mong mọi người thông cảm cho team mình nha!!! Chúc mọi người có thời gian tuyệt vời cùng với truyện.

——————————-

“Giờ hãy giới thiệu bản thận… Ai cũng được. Thôi thì, Mathias, thủ khoa năm nay! Bắt đầu từ cậu!”

Dường như thầy hiệu trưởng gọi chúng tôi bằng tên.
Ổng không gọi bằng họ vì gia thế của bạn, giáo dục và mấy cái khác đều không được chấp nhận tại học viện này.

Nếu ai đó là con ông cháu cha của quý tộc trong số chúng tôi, những học viên còn lại sẽ cảnh giác người đó ngay cả khi không cố ý.
Tôi quyết định và chỉ nói tên trong màn giới thiệu.

“Tôi là Mathias. Cứ gọi tôi là Mathi. Err…”

Nghĩ lại thì, tôi chưa chuẩn bị gì để nói cả. Đây là màn giới thiệu bản thân của tôi sau hàng trăm năm.
….Chà, không nên nói mấy thứ thừa thãi vì cái học viện này như trại quân đội vậy. Có lẽ tôi chỉ nên kể về định hướng chiến đấu của tôi.

“Crest của tôi là Fourth Crest…. Ý tôi là Disqualified Crest. Sở trường của tôi là phối hợp ma thuật và thể chất ở cự li gần. Rất vui được gặp mọi người.”

Fourth Crest không được nhiều người biết đến ở thời đại này, nên tôi gọi nó như muốn. Cả phòng học lao xao một chút sau khi nghe tôi giới thiệu.

“Phối hợp ma thuật và thể lực, là cái gì?”

“Hơn nữa, Disqualified Crest có dùng được ma thuật không vậy?”

“Tôi cũng có Disqualified Crest mà tôi có dùng được ma thuật đâu?”

Hiệu trưởng cười nhăn nhở nhìn quanh lớp học.
Tuy nhiên, không có vẻ gì là ổng định giải thích về phối hợp ma thuật và thể lực cự li gần và Disqualified Crest.

“Tiếp theo! Á khoa, Ruli!”

Sau khi màn giới thiệu của tôi kết thúc, hiệu trưởng nhìn xuống tờ giấy trên tay và gọi tên Ruli.
Tờ giấy đó hẳn có ghi thứ hạng.

“Vâng! Tên tôi là Ruli. Tôi giỏi ma thuật và một chút kiếm thuật. Tôi muốn trở thành một người phù phép! Um… Rất vui được gặp mọi người!”

Ruli giới thiệu trong khi lo lắng nhìn quanh.
Cả lớp lại xôn xao, dù không ồn như lúc tôi giới thiệu.
Rõ ràng, rất hiếm gặp người có First Crest như Ruli lại muốn trở thành một Người Phù Phép. Dù First Crest CHÍNH LÀ cái crest cho một người Phù Phép….

Giá trị của Crest trong thế giới hiện tại bị đảo lộn hoàn toàn.
Tệ là tôi đã nghi ngờ ai đó có ý đồ thâm độc làm nó vô dụng thế này.

“Tiếp theo! Ace!”

“Vâng!”

Cả lớp tiếp tục tiếp giới thiệu.
Toàn bộ học viên từ hạng 2 đến hạng 7 đều có First Crest.
Và năm người trong số đó trừ Ruli muốn trở thành pháp sư.

“Tiếp theo là người cuối cùng, …Alma!”

“Vâng. Tên là Alma.Tôi có Regular Magic Crest nên đang nhắm tới việc trở thành một chiến binh. Dù tôi không thể thắng Ruli cả về ma thuật và kiếm thuật…. Tôi khá tự tin với khả năng bắn cung của mình….”

Màn giới thiệu hơi buồn kiểu gì ấy. Chà, tôi nghĩ vậy là bình thường vì bạn thân của cổ là á khoa năm nay. Sự khác biệt về kiếm thuật của hai người là khá lớn.
Và vì lý nào đó cô ấy muốn trở thành một chiến binh mặc dù Regular Magic Crest rất thích hợp với ma thuật.

“Đó là tất cả. Ai muốn hỏi gì không?”

“Sensei, em có một câu hỏi!”

Alma giơ tay.

“Là gì?”

“Điểm của Mathias-kun trên bảng thông báo lạ lắm, có phải lỗi không ạ!”

“Ah. Cái đó hả. Cái kì lạ ở đây là Mathias, không phải điểm số. Câu ta lạ thế nào, cô có thể tự mình kiểm chứng trong tiết thực hành. Hiện tại, lớp S và lớp A phải học chung. Ta cần nói chuyện với cậu. Mathias, lúc nữa nhớ đến phòng hiệu trưởng.”

Sau rất lâu, tiết chủ nhiệm đầu tiên đã kết thúc và tôi được đưa tới phòng hiệu trưởng.
Tự hỏi họ muốn gì từ tôi.

“Được rồi. Mọi người đã đông đủ.”

Rất nhiều người trưởng thành ở sẵn trong phòng khi tôi bước vào.
Chắc họ là giáo viện trường này. Hàng loạt những gương mặt quen thuộc từ kì thi và lễ khi giảng.

30% là học giả, 40% là pháp sư và 30% là chiến binh huh.
Thật sự là không ai phối hợp thể lực và ma thuật khiến tôi khá lo ngại, nhưng không cần cái đố thì họ cũng đủ cân bằng rồi.

“Xin lỗi về sự đột ngột, Mathias, xin hãy giải bài này. Cả cái này nữa.”

Hiệu trưởng nói vậy và đưa tôi tờ giấy với 2 bài toán.
Sau đó, các giáo viên kiểu học giả bắt đầu nhìn chằm chằm vào tôi như để không một khắc rời khỏi chuyển động của tay tôi vậy.
Một bài toán là bài mà tôi đã làm hồi thi tuyển.
Chắc họ nghĩ tôi gian lận.

May là, cả 2 bài đều là về thuật toán vòng tròn ma thuật cơ bản. Bài đầu tiên có thể được giải trong 20 giây, miễn là bạn biết định lý py-ta-go. Bài toán tiếp theo hơi phức tạp chút, nhưng 3 phút là đủ để hoàn thành nó.
Tôi viết  công thức trên tờ giấy được phát và suy luận kết quả trong khi cẩn thận từng ly từng tý tránh để bị mắc lỗi.

Chà, vòng tròn ma thuật cùi thế này thì tôi chẳng còn tính toán mà linh cảm cũng được
Hơn nữa, thuật toán vòng tròn ma thuật là căn bản cho việc phù phép, họ sẽ không thể phù phép 5 lần nếu đến bài toán thế này còn không làm nổi.
Tôi giải xong bài toán khi nghĩ vậy.

“…Nhanh… vãi…!?”

“Oy, có đúng không vậy?”

“Đó là bài toán chưa được lý giải mà. Không thể chắc được trừ khi chúng ta khởi tạo ma thuật.”

“Nhưng tôi không thấy điểm nào mâu thuẫn cả. Chẳng lẽ đây là….”

“Giáo viên phụ trách việc phù phép có khả năng thử và xác nhận nó đúng không?”

“C-Chờ chút, tôi sẽ đi lấy ma thạch để thí nghiêm!”

Phòng hiệu trưởng loạn lên ngay khi tôi giải xong bài toán, vài giáo viện còn lượn đi đâu đó.
Hử? Không giống như họ nghi tôi gian lận lắm.
‘Mình có làm gì sai không ta?’, tôi nhìn hiệu trưởng với suy nghĩ đó trong đầu.

“Hiệu trưởng-sensei. thế này–”

“Mathias, cậu có biết mình vừa giải được cái gì không?”

“Bài toán trong kì thi tuyển vào học viện này và phiên bản khó hơn của nó đúng không ạ?”

Hiệu trưởng cười toe toét khi nghe tôi nói.

“Đó đúng là bài toán trong kì thi tuyển của Học Viện Hoàng Gia Thứ Hai. ….Được mặc định để không thể giải được.”

“Mặc định không thể giải được?”

“Yea. Bọn ta làm vậy để xem thí sinh nghĩ nó như nào, kể cả khi chúng không giải. …Dù cậu thì làm được.”

Một bài toán đơn giản được mặc định không thể giải, lạ quá ta.
Nếu những người phù phép không thể khởi tạo được ma thuật cỡ này, đồng nghĩa với việc không ai trên thế giới có thể làm một thanh kiếm thực sự.
Dừng nói rằng mấy thanh ma kiếm trong cửa tiệm của Bass được coi như kiếm ngon, không có đâu, nuh uh.

“Để ta nói cho cậu đáp án đúng. Bài toán đầu tiên trong kì thi tuyển Đại Học Ma thuật Hoàng Gia, bài thứ hai là một bài toán chưa thể lý giải dù đã quy tụ lại toàn bộ học giả ma thuật toàn quốc.”  (White: đờ fuck tác giả buff kinh vệ ai chơi)

….WTF?

No comments

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.