Shikkaku - Chương 54
“Vậy, cậu đã giết loại quái gì vậy?”
Vài phút sau việc xác nhận từ trường chúng tôi.
“Đó là một con quái vật rắn tên là Arch Serpent ạ.”
“…Chưa nghe bao giờ. Đó có phải là một con quái vật tầng 21 không? Nói thật, ta không thể tin nổi có ai chinh phục được tầng 21 ở dungeon đó, dù học viện đã nói vậy….”
“Con quái vật hơi đặc biệt tí, nhưng cũng đúng. Đây là viên ma thạch của nó…. Nhân tiện, tôi vẫn chưa chinh phục được tầng 21. Tôi quay trở về ngay sau khi đánh bại con quái này.”
Tôi lấy ra viên ma thạch của con Arch Serpent.
“….Chờ đã Mathi-kun, tớ chưa từng nghe nói đến viên ma thạch đó.”
“Đó có thật là ma thạch không thế!? Trông nó những hơn 50 cm….”
“Từ những gì ta quan sát được…. không nhầm lẫn gì cả, nó chính là một viên ma thạch. Cơ mà ta không nghĩ có thứ gì như thế kể cả trong bảo khố quốc gia….”
Ba người kinh ngạc khi họ nhìn thấy viên ma thạch.
Nhân tiện, onee-san tiếp viên đã bị gọi ra ngoài bởi ai đó nên chỉ còn tôi, Ruli, Alma và Trưởng Chi Nhánh trong phòng.
“Mathi-kun sắp biến thành cái máy sản suất bảo vật quốc gia rồi….”
“Tớ nghĩ Mathi-kun đã là cái máy đó từ lâu.”
“Nhưng viên ma thạch này vẫn hơi nhỏ….”
Viên ma thạch này khoảng 55 cm. Tôi muốn nó lớn hơn khoảng 3 cm nữa cơ.
Nó không đủ để dùng làm lõi rào chắn. Lõi ma thuật từ 『Floor Masters』 có liên hệ lớn với kích cỡ của chúng, và nó có ảnh hưởng đến đặc tính của Dragon Vein như một nguồn mana và nhiều thứ khác.
Chắc là tôi chỉ cần săn thêm nếu không đủ.
“Nhỏ? Cái viên ma thạch to tổ bố đỏ mà nhỏ hả?”
“Hiện tại tôi đang cần một viên ma thạch tương đối lớn, nó cần phải lớn hơn thế này. Tôi nghĩ sẽ có vài thông tin về nó trong vài ngày tới.”
“Ma thạch lớn hơn 55 cm, tương đối lớn….? Hình như từ 『tương đối』 trong từ điển của tớ bị sai rồi.”
….Lại có tiếng bước chân vọng đến khi chúng tôi đang nói về chuyện đó.
Và cánh cửa mở ra ngay sau đó.
“Chúng ta vừa nhận được một chỉ thị!!”
Chị tiếp viện vừa được gọi ra ngoài lại quay vào.
Có vẻ chuyện gì đó vừa xảy ra.
Rắc rối nữa à….
“Lần này là gì đây!!”
“Mathias Hildesheimr và đồng đội của cậu ấy được miễn thuế và mọi thứ liên quan đến dungeon. Vì vậy chúng ta phải tăng giá lên để khớp với nó….”
Chắc tôi lộn.
Hình như đó là phần thưởng của tôi vì đã đánh bại quỷ. Tôi tưởng nó sẽ tốn nhiều thời gian hơn để hoàn thành thủ tục, nhưng thầy hiệu trưởng, người biết về việc tôi bán quái vật dungeon chắc đã thúc giục cấp trên để đẩy nhanh tiến trình.
Nhưng thật sao, tôi được miễn thuế ngay cả khi tôi bán trực tiếp hả?
“Không thể có chuyện đó được. Thuế trao đổi ở guild được ban hành bởi chính vương quốc. Kể cả học viện có nói gì thì–”
“Về việc đó, chỉ thị này đến trực tiếp từ Cung điện Hoàng gia, không phải học viện!”
“….Từ Cung điện Hoàng gia, trực tiếp? Dù cậu ta đúng là mạnh và đặc biệt thật, nhưng cho một thằng năm nhất sao?”
“Bản thân tôi vẫn chưa nắm được rõ tình hình, nhưng cái này đã được Bệ Hạ đóng dấu và người đã giao bức thư này là một hiệp sĩ-sama, nên tôi nghĩ nó là thật.
“…Aa. Ta cứ nghĩ sao mà lạ thế, giờ thì hiểu rồi. Hóa ra tất cả chỉ là một giấc mơ.”
Không phải đâu ông già. Nó là thật đấy.
–Dù hơi rối loạn, nhưng chúng tôi đã bằng cách nào đó hoàn thành việc mua bán. (có vài vụ ồn ào khi tôi lấy xác của mấy con quái ra, nhưng tôi vẫn bán được chúng với con Arch Serpent. Có vẻ họ chưa từng nhìn thấy nó.)
Hiện tại chúng tôi có khoảng 750 đồng vàng. Nó vẫn rẻ hơn thanh kiếm cùi bắp hồi trước, nhưng vì họ không thể tính toán giá cả cho nguyên liệu của con Arch Serpent (có lẽ họ dự định sẽ nghiên cứu xem nó là loại nguyên liệu gì trước), nên họ sẽ bán nó trong buổi đấu giá, vì vậy số tiền đó sẽ được trả sau.
Tôi đang tính đến tham dự buổi đấu giá đó nếu có thời gian.
Leave a Comment