Zombie Master - Chương 4
Chương 04: Thu thập
thông tin
Suu: Chương tiếp
theo bên đây nhé <3
--------------------------
Takumi sốc khi nhìn vết
thương bởi vì thậm chí một vết sầy da cũng không còn.
“Có lẽ vết thương quá nông
khi vai mình bị cắn, chỉ là ảo giác của mình thôi.”
Để xác nhận lại, cậu chuẩn
bị hộp sơ cứu, cồn, gạc, lọ khử trùng, và chuẩn bị tự làm mình bị thương.
Cậu cần kiểm tra tình
trạng của mình. Chỉ trong trường hợp cậu tình cờ phát hiện ra chỗ trú ẩn, cậu
cần phải đảm bảo rằng mình bình thường và không bị zombie đớp lần nữa.
Lần này cậu cắt một vết
sâu hơn vào ngón tay. Suýt đứt lìa ra luôn.
“Argh… đau vãi!”
Takumi bình tĩnh lại để
cảm nhận vết đau. Cậu rửa vết cắt bằng chất khử trùng và đắp gạc vào. Khi cậu
muốn quấn băng, vất thương đã liền lại rồi. Vết thương rõ ràng giờ chỉ để lại
một vệt mỏng và biến mất.
“Cái ếu gì đây!”
Dù muốn hay không, cậu
phải thừa nhận rằng có gì đó sai sai với cơ thể mình. Cậu nhìn mặt mình phản
chiếu trên gương. Đôi mắt đen và không đỏ. Cậu đặt bàn tay dưới mũi và có thể
cảm thấy hơi thở của mình. Cậu đặt một tay lên ngực.
* thịch*
Nó vẫn đang đập.
“Mắt mình bình thường,
mình đang thở và có nhịp đập tim. Mình không mất trí thế nên mình vẫn bình
thường phải không nhỉ?”
Cậu vẫn bình thường? Hay
nó chưa ảnh hưởng tới cơ thể của cậu?
“Tốt hơn là nên dừng suy
nghĩ lại. Mình cũng chả làm gì được.”
Takumi bật TV và ngoại
trừ NHK, các kênh khác đều không phát sóng. Cũng có một bản tin phát đi phát
lại nói rằng cuộc nổi dậy của zombie gần đây xảy ra khắp trên thế giới.
Cậu quyết định sớt gu gờ
và may mắn là vẫn vô được. Cậu thấy hàng đống chủ đề trong vô số các diễn đàn
khác nhau nói về Zombie, không một tin tức gì về người nổi tiếng, không porn,
tất cả đều nói về zombie.
Cậu để ý thông tin mình
vừa thấy.
Đầu tiên, bệnh dịch xảy
ra trên toàn thế giới. Thậm chí trên You*tbe bạn có thể kiếm được đầy
video về zombie tấn công con người. Còn nữa, cũng có người suy nghĩ chín chắn
về sự hỗn loạn này. Một tiêu đề “Tất cả bạn biết về zombie! Hãy chia sẻ thông
tin nào!”
Chỉ có 20 người dùng ẩn
danh ghé thăm trang.
“Chuyện gì xảy ra nếu bạn
bị zombi cắn? 1. Bạn trở thành một trong số họ, 2. Bạn sẽ biến thành một zombie
một khoảng thời gian sau đó (ếu chắc) 3. Tạch (khả năng cao)”
Cậu nhìn lại và còn có
một bình luận đáng sợ vl.
“Bạn sẽ mất nhân cách của
mình.”
“Ếu thể nàoooo!”
Takumi hét lên khi đọc
cái dòng trên.
Post 300: “Có người tuyên
bố có thể tiêu diệt zombie bằng cách đập vỡ đầu chúng.”
301: “Tôi thấy có người
cũng làm thế với con dơi!”
302: “Có người trong bệnh
viện bị cắn nhưng chưa biến thành zombie.”
303: “Có người đã đăng về
một người biến thành zombie trong khu trú ẩn.”
590: “Đừng do dự khi giết
một con zombie.”
591: “Nhưng họ từng là
người mà?”
592: “Giết hoặc bị giết.
Thế thôi.”
Bài đăng có thể chấp nhận
được nhưng Takumi vẫn đang suy nghĩ kĩ.
“Tại sao Yumi chỉ di
chuyển chậm mà trong khi zombie cảnh sát trên TV còn có thể chạy?”
Cậu cũng biết có người
vẫn sống bằng cách nhốt mình trong phòng. Có nơi trú ẩn đã được chuẩn bị nhưng
nhiều người nghĩa là nhiều rủi ro vì có người trong số họ đã bị nhiễm virus. Và
cũng không có đảm bảo rằng điện nước sẽ được cung cấp mãi. Bạn sẽ hết thức ăn
và cuối cùng là chết. Cậu có lẽ đã bi quan nhưng cậu vẫn hi vọng JSDF (Lực
Lượng Tự Vệ Nhật Bản) sẽ làm gì đó và sẽ tiêu diệt zombie. Nhưng đó chỉ là một
hi vọng mỏng manh. Cậu nhìn một lần nữa vào diễn đàn.
Post 1031: “Tất cả cả
chúng ta sẽ chết.”
1032: “Giá như tôi được
địt trước khi chết.”
1033: “Sao mày không thử
làm với zombie nhể? Hahaha. Thử tìm một bé cấp hai không thể kháng cự lại được
vũ lực của mày và đ*t nó.”
1034: “Hay lắm! Mày có
bao cao su không? Tao không muốn bị nhiễm virut zombie.”
1035: “Không phải lo
lắng. Dù sao mày sẽ chết trước khi tìm thấy mục tiêu để đ*t mà. Lol.”
1036: “Chúng ta đang suy
nghĩ tha thiết về việc mất trinh với một con zombie.”
…
Takumi đọc hết chỗ đó và
trong đầu cậu đang cuồng loạn.
“Chắc là sẽ không thể đối
với người khác nhưng nếu zombie khác nghe theo mệnh lệnh của mình như Yumi,
mình muốn bao nhiêu rau non cũng được.”
Nhưng trước tiên, cậu
phải chắc chắn rằng mình không bị zombie tấn công. Nếu chúng nghe lời ngoan
ngoãn như Yumi thì ngon quá. Cậu không còn phải sợ lũ zombie nữa.
Cậu cười phá lên như kẻ
mất trí.
“Có thể cuối cùng mình sẽ
hóa zombie… Nhưng kệ mẹ nó. Mình sẽ làm điều mình muốn.”
Leave a Comment