Zombie Master - Chương 9
Chương 9: R-18
Hiện giờ Takumi
đang gặp rắc rối. Trước mặt cậu, ba bé gái đang nằm bệt trên giường và chân
đang trong hình chữ M. Chúng không có lấy một sợi lông nào và giữa hai đùi là
chiếc cửa hồng. Cảnh ba bé gái này có thể bẻ gãy bất cứ tên đàn ông nào.
Nhưng tại sao Takumi lại
gặp rắc rối? Bởi vì các bé còn độ tuổi mớm thìa.
“Nếu mình đút vô trong, có
khả năng chúng sẽ bị ‘phá’”.
Ba đứa bé còn trẻ hơn cả
Hiromi. Cậu định đút ngón tay vô trong nhưng cậu còn do dự. Nếu cậu đút nó quá
mạnh, cậu có thể làm tổn thương các bé.
Chúng đã là một con zombie
nên chúng sẽ không thấy đau, nhưng lí trí cậu đang rất mâu thuẫn.
“Chúng sẽ không cảm thấy
gì… Nhưng chúng còn độ tuổi dưới vị thành niên… Aarrggh…”
Nhưng mà, cậu là một gã
ích kỉ. Vì thỏa mãn cậu đếch thèm quan tâm đến người khác.
“Có lẽ mình nên dùng sữa
tắm.”
Tuy nhiên cậu kiếm đâu ra
lọ sữa tắm bây giờ? Cậu gạt phắt ý tưởng ấy và dùng cách tiếp cận dễ dàng hơn.
“Có lẽ mình nên làm chúng
nứng trước đã.”
Cậu chạm vào cái ấy của
Rika. Khi phục vụ, bé là đứa mạnh bạo nhất. Có lẽ bé là đứa ướt nhất. Cậu rời
tay vuốt ve ngực bé và chỉ có mỗi một núm bé bé xinh xinh. Cậu có thể đút cả
tay vào trong. Vậy mà, nó vẫn thật hẹp và khô.
Cậu chuyển tới chỗ Yayoi
bé có vếu ngon nhất chỗ này. Mỗi lần cậu vuốt ve nó, người cô bé phản ứng lại,
nhưng dưới này cô vé vẫn khô ráo.
Người cuối cùng là
Fumika. Cậu không thể âu yếm ngực bé nên cậu chỉ chà lòng bàn tay vô đó. Sau
vài lần như thế, cậu chuyển ngón tay tới lỗ bé và nó khẽ run lên. Cậu nhận thấy
chiếc lỗ nhỏ kia có dòng nước dịch chảy ra.
“Đây chẳng phải là…?”
Cậu bắt đầu dùng ngón tay
út, rồi cậu đổi sang ngón áp út trước khi sử dụng ngón giữa. Nếu cậu lại gần
thì có thể nghe có âm thanh nhớp nháp mỗi lần cậu ấn tay. Dần dần cậu cũng đưa
cả ngón tay vào.
Cậu sẵn sàng tinh thần để
chịch. Cậu đặt đầu c* và từ từ màn dạo đầu.
Khi cậu làm với Hiromi,
thành loz còn trinh ấy nuốt trọn lấy cậu mà không cần di chuyển. Lần này còn
chặt hơn.
“Ugh…”
Lần này Takumi còn thấy
đau nữa. Dòng máu đỏ chảy ra ngoài. Tuy nhiên sự ướt át ấy làm giảm đi cái đau
của cậu. Dần dần nó thích nghi với cậu nhỏ của Takumi.
Nếu còn sống có lẽ bé sẽ
không chịu nổi cái đau ấy. Nhưng lúc này, Fumika chẳng hề có cảm xúc. Khi cậu
cảm thấy lực ép đã thuyên giảm, cậu bắt đầu nhấp.
“Uuhnn… Uuhnnn…”
Fumika không có cảm xúc
nhưng mỗi lần Takumi rút ra đẩy vào, bé lại rên lên như thể đớp lấy không khí.
Fumika đang kẹp chặt Takumi. Cậu không thể nhấp quá nhanh vì nó chỉ khiến cậu
đau thêm. Với mỗi lần di chuyển chậm, âm thanh nhớp nháp lại vang lên.
Takumi sắp phun rồi.
Fumika tràn ra đống dịch nước tình như lũ về.
Cậu đẩy thật mạnh hết sức
và … “phọt”
Cậu phun vào nơi sâu nhất
của bé. Lần này cậu bắn mãi tới khi con cu thấy tê. Fumika giật bắn người lên
nhận nó và tràn ra dịch tình. Cậu rút nó ra và nó đang bóng nhạy vì dịch nhầy.
Cậu chuyển tới mồm Fumika và bắt bé liếm sạch. Cậu nằm bệt trên giường vì kiệt
sức.
Sau vài phút hồi thể lực,
cậu không còn thấy hứng tình nũa. Cậu đang nghĩ xem mình nên làm gì tiếp theo.
“Tắm táp cái đã.”
Lần này cậu vào bồn tắm
với ba bé gái. Mắt chúng đỏ lòm và thân nhiệt thấp. Chúng rõ ràng là zombie,
nhưng vì chúng sẽ ở chung với cậu từ nay trở đi, cậu tự tay tắm cho chúng.
Chỉ khi họ tắm xong, cậu
nhận ra mình không có quần áo cho các thành viên mới. Cậu quyết định đi mua sắm
với các bé vào ngày mai. Tuy nhiên, cậu nên làm gì giờ? Áo thể dục vẫn đang
trong máy giặt.
Chuyển động của chúng đờ
đẫn khi ra ngoài bồn tắm. Nếu chúng vẫn bình thường cậu sẽ nghe thấy tiếng cười
đùa rúc rích khi chúng nói chuyện với nhau. Tuy nhiên các bé đây là nín thin
thít.
Trong khi nghĩ về cái máy
giặt, cậu nảy ra một ý tưởng và để các bé ở đó. Cậu vô phòng Yumi.
Cậu viết lời chỉ thị ra
giấy và đưa nó cho Yumi.
“Yumi, giặt giũ đi.”
Cô làm theo và lượm quần
áo bẩn trong giỏ. Cô đặt chúng vào máy và bật máy giặt bằng cách bấm vào nút.
“Liệu cô ấy còn ý thức
khi bật máy giặt hay là dựa trên kinh nghiệm của mình?”
Cậu thử viết nguệch ngoạc
những chữ khó hiểu và đưa nó cho cô. Nhưng cô chỉ đứng im. Cậu thử ra lệnh bằng
lời nói và cô làm theo.
“Mình đang muốn biết liệu
có ai có thể ra mệnh lệnh cho zombie hay chỉ mỗi mình?”
Năng lực này của cậu vẫn
là một điều bí ẩn. Nhưng cậu không nấn ná nữa và tiếp tục thí nghiệm.
Cậu viết một mệnh lệch
khác ra giấy. “Đứng bằng một chân.” Và cô làm theo.
Lần này, cậu đưa ra lời
chỉ thị cho Yumi và bảo cô ấy đưa cho Hiromi. Tuy nhiên Hiromi không nhúc
nhích. Cậu ra lệnh trực tiếp cho Hiromi thông qua viết và cô vâng lời.
“Đây vẫn còn là một giả
thuyết. Mình có thể ra mệnh lệnh nếu đó là mệnh lệnh trực tiếp. Viết mệnh lệnh
không hiệu quả nếu thông qua một zombie khác mặc dù họ biết nó viết bởi mình.”
Chầm chậm nhưng chắc là
Takumi đã hứng thú hơn với zombie, cuộc sống của họ và năng lực của cậu.
Leave a Comment