Nigotta - Chương 35

Chương 35: Maid-san và Life Zero

Nếu phải giải thích ngắn gọn tình hình hiện giờ thì...... tôi đã trở thành một con búp bê chính hiệu.

Bởi vì, ngay trước mặt đây, có vẻ có rất nhiều trang phục cho trẻ nhỏ.

Ừ thì tất nhiên là tôi không nhìn được.
Nhưng tôi vẫn cảm nhận được rõ ràng......

Câu chuyện bắt đầu khoảng 3 Hal trước......


◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆


Sau khi Ena thông báo cho Theo và Ellie về chuyến thăm nhà của ông bà, họ trở nên thật kích động.


Hai người họ hẳn phải được quý trọng lắm nhỉ.
Bởi từ những câu chuyện được kể ra, họ giống như những mạo hiểm giả đại tài, như thể một nhân vật bước ra từ các cuốn tiểu thuyết vậy.


Đồn rằng, bà đã một mình siết cổ một con rồng đến chết.
Đồn rằng, ông bà đã băng qua không biết bao nhiêu hầm ngục vực sâu.
Đồn rằng, bà chỉ cần một ngón cái là đủ để đánh bại một kẻ cướp đường.


Thiệt là vô lý!
Mấy câu chuyện đó như kiểu giai thoại về những anh hùng vậy.
Bá đạo quá đi~


Cơ mà cái truyện cuối tôi có nghe ở đâu đó rồi.


Dù sao thì, anh chị của tôi hẳn phải tin vào sức mạnh của ông bà lắm.
Bởi nếu không, thì nghe qua sẽ chỉ thấy một mùi hư cấu thôi hà.


Hai người họ thao thao bất tuyệt về những chiến công vĩ đại của ông bà.
Nghe qua thì có vẻ ngầu đó, nhưng càng nghe thì tôi lại cảm thấy có gì đó không ổn.


Có thể nào......
Đó là điển hình của Ojii-sama và Obaa-sama luôn phóng đại chiến công của mình cho con cháu nghe không!?


Mấy người luôn đề cao hình tượng như vậy thì tôi có thể dễ dàng qua mặt họ.


Dù sao, tôi vẫn còn là một đứa trẻ, có lẽ hai người sẽ không bắt tôi nghe về những chiến công khoe khoang đó đâu......

Chẳng may nếu có vậy thì tôi sẽ bỏ ngoài tai và tiếp tục việc nâng cao ma lực.

Không ai có thể ngăn cản tôi cả~

Nào, nào, hai đứa! Roland-sama và Annela-sama sắp tới rồi đó! Mau chọn quần áo vào đi!

「「Vân~g」」

Ena mỉm cười bế tôi lên, còn Onii-chan và Onee-chan thì càu nhàu trả lời.

Chào mừng...... Vậy là tôi phải ăn mặc thiệt lộng lẫy hả?

Tòa lâu đài mà tôi đang ở, tôi có thể mường tượng ra độ giàu có của mình.
Không phải chỉ giàu thôi đâu.

Tuy rằng đây là thế giới khác, nhưng dựa vào những cuộc nói chuyện của gia đình và những vật dụng trong nhà, tôi có thể áng chừng mức độ phát triển công nghệ ở thế giới này.
Chúng tôi còn là quý tộc nữa, nên nếu phải mô tả, thì châu Âu thời trung cổ là đáp án hợp lý nhất rồi.


Maa, mỗi cây mỗi hoa, mỗi thế giới một thường thức.


Nhưng có một chi tiết khiến tôi càng khẳng định suy luận của mình.
“Kỵ sĩ” và “Kỵ sĩ đoàn” được gia đình tôi nhắc đến khá nhiều lần.
Ở thế giới cũ, Kỵ sĩ và kỵ sĩ đoàn chỉ tồn tại trong manga, anime, hay trong những cuốn tiểu thuyết mà thôi...... bọn họ đều là những tồn tại gắn liền với giả tưởng.
Tuy vậy, có một thời kì hoàng kim gọi là trung cổ...... nơi đó tồn tại Kỵ sĩ và kỵ sĩ đoàn.
Nói khác đi, kỵ sĩ là biểu tượng của nền văn minh cổ.

Cả hai thế giới đều có những điểm tương đồng và không tương đồng.


Chẳng hạn như “Ma thuật” không hề tồn tại ở thế giới cũ kia.


Tôi vẫn chưa biết nhiều về ma thuật, nhưng Kuti đã nói với tôi rằng, những người có thể sử dụng ma thuật rất hiếm, họ chỉ chiếm khoảng chừng 20% ​​tổng số dân. Những kỹ năng đặc biệt như vậy liệu có giúp ích cho sự phát triển công nghệ không?

Bởi vì ma thuật quá tiện lợi chăng?

Ở thế giới tôi sống, không có sự hiện diện của ma thuật, vì thế, khoa học và kĩ thuật lên ngôi nhằm giúp con người "tiết kiệm thời gian và tiền bạc".
Ma thuật đã cản bước công nghệ phát triển.

Đó là tất cả những bằng chứng cho thấy thế giới này giống với thời trung cổ.

Thậm chí, có những tầng lớp con người được phân chia rõ rệt, xã hội xuất hiện quý tộc và đại quý tộc.
Những quý tộc thống trị các tầng lớp thấp hơn bằng quyền lực và sự giàu có.

Đối với họ, một quý tộc càng có địa vị cao thì càng trở nên cao quý.
Sự thanh lịch tạo nên vẻ thượng lưu của mình.

Thậm chí, nếu cần thiết, họ có thể toan tính lên những người thân trong gia đình.
Khả năng quý tộc ở thế giới này giống quý tộc từ cuộc sống trước đây của tôi là...... rất cao.
Nhưng cũng có gì đó khác trước.

Bởi gia đình Christophe là một gia đình quý tộc, nhưng mọi người lại đối xử với nhau rất dịu dàng, các gia nhân cũng không hề cảm thấy chán ghét gia chủ của mình.
Bữa tiệc sinh nhật Alek là một ví dụ điển hình.

Dù sao, cái cốt lõi vẫn cần bảo toàn.
Quý tộc là đẳng cấp của sự thanh lịch, họ đề cao sự lịch lãm.
Vì thế, ngay cả gia đình tôi, khi được những người cao tuổi đến thăm――khi được ông bà ghé thăm, việc ăn mặc thật đẹp chính là tôn lên sự lịch lãm lẫn thể hiện sự tôn trọng đến người đối diện.


◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆


Trở lại câu chuyện từ ban đầu.

Không phải chỉ cần Theo và Ellie ăn mặc đẹp là đủ.
Mà một đứa bé mới một tuổi rưỡi như tôi cũng cần phải nhận thức vấn đề này.
Giống như bộ cánh mà tôi diện ngày sinh nhật vậy.

Gượm đã.
Gia đình tôi rất giàu.
Liệu bọn họ có để tôi mặc lại bộ cánh ngày sinh nhật đó không?

Tất nhiên là không rồi~

Chúng tôi ngay lập tức rời căn phòng trên tầng 3 để tới phòng thay đồ.
Ellie cùng đi với Ena.

Có vẻ chị ấy hứng thú với việc chọn quần áo cho tôi hơn là lo cho bản thân mình.
Giống như nhiệm vụ của một người chị cao cả, chọn "một bộ quần áo tối thượng cho đứa em gái Lilianne La Christophe” của mình.

Chị ấy tuyên bố như vậy trong khi làm một vẻ mặt Kuti tự mãn.

Hầy......


Trong phòng, ngoài Ena và Ellie còn có thêm ba hầu gái nữa.
Lần đầu tôi thấy được thứ trang bị tối thượng kia là ở bữa tiệc sinh nhật Alek, lần thứ hai là khi tôi trở về từ không gian bí ẩn.

Một trong những thứ trang bị đó là tai thỏ.
Làm ơn cho tôi chạm một xíu xíu thôi có được không...... mà khoan...... biết điều thì để người ta mofu cái!!


Xin mọi người đừng có hiểu lầm giữa sờ mó và “mofu.”
Sờ mó là sờ mó.
Mofu là một kỹ thuật cao cấp thể hiện bằng tình yêu qua việc cọ xát, hoặc đôi khi là thưởng thức để cảm nhận hương vị.

Ậy, đừng có hiểu lầm.
Thưởng thức để hiểu rõ kết cấu thôi hà, không phải để ăn đâu!

Suy cho cùng, lưỡi mới chính là bộ phận xúc giác nhạy cảm nhất của con người!


Đừng có nhầm lẫn đấy!


Trở lại vấn đề chính.


Có một vấn đề nhỏ mà tôi không làm cách nào xử lý được cả.
Muốn mofu được thì phải chạm được vào.

Ưm, và tôi không có cách nào có thể chạm được vào người họ.

Nhiệm vụ của hầu gái về cơ bản là giúp tôi thay quần áo...... mà cũng không hẳn, họ chỉ đứng ở đó như một nghĩa vụ thôi, còn người giúp tôi chọn và thay quần áo là Ena và Ellie kia.

Chẳng quá đâu, những hầu gái sẽ không bao giờ đến gần tôi quá 1m cả.

Dù sao cũng chỉ có một trong số những hầu gái là sở hữu đôi tai thỏ......
Maa...... vì tôi là người cần thay đồ - một cô gái, nên sẽ không có người đàn ông nào ở đây hết.

“Chú cảnh sát ơi, là người kia ạ!”

Ờm thì có một......


Và tóc của ba người hầu――ba Maid-san được búi một cách gọn gàng.
Tuy rằng cả ba đều có những điểm riêng biệt, nhưng mỗi người họ đều mang một vẻ mặt nghiêm túc, thành ra trông họ rất giống nhau khi xếp thành hàng.
Ba người họ là điển hình của những nữ hầu gái xinh đẹp trong một gia đình giàu có.
Hai trong ba người có vẻ khoảng hai mươi.

Người còn lại nhỏ hơn, nhưng lại sở hữu một thứ tuyệt vời (tai thỏ).
Bao quanh cô ấy là một bầu không khí uy nghiêm và tinh tế.

Tôi có thể cảm nhận được.

Pro Maid à nha.
So với những cô hầu giúp việc bán thời gian tại các quán cà phê hầu gái nơi kiếp trước tôi sống, thì cô ấy ở một đẳng cấp hoàn toàn khác biệt, từ dáng đứng, đến bầu không khí, mọi thứ đều toát lên vẻ chuyên nghiệp lạ kì; cảm giác giống như một nghệ nhân vậy.

Ờm thì việc so sánh nghệ nhân với một Maid-san có vẻ hơi không liên quan gì, nhưng ngoài những công việc nhà, bọn họ phải quản lý cả việc vệ sinh, giặt giũ, phục vụ, dọn giường, đồ đạc, cửa sổ, quản lý chìa khóa, chào đón và đưa các vị khách đi tham quan, giới thiệu về cách bố trí...... không bao giờ là hết được.
Ở trong thế giới cũ của tôi, những người đó chính là dân chuyên nghiệp, một công việc lương cao, có hậu đãi đàng hoàng.

Những người giúp việc vừa phải quản lý việc nhà, vừa phải quản lý mọi nơi trong lâu đài.
Để có thể nắm bắt hết mọi thứ như vậy, nếu không phải dân chuyên nghiệp sẽ không thể nào gánh vác nổi.
Mặc dù bọn họ rất có thể sẽ chia sẻ công việc với nhau, nhưng dù có chia sẻ thế nào thì công việc vẫn chỉ bao quanh những thứ đó.
Chưa kể đến, nơi này còn là lâu đài của một gia đình quý tộc rất giàu.
Họ cần những người có kỹ năng và đáng tin cậy, mỗi người trong số họ đều được lựa chọn rất kỹ càng.
Nói họ là những nghệ nhân thì cũng đâu có sai đâu.

Đây còn là thế giới khác nữa, có khi bọn họ đều có thể chiến đấu được.
Ba hầu gái đang đứng phía sau tôi.

Tôi không có giây phút nào được tự do cả, thế nên sẽ không được mofu gì hết á.
Ellie toàn giữ chặt lấy tôi thôi hà.


Bỏ em ra, Onee-sama!


Dù biết dãy dụa chỉ là vô ích!
Nhưng một người đàn ông là không được từ bỏ!
Một người đàn ô


A...... tôi là con gái mà?


Maa, kể cả khi tôi không bị giữ lại, thì quần áo cứ hết bộ này tới bộ khác nối tiếp lên người tôi.
Nè, HP của tôi chạm đáy chưa vậy?


Không biết bao năm đã qua rồi......


Ena và Ellie dường như vẫn còn đầy tràn sức sống.
"Không được, không được nha! Này cũng hợp mà kia cũng hợp, trời ạ! Lily mặc cái gì cũng hợp hết vậy!? Kinh khủng thiệt... phải cho con bé thử hết mới được!"


...... cứu!


Phụ nữ đáng sợ quá đi!
Liệu một ngày nào đó tôi sẽ trở thành như họ chăng!? Không thể nào......

Mà kệ vậy.

Sau một quãng thời gian dài gắng gượng, cuối cùng cuộc hành xác đã tới hồi kết.
Cảm ơn cái bụng đói đang phàn nàn của tôi.

Ena nghe thấy tiếng tôi đói bụng thì lập tức dừng lại và chuyển ánh mắt lên bức tường.

Aa! Muộn thế này rồi cơ à! Xin lỗi nhé, Lily...... con đói lắm rồi phải không?


Thứ treo trên tường hẳn là một chiếc đồng hồ.
Khi nhìn ở đó, tôi chỉ thấy một phần của một thứ gì đó rất mờ nhạt.

Ngay lập tức, tôi gia cường tầm nhìn, những thứ mờ nhạt đã trở nên rõ ràng.
Nó có hình dáng như một lưỡi liềm mỏng với vài thứ mỏng trên đó.

Trông không giống như đồng hồ cho lắm, có lẽ đó là một phần cấu trúc?
Nói cách khác, kim đồng hồ được làm từ một thứ không chứa ma lực, trong khi những phần còn lại thì có ma lực chảy qua.

Ở kiếp trước, tôi đã trông thấy rất nhiều các loại thiết kế đồng hồ.
Có vẻ chúng khá giống nhau thì phải.

Maa, dù sao tôi cũng không nhìn được kim đồng hồ, nên dù biết được đồng hồ đặt ở đâu thì tôi cũng không đọc được chúng.


Ưm, hôm nay tới đây thôi. Vẫn còn một chút thời gian cho tới khi Roland-sama và Annela-sama đến, ngày mai phải chọn thật cẩn thận mới được~


Có phải tôi tưởng tượng hay không mà thấy Ena giống như một con quỷ vậy nè!?


Một lần nữa hả?


Life về zero ồiiii!!


No comments

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.