Succubus-san - Chương 15


Chương 15: Cô gái cùng món quà của thần linh
  
   Tên tôi là Philip Morv Rholand. Là người con thứ 3 của Huyền tộc nhà Rholand, tôi không có quyền thừa kế gia tộc này. Nhưng mà, nhờ cha mẹ tôi đã đảm bảo cho tôi được giáo dục cẩn thận nên tôi đã có khả năng lĩnh hội được những kiến thức sâu sắc về Pháp thuật trong giới Pháp thuật ở ngôi trường có uy tín nhất trong Vương Quốc này, Học viện Pháp Thuật Hoàng Gia Aureitas. Bây giờ thì, tại thị trấn lớn Motsi này, tôi đang nắm giữ vị trí Cố Vấn cho pháp sư của Hội Mạo hiểm giả.

   Là một Cố Vấn viên cho Pháp sư ở Hội Mạo hiểm giả không phải là chuyện một Pháp sư bình thường có thể dễ dàng đạt được. Đại khái là, khi một mạo hiểm giả có hồ sơ hoạt động tốt nghỉ hưu thì người ấy sẽ được yêu cầu từ phía Hội Mạo hiểm giả. Lý do tôi vẫn gắn bó với vị trí này trong thị trấn Motsi là do Học viện Pháp thuật Hoàng Gia Aureitas, à không, có thể nói là do sự ảnh hưởng của 12 vị Hiền triết cũng không sai chút nào.

   Ở Học viện Pháp Thuật, tôi đã có trải nghiệm trực tiếp về việc nghiên cứu về Ma thuật của 12 vị Hiền triết. Đúng thế, là Ma thuật chứ không phải Pháp thuật. Ma thuật và Pháp thuật thường có kết quả tương đương nhau nên nhiều người thường cho rằng chúng là 1. Tuy nhiên, cho dù kết quả là tạo ra lửa thì, liệu bạn có coi rằng quẹt 1 que diêm và ma sát một cây que trên miếng gỗ là một? Kết quả thì, lửa vẫn được tạo ra. Tuy nhiên, công sức để tạo ra lửa khá là khác biệt, không phải sao?

   Như đã giải thích, hiện tượng xảy ra do Ma thuật và do Pháp thuật có một sự khác biệt không hề nhỏ giữa chúng. Nói xa hơn nữa thì bạn có thể cho rằng Ma thuật như được ban cho, như là món quà của thần linh và Pháp thuật hình thành nên từ những buổi huấn luyện nghiêm khắc. Phần lớn, dân chúng không có khả năng sử dụng Ma thuật. Tuy nhiên, không cần biết sức mạnh ma thuật bạn có thấp như thế nào thì bạn vẫn có khả năng sử dụng Pháp thuật nếu bạn được học chúng. Ở khía cạnh đó, Ma thuật khác hẳn. Cho dù có cố gắng hay tài năng đến cỡ nào thì cũng chưa đủ để đạt được tới cảnh giới của vực thẳm mang tên Ma Thuật. Và cho dù thậm chí bạn vừa nỗ lực vừa tài năng thì vẫn chưa chắc rằng bạn có thể lia mắt nhìn được cái mép vực ấy. Con đường “Ma thuật” ấy là một con đường đầy sự khó khăn và may rủi của mỗi người.

   Tuy nhiên, có một sự thật là có những người có thể thoải mái dùng món quà ấy. Như những anh hùng thời cổ đại. Họ là những Ma thuật sư nổi tiếng, mạnh nhất, là 12 nhà Hiền triết của Aureitas.

   Tôi cầu xin họ để được chỉ dạy, để rồi tài năng của tôi được nhận ra, và được ngó một phát xuống mép vực của Ma thuật. Trải nghiệm ấy xứng đáng hơn hàng trăm lần đi thám hiểm, thậm chí tôi còn có thể khoe rằng Pháp thuật của tôi sẽ không thể nào bị đánh bại bởi Mạo hiểm giả cấp A nào đó. Nhờ vào sự hiểu biết chuyên sâu về Pháp thuật, tôi tự tin rằng ngoài những nhà hiền triết ấy ra, tôi là một trong top 10 Pháp Sư tại đây.

   Tôi có sự tự tin tôi cần có nhưng…


   [Xin lỗi nhưng mà..., cô bé có thể làm lại thêm một lần nữa được không?]

   [Hể? Lần nữa sao? Đây là lần thứ 4 rồi đấy!]

   [Bằng cách nào đó…Cầu xin cô bé đấy! Chỉ một lần nữa thôi!!]


   Tôi đã yêu cầu cô gái trẻ này, dường như còn chưa đến tuổi dậy thì, 3 lần bằng cách này. Cô gái ấy lắc đầu ngán ngẩm nhưng lại một lần nữa, tiến về phía Vòng tròn niệm phép. Cách xa cô ấy 50m là 5 hình nộm rơm để làm mục tiêu, và tường căn phòng này trông thế thôi chứ thật sự chúng đã được yểm phép bằng một dãy phương trình phép thuật để chống lại phép thuật.

   Căn phòng này là phòng thử nghiệm Pháp thuật, thường được dùng bởi những pháp sư vừa lĩnh hội được pháp thuật mới hoặc những pháp sư đang dạy cho học trò của họ về pháp thuật, và đôi khi cũng được dùng để thử xem năng lực của một Pháp sư mới vào nghề, như bây giờ.

   Cô gái ấy bước vào vòng tròn, hít một hơi thật sâu và chỉ về hướng mục tiêu với ngón trỏ và ngón giữa chĩa ra. Và từ dáng đứng ấy, cô không thực hiện những lệnh triệu hồi ra năng lực Ma thuật hay lấy ra chất kích thích ma thuật và cũng chẳng thèm vẽ nên một vòng tròn ma thuật. Cô ấy chỉ nói ra vài tiếng.


   [Bang! Ba-bang! Bang! Bang!]


   Những tiếng ấy chỉ là những từ tượng thanh. Tuy nhiên, sự thật là Năng lượng ma thuật đã bắn ra và nội tạng quan trọng của 5 người nộm rơm ấy đã bị xuyên thủng, chỉ còn những cái lỗ. 3 trong số chúng thì bị lủng đầu, 2 đứa thì bị xuyên qua ngay tại vị trí của tim. Hơn nữa, hình nộm thứ 2 và thứ 3 bị bắn gần như là cùng một lúc. Điều này là do không ai khác ngoài cô ấy đã điều chỉnh điều kiện Ma thuật khi gọi lên những từ kích hoạt ma thuật hồi nãy.

   Nghĩ về việc một con người tài năng này vẫn còn lẩn trốn trong thị trấn Motsi này. Thật không thể chịu được. Phải báo cáo lại cho học viện, bằng mọi cách, để mở ra được cái vực sâu thẳm của Ma thuật, tôi đúng chứ? Vừa nghĩ xong, tôi lập tức hành động nay.


   [Tại sao một người tài năng như cô bé lại ở cái nơi như này chứ!? Bây giờ, cô bé nên lập tức ghi danh vào Học viện Pháp thuật Hoàng gia Aureitas ngay!!!]


   Tôi có cảm giác như tôi khá là hấp tấp và vội vàng, nhưng phải thế thôi. Để cho một người trẻ tuổi đầy năng lực như cô bé này, thì có lẽ tôi vẫn có thể phát triển cô ấy kịp lúc. Cô bé này phải được ghi danh ngay vào lúc này, ngay LẬP TỨC!!!


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Kit: Khá là có cảm tình với ông Philip này :v Khác hẳn mấy cái thể loại quý tộc coi thường người khác trong phần lớn các bộ khác.

Edit: Cảm ơn vì đã đọc những dòng nhảm loz của thg trans

Kit:  =((

 Chương trước | Danh sách chương | Chương sau


















No comments

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.