Berserk of Gluttony - Chương 33
Tôi đang bí mật theo đuôi tổ đội đã tập hợp ở trong quán trọ.
Lý do rất đơn giản. Vì tôi muốn tận mắt quan sát chuyến đi săn của một tổ đội lớn gồm 20 người.
Khoác lên chiếc áo choàng màu đen và đeo Mặt nạ Đầu lâu , tôi trông đáng ngờ đến phát sợ, lỡ mà họ trông thấy thì tôi chỉ còn cách gập đầu xin lỗi. Nếu không làm gì thì phải chiến đấu khi bị bao vây bởi 20 chiến binh cũng không có gì lạ.
Dù thế nhưng tôi vẫn muốn xem. Vì tôi nghĩ mình muốn biết thêm về làm việc nhóm (team work), phát huy những điểm mạnh và bổ sung vào những điểm yếu của nhau. Trong trường hợp của tôi, tôi phải làm săn một mình nên tôi chắc sẽ tham khảo một chút kĩ thuật chiến đấu của bọn họ.
Ngoài ra, cùng lúc đó tôi cũng phải tập chịu đựng trạng thái Cuồng thực mà Greed đã nói. Mặc dù ma thú ở trước mắt, tôi phải im lặng mà nhẫn nại, không thể thua dục vọng của bản thân, làm được hay không, thử mới biết.
Tôi nghĩ cảm giác này giống như con chó bị bắt canh miếng mồi được đặt trước mắt vậy. Và sau đó nó biết miếng mồi sẽ bị săn mất. Trong tình trạng đó, tôi lo lắng không biết kĩ năng Bạo thực có cuồng nộ lên không. Mà, mới ở trạng thái Bán Cuồng thực thôi nên chắc sẽ ổn thôi.
Mây che phủ, trời đêm lờ mờ nhưng những chiến binh tôi bám theo vẫn đang bước đi mà không cần ánh sáng.
Hmm, tôi không nghĩ cả 20 người đều có kĩ năng Dạ nhãn đâu. Thế thì tại sao……
Greed nói tôi biết qua kĩ năng Đọc tâm trí khi đang cười.
『Chẳng phải bọn chúng cũng mang một Ma cụ giống như Mặt nạ Đầu lâu của ngươi sao. Ma thú thì cũng có những loài hoạt động về đêm. Để săn chúng, một Ma cụ có tác dụng giống như kĩ năng Dạ nhãn là cần thiết. Vì ở Gallia, nó đang được sản xuất hàng loạt nên chắc chắc một ma cụ mang chức năng Dạ nhãn đã xuất hiện trên thế giới 』
「Ra là thế, tôi không gặp khó khăn kể từ khi số lượng kĩ năng ngày càng tăng lên, nhưng thường thì ta luôn cần phải chuẩn bị trước các trang bị. Dù có bao nhiêu tiền thì cũng không đủ」
Nghĩ lại thì trang bị cơ bản của tôi chỉ có mỗi Hắc kiếm Greed. Những lúc cần che dấu danh tính tôi mới sử dụng Mặt nạ đầu lâu thôi.
「Tôi cũng nên tăng số lượng trang bị lên chứ nhỉ?」
『Hahahhahah, mấy thứ đồ nhỏ nhặt đó thì đâu cần thiết với ngươi. Ngươi có kĩ năng Bạo thực. Muốn tăng chỉ số hay kĩ năng bao nhiêu chả được. Vì những kẻ khác không thể làm được điều đó nên mới cần sự trợ giúp của Ma cụ』
Với Greed, mua một Ma cụ để tăng cường sức mạnh bản thân là đỉnh cao của độ ngu. So với việc đó, đi săn và ăn linh hồn của những ma thú mang những kĩ năng hữu dụng thì sẽ giải quyết được tất cả. Đúng như ông ta nói.
Đúng như vậy. Thu thập nhiều ma cụ thì cũng chẳng làm gì. Sau đó, ông ta cười lớn.
『Hah, ngươi muốn mang theo đống rác đó theo cuộc hành trình sao? Chỉ thêm phiền phức thôi. Một mình ta là đủ!』 (Note: Miya: Anh chỉ cần mình em là đủ rùi *giọng moe* )
Nói thẳng những ma cụ là rác. Rồi Greed nghiêm túc đề cao bản thân.
Mà, Giới hạn thứ hai đã được giải phóng, giờ tôi không thể để mất Greed được. Nhưng thật sự thì lúc cần nhờ thì ông ta cũng được lắm chứ. Tuyệt đối không được nói ra điều đó…… không được nói ra.
Tôi áp tay vào Ma cụ duy nhất của tôiーーMặt nạ đầu lâu. Mày là thứ duy nhất tao lựa chọn.
Vì ta cần che dấu danh tính dưới dạng chiến binh Mukuro một thời gian. Đặc biệt là khi đứng trước Roxie, tôi không thể bị lộ là Fate, dù cho có lỡ gặp lại nhau ở Gallia, tôi vẫn tiếp tục mang nó và cải trang.
Tại vì nếu có thể đến được Gallia, khi đi săn, tôi sẽ làm vương vãi ma thú khắp nơi…… là điều không thể tránh khỏi. Cô ấy là người duy nhất tôi không muốn cho nhìn thấy một con quái vật như thế. Lỡ đâu cô ấy cự tuyệt tôi, chuyến đi đến Gallia này chỉ mang lại niềm hối hận. Tôi không nghĩ mình có thể chiến đấu trong trường hợp nghiêm trọng đó. Thế nên dù bất kì giá nào, tôi phải che dấu con người này của bản thân phía sau Mặt nạ đầu lâu.
『OI, Fate. Nếu cứ cố chấp mang thứ giả tạo đó thì coi chừng quên mất chính bản thân, và kĩ năng Bạo thực sẽ lợi dụng vết nứt trong tâm trí ngươi đấy. Nếu cần nhờ vả thì nói ta một tiếng!』
「Hiểu rồi, vì biết được sức mạnh của ‘Ta’ rồi…… Tôi tin ông mà」
『Hahahhahah, nói hay lắm. Đã lên thuyền to thì phải có tâm trạng tốt (Note: Tương tự câu: Đã được nhờ thì phải vui vẻ giúp đỡ thôi)』
Cầu cho không phải là Thuyền chở bùn. Tại vì tật xấu của Greed là cái gì cũng thổi phồng lên được.
Lúc ở Giới hạn thứ hai cũng vậy, nói gì mà có thể làm gián đoạn cả hiện tượng, mở ra mới thấy là kĩ năng cũng có cái giới hạn của nó. Mà, chỉ thế thôi cũng đủ mạnh rồi……
Có vẻ như càng cố nuốt mấy lời tốt đẹp của Greed thì tôi càng gặp phải những chuyện không hay.
Trong khi cảm thấy đau đầu vì tiếng cười của Greed, tôi vừa duy trình một khoảng cách nhất định và theo sau nhóm chiến binh. Thảo nguyên dưới chân dần chuyển thành vùng hoang vu rồi …… sa mạc.
「Lớn thật đấy. Nhìn đến chân trời cũng chỉ thấy sa mạc」
『Thì Sandman đã mất một thời gian rất dài để mở rộng địa bàn sinh sống mà. Theo tình trạng này, khoảng sau 1000 năm nữa thì lãnh địa này sẽ thành sa mạc hết』
1000 năm à…… chuyện còn xa. Ít nhất thì hết đời tôi thì vẫn chưa xảy ra.
Lần đầu tiên đặt chân đến sa mạc, tôi vừa có chút hào hừng, vừa tạo nên các cồn cát, và những chiến binh tôi theo sau nãy giờ đã bắt đầu chiến đấu.
『Bắt đầu rồi』
「Ừ, cho ta xem những gì các ngươi có đi nào」
Vừa bảo vệ nhau vừa tấn công nhưng tổ đội lớn này thuộc dạng Ma pháp là chính.
Chủ yếu là năm pháp sư sử dụng phép Hỏa Viêm đánh bại Sandman. Trong những người còn lại, mười người có vai trò kéo Sandman tới và kiêm nhiệm vụ của một lá chắn. Cuối cùng là năm thương và kiếm sĩ thu hút chú ý những con Sandman có hành động bất ngờ. …… Họ bố trí như vậy.
Mọi người đã cẩn trọng lập xong đội hình và tập trung Sandman lại một chỗ.
Như thế, có thể thấy phương pháp của bọn họ không tệ. Có thể thấy đây là công việc của nhóm chiến binh săn Sandman lâu năm.
Tôi nhìn họ mà ngưỡng mộ dữ dội, và Greed ngáp dài.
『Săn thế chán vãi ra. Cứ lặp lại một việc giống nhau, trước sau gì cũng nhàm chán』
「Nếu thế thì săn thế nào là tốt hả?」
『Thì, thổi bay hết Sandman xung quanh đây, thế đấy』
Điên hở…… Tôi nhớ lại lần hủy diệt thung lũng ở lãnh địa nhà Heart. Làm một chuyện như thế để lại nhiều biến chứng lắm.
Ngoài ra, chẳng lẽ bắt tôi vừa chịu đựng trạng thái Bán Cuồng thực vừa chiến đấu hả!
「Nếu làm một pha chiến đấu quá hào nhoáng thế thì chẳng phải sẽ làm thỏa mãn kĩ năng Bạo thực sao. Chuyện kêu tôi nhẫn nại nãy đâu rồi?」
『Đừng lườm đừng lườm. Chỉ là ví dụ thôi. Giờ ta sẽ không bảo ngươi làm đâu. Nào, Fate! Đến lúc chúng ta bắt đầu săn Sandman rồi!』
Đề xuất của Greed là không săn giống với lúc săn goblin, chỉ săn từng con từng con và có thời gian giãn cách.
Giết một con Sandman để kĩ năng Bạo thực trỗi dậy và chịu đựng cơn nhức nhối đó. Sau đó, lặp lại và giết Sandman.
Bất ngờ thật…… giờ mà bị cuốn theo cơn sóng của cơn đói đến từ kĩ năng Bạo thực thì hết sức không ổn.
Trong khi quan sát chuyến săn của tổ đội chiến binh, tôi chịu đựng một khoảng thời gian dài và cũng sắp đến lúc giết một con Sandman rồi.
Tôi thôi bám đuôi họ, tách ra và tự đi săn.
Vượt qua bao nhiêu núi cát, tôi đã phát hiện ra một con Sandman.
Nhanh chóng phát động kĩ năng《Giám định》.
・Sandman Lv30
Thể lực: 1760
Sức mạnh: 890
Ma lực: 1330
Tinh thần: 1760
Linh hoạt: 100
Kĩ năng: Tăng cường tinh thần (Vừa)
Sức mạnh không khác Gargoyle Noa cho lắm. Biết là cách di chuyển của nó như sên vậy nhưng quả nhiên là nó lề mề thật. Trừ khi mắc sai lầm lớn, nó không thể bắt được tôi.
Giờ thì làm sao để giết nó đây. Pháp sư trong tổ đội lớn hồi nãy đã dùng Hỏa Viêm để nướng Sandman. Có lẽ, lửa là điểm yếu của chúng.
Thế thì đến lượt của Viêm đạn đã cướp từ gargoyle rồi.
Tôi có cảm giác khoảng cách có hơi xa nhưng cứ thử đã. Tôi hướng tay trái đến Sandman và niệm kĩ năng《Viêm Đạn》. Ngay sau đó, trên tay tôi hình thành một quả cầu lửa đỏ thẫm.
Un, Ma pháp cần thời gian để phát động nhỉ. Đưa quả cầu lửa lên, nhắm đến Sandman và bắn.
「Àrể!?」
『Hahahhahah, Fate. Ngươi…… quá tệ. Có thứ gì ở chỗ đó đâu』
Viêm đạn tôi bắn ra trượt mục tiêu là Sandman và bay về hướng khác.
Cát cháy rực lên. Sandman để ý đến tôi và bắt đầu chuyển động chậm chạp. Với khoảng cách này thì, muốn đến chỗ tôi thì cần nhiều thời gian lắm.
『Ffff…… bị sao vậy. Cơn nhức nhối của kĩ năng Bạo thực làm tay ngươi bị trục trặc à?』
「Muốn cười thì cứ cười đi. Tại là lần đầu tiên sử dụng Ma pháp nên mới thế thôi. Lần tiếp theo sẽ……」
Greed đã ngưng cười và nói với tôi.
『Không còn cách khác. Ta sẽ cho ngươi mượn sức mạnh. Biến đổi dạng sang Ma cung đi』
Nghe theo lời vừa rồi, tôi chuyển sang Ma cung và vào tư thế nhắm Sandman.
「Cứ thế này rồi bắn Ma tiễn như mọi khi hả?」
『Sai zồi. Trước khi bắn thì hãy niệm Viêm đạn đi』
Kéo Hắc cung, Ma lực của tôi tạo thành mũi tên. Nếu như mọi khi thì để yên vầy rồi bắn.
Lần này thì có thêm một thủ thuật nhỏ nữa, như Greed nói.
Để thử nhiệm, tôi niệm《Viêm đạn》trong đầu. Sau đó mũi tên đen rực cháy ánh đỏ.
「Đây là…… mũi tên mang theo ngọn lửa ư」
『Đúng thế. Ma cung của ta có thể thêm Ma pháp của ngươi vào trong mũi tên. Có nghĩ là thuộc tính của đòn tấn công có thể tùy thuộc vào những kĩ năng mà Fate nắm giữ』
Nhìn trông như Ma pháp này còn không tốn thời gian để phát động nữa chứ. Ngươi ta nói, pháp sư không thể bắn ma pháp liên tục được.
Tiến lên. Ma tiễn đang mang theo ngọn lửa đã không trượt mục tiêu và trúng giữa đầu Sandman.
『Dễ sử dụng chứ?』
「Ừ, tuyệt vời! Trúng rồi」
Vừa nhìn Sandman bốc cháy, tôi sẽ ngưng dùng Ma thuật theo cách bình thường. Trong tương lai, tôi sẽ sử dụng chung với Hắc cung. Cách đó phù hợp với tôi hơn.
《Khởi động kĩ năng Bạo Thực. 》
《Những chỉ số được cộng vào Status 》
Thể lực + 1760
Sức mạnh + 890
Ma lực + 1330
Tinh thần + 1760
Linh hoạt + 100
《Những kĩ năng được thêm vào 》
Tăng cường tinh thần (Vừa)
‘Ăn’ linh hồn của Sandman nên được thỏa mãn một chút, tôi vô thức nheo mắt lại.
Giờ thì, ngừng săn một chút và đến lúc chịu đựng con đói từ kĩ năng Bạo thực. Lặp lại điều này, không biết có giữ được ở trạng thái Bán Cuồng thực mà không lên Cuồng thực không đây. Giờ thì chỉ còn cách tin vào những lời của Greed.
Leave a Comment