Berserk of Gluttony - Chương 64

42738331_313528059199389_943758873624313856_n.jpgChương 64: Đen và Trắng
Trans: Nhân (DWR)
Edit: Suu (DWR)
Một tháng đã trôi qua và đến bây giờ, Thiên Long vẫn chưa vượt qua biên giới Galia. Nhưng nó cũng có tiếp cận vài lần.
Mỗi lần như vậy, kỹ năng《Bạo Thực》lại thức tỉnh và kêu gào khắp người tôi. Tôi chỉ có thể kiềm chế một cách tuyệt vọng cho đến khi Thiên Long quay về trung tâm Galia. Tôi vẫn chưa thể đối đầu với nó. Rõ ràng không chỉ do chỉ số mà vẫn còn thiếu một chút gì đó nữa, chỉ có thể là vậy thôi.
Cứ vậy, thời gian trôi đi trước cả khi tôi kịp nhận ra.
「Quý khách, sao cậu lại dài mặt ra vậy?」
Eris tiến lại quầy tôi đang ngồi, khẽ đung đưa mái tóc ngả xanh của mình, cô cười với tôi.
Còn tôi thì khá ngạc nhiên chỉ tay vào mặt nạ đang đeo, nói
「Có cái này rồi mà cô vẫn nhận ra biểu hiện của tôi à?」
「Ai biết? Tôi chỉ tự dưng biết thôi.」
Eris làm vẻ mặt ngọt ngào ngồi kế bên tôi. Có ổn không vậy? Không phải cô vẫn đang trong giờ làm sao? Eris nói tiếp như thể nhìn thấu được ý nghĩ của tôi.
「Chủ nhân của tôi rất dịu dàng. Ông ấy sẽ không nổi điên ngay cả khi tôi lười chảy thây.」
「Cửa hàng sẽ gặp rắc rối nếu cô cứ làm vậy đấy.」
Nhìn xung quanh thử, tôi phát hiện được một cảnh tượng không ngờ.
Những người bị thu hút bởi kỹ năng <Dâm Dục> của Eris một lần nữa ghé thăm của hàng hôm nay. Ở phía sau, người chủ tiệm ghét làm việc chăm chỉ đang bận rộn chạy đôn chạy đáo.
「Người thuê cô sẽ chết đó.」
「Ahaha, tự ông ta nói là sẽ không để tôi làm mấy việc này mà…」
Tôi nhanh chóng tránh nhìn trực tiếp vào mắt Eris. Nguy hiểm thật… Xém tí nữa là bị cô ấy quyến rũ rồi. Cô ấy đã nhằm vào lúc tôi hạ cảnh giác để quyến rũ tôi.
「Chi, nhìn thẳng vào mắt tôi này.」
「Không đâu. Tôi sẽ bị ảnh hưởng mất.」
「Một chút cũng có sao đâu đúng không?」
「Không là không! Chả có ‘một chút’ cái vẹo gì cả!」
Nếu tôi để cô ta hấp dẫn dù chỉ một chút là xong đời zai luôn. Kỹ năng 《Dâm Dục》 mạnh đến mức đó đấy. Chà, vì sức hấp dẫn thật ra là tác dụng phụ ngoài mong muốn của 《Dâm Dục》. Cô nàng không có cách nào điều khiển được nó.
Eris và tôi gặp nhau ở quán rượu này khá thường xuyên, và tôi vẫn chưa cần đối đầu với cô ấy. Chỉ là do cô ta đã kể cho tôi về biến động sắp xảy đến với Roxy, và sẽ chỉ là người ngoài cuộc trong vụ này.
Tất nhiên là tôi vẫn không hoàn toàn tin tưởng cô ta. Đó là lý do tôi ghé vào cửa hàng này để kiểm tra cô ta.
Mặc kệ ánh mắt nghi ngờ của tôi, Eris tiếp tục cười khẩy.
「Kể cả thế, Fate cứ thường xuyên đến cửa hàng nên… khá là rắc rối cho tôi đó.」
「Đừng hiểu lầm, tôi không phải đến đây chỉ để gặp cô.」
Vừa nói, tôi vừa đẩy Eris đang sát lại người ra xa. Nhưng cô nàng lại cười không chút sợ sệt.
「Ah ,có lẽ nào cậu là dạng người đó không ? Cái mà người ta hay gọi là tsundere ấy?」
「… Hả ? Cô nói gì cơ. Mà nếu có thì cũng không phải là với cô đâu ha!」
「Aaaaaaa, cậu tệ quá đi」
Eris sụp người trên quầy khi màn diễn kịch thất bại. Vừa vùi mặt vào tay, cô nàng vừa liếc tôi và nói khẽ.
「Ước gì cậu bị tôi hấp dẫn… và làm mấy hành động cưng nựng tôi~.」
「Cô tởm quá đấy.」
Trước khi tôi kịp phản ứng, Eris đã lố đến mức nhảy cả vào người tôi. Cô đùa tôi à… Khi tôi đang cố chống lại sự quyến rũ của cô ta, ai đó ho nhẹ đằng sau tôi.
Khi tôi quay lại thì thấy vị lãnh chúa của thành phố pháo đài Babylon – Roxy Heart đứng ngay đó.
Như mọi khi, bộ giáp trắng ấy rất hợp với sự trang nghiêm của cô, trong khi đó thì có một cô nàng khác đang cạ ngực lên người tôi.
「Sướng quá ha? Ngài Mukuro?」
「Ah, cái này…」
Tôi tách Eris đang “buuu”  với tôi ra, và đẩy cô sang một bên. Có vẻ không thích bị đẩy đi như vậy, cô nàng lấy ly rượu nho của tôi và nốc 1 mạch… Lúc trước là Mine và giờ đến Eris, sao tôi cứ gặp phải mấy cô nàng thích chôm đồ người khác xài mà chưa xin phép vậy chứ?
Quèo, sao cũng được. Tôi cũng chả quan tâm, mà, tại sao Roxy lại ở đây?
Tôi quay về phía Roxy.
「Được rồi, cô muốn gì ở tôi vậy?」
「Ee, thật ra là khá nhiều. Không phải câu đã biết rồi sao?」
「Không hẳn….」
Ý gì đây? Chả có gì xuất hiện trong đầu tôi cả. Tuy nhiên, từ cách cô ấy nhìn tôi thì, hình như không phải vậy.
Tôi vặn cổ và chỉnh lại vị trí của cái mặt nạ, Roxy thở dài, và đọc lá thư từ người lính đi theo cô.
「56 vụ bạo lực với các chiến binh khác, 21 vụ phá hoại tài sản. Và tất cả chỉ trong vòng 1 tháng, thật không tin nổi.」
Aaaah, Mấy vụ này… Nó trở thành thứ xảy ra hàng ngày rồi nên chả thấm vào đầu tôi nữa. Tôi thậm chí còn bem vài bé chiến binh trước khi đến đây cơ mà.
「Đành chịu thôi. Ai bảo họ thích tôi quá chi, mà thật ra họ tấn công tôi mỗi ngày và không có vẻ gì là họ sẽ lắng nghe khi tôi nói chuyện cả, cô cũng hiểu mà nhỉ?」
「Dĩ nhiên là có nhiều người như vậy ở Babylon.」
「Un un, đúng vậy! Họ tấn công tôi như kiến bu đường ấy.」
「Tuy nhiên, như tôi đã nói, tôi không thể dung thứ cho hành vi bạo lực của cậu được.」
Có lẽ nào cô ấy muốn bắt tôi vào tù sao? Tha cho tôi đi mệt quá…. Tôi đang uống rượu thư giãn ở quán, và cô muốn bắt tôi như vậy hay sao?
Cười dưới mặt nạ xương, tôi thấy Roxy lắc đầu.
「Cậu biết tại sao những chiến binh khác cứ nhắm vào cậu không?」
「Vì họ thích tôi quá chăng?」
「Sai! Là vì cậu không thuộc về tổ đội nào hết. Với người bình thường, sẽ khó có thể một mình tấn công cậu, vậy nên cũng tự nhiên thôi khi họ hợp lại thành nhóm để hành sự. Vậy nên, thay vì làm việc một mình, sao cậu không tham gia tổ đội nào đó đi?」
「Như vậy sẽ chấm dứt mấy cuộc xung đột không cần thiết sao?」
Tôi hiểu được những gì Roxy muốn nói. Luôn có ít nhất 3 tên chiến binh tấn công tôi một lúc. Chả bao giờ tôi được một chọi một cả.
Nói cách khác, sẽ dễ dàng kiểm soát họ hơn nếu  tôi thuộc về một nhóm nào đó thay vì hoạt động riêng lẻ sao?
Roxy tiếp tục gật đầu và nói.
「Vậy nên tôi có một đề nghị cho cậu.」
Cô nhận một lá thư khác từ người lính và đưa cho tôi. Khi đọc lá thư, tôi thấy một điều khá bất ngờ.
「Cái này là…」
「Ehm, cậu nghĩ sao? Với một người mạnh như cậu, chúng tôi có thể thuê cậu như một lính đánh thuê cho quân đội Hoàng gia. Như vậy thì đám chiến binh phiền phức đó sẽ không thể gây với cậu được nữa.」
「Oh~ vậy cô đang cố mua tôi sao.」
Nghe vậy, Roxy hắng giọng, nhìn cô có vẻ khá bối rối.
「Tôi đang thấy khá bất mãn. Cậu đã một mình gây ra rất nhiều náo loạn. Điều đó đã được xác nhận qua cơ sở trao đổi. Không nghi ngờ gì việc cậu là một người tài năng. Tuy nhiên hiện tại, ưu tiên của tôi là tăng cường sức mạnh cho quân đội Hoàng gia. Hơn nữa ,cá nhân tôi nghĩ rằng nên xích cổ mấy đứa như cậu lại.」
Phải rồi phải rồi. Babylon đúng là có hơi hoang dã thật. Ngay cả tôi cũng bị Roxy cho vào diện nguy hiểm. Tôi cười mỉm dưới chiếc mặt nạ.
「Tôi có phải chó đâu.」
「Phải, xin thứ lỗi… Tôi dùng nhầm từ. Theo tôi thấy thì… Cậu có vẻ đang sống hơi vội vàng vì cái gì đó ấy nhỉ.」
Đến bây giờ Roxy vẫn nghĩ về tôi. Nhưng tôi sẽ không sống dưới sự bảo bọc của cô ấy nữa. Tôi đã quyết thế từ lúc bỏ đi khỏi dinh thự nhà Heart. Và cũng có vấn đề với tên thánh hiệp sĩ Norden nữa. Nếu hắn phát hiện việc tôi gia nhập quân đội, hắn chắc chắn sẽ gây rắc rối cho tôi. Hơn nữa, vì hắn sẽ trở thành sếp của tôi nên tôi khó lòng làm được gì hắn.
Được tự do hành động vẫn là tốt nhất.
「Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân… nhầm, Cảm ơn cô đã quan tâm, nhưng tôi không thuộc về nơi nào cả.」
Nghe vậy, Roxy suy nghĩ gì đó một lát, rồi nhẹ nhàng đồng ý.
「Hiểu rồi, bằng cách nào đó, tôi đã đoán cậu sẽ trả lời tương tự vậy. Vậy thì, phiền cậu ra ngoài với tôi một chút được không?」
Roxy vừa nói vừa chỉ ra ngoài. Ý cổ là nói ở ngoài sao? Kiểu này… Chẳng cần cô ấy nói ra tôi cũng đoán được mang máng chuyện dựa trên bầu không khí mà cô ấy đang tạo ra.
「Nếu tôi từ chối thì sao?」
「Vậy thì cậu sẽ phải từ từ suy ngẫm lại hành động của mình ở trong ngục. Vậy thì không tốt cho cậu đâu ha? Bản thân tôi cũng có chút tò mò về sức mạnh của cậu đấy, chiến binh Mukuro.」
Roxy ra khỏi quán rượu. Chà, chà, tôi muốn tránh chuyện này nếu có thể nhưng xem ra không được rồi.
Sao tôi lại phải đấu kiếm với Roxy chứ? Eris vẫy tay với tôi rồi nói.
「Tự dưng chuyện trở nên thú vị rồi, tôi chỉ có thể cười thôi nhưng mà cậu cố lên nha.」
「Cô say rồi đúng không?」
「Tôi chỉ là người ngoài cuộc, nhớ hem?」
Cổ nói đúng. Đó là lý do cô ta không nhảy vào cuộc trò chuyện của tôi và Roxy. Cô nàng chỉ đứng ngoài cười khúc khích thôi… Nhân cách lại tuyệt quá cơ.
Cứ vậy, tôi đặt tay lên tay cầm Hắc kiếm.
『 Chuyện này thú vị rồi Fate! 』
「Đến ông cũng nói vậy à!」
「 Hahahaha, Ta cũng là người ngoài mà. Dù gì thì ta cũng chỉ là một cái vũ khí thôi. Giờ thì nhanh lên thôi. Hoặc không thì tâm trạng của Roxy sẽ xấu đi, và ngươi sẽ dành cả đêm trong tù. 」
Đừng đùa kiểu đó! Tôi đi theo Roxy ra khỏi quán rượu. Sẽ khá vô lý nếu tôi vô tù chỉ vì một lý do đơn giản như vậy. Chả quan tâm, dù gì tôi cũng phải làm thôi.

No comments

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.