Berserk of Gluttony - Chương 65

42738331_313528059199389_943758873624313856_n.jpgChương 65: Hắc kiếm và Thánh kiếm
Ra khỏi quán rượu, tôi thấy Roxy đang đứng ở giữa một đám người bao quanh cô ấy.
Để không cản trở chúng tôi, binh lính hướng dẫn người qua đường lẫn những kẻ hiếu kỳ. Một trật tự khá hỗn loạn.

Tôi chỉ có thể nghĩ đấy là dự định của cô ấy ngay từ đầu. Là người đã quen biết cô ấy từ khi còn cùng ở vương đô, điều này thực sự bất ngờ.

Chiến đấu trước đám đông…? Tất nhiên đây không phải lần đầu với tôi. Tôi có thể làm mà không chớp mắt. Chỉ là đối thủ lúc này lại là Roxy. Đáng ra tôi không nên xem nó khác biệt với tất cả những chiến binh tôi đã chiến đấu trước đây.
Khó chịu thật.
Tuy nhiên, không thể tránh được.

Một lần nữa, tôi hít một hơi thật sâu.
Tôi phải chắc chắn rằng mặt nạ đầu lâu đã được đeo chặt để nó không rơi trong suốt trận đấu, sau đó giậm mạnh xuống đất nhảy qua đám đông và đáp xuống trước Roxy.
Mặt đối mặt, tôi phàn nàn,


[Hoành tráng gớm.]
[Sao vậy? Tôi chỉ nghĩ rằng cậu sẽ không chấp nhận so tài nếu tôi không làm tới như vậy.]

Cô ấy rất hiểu tôi…..Tuy nhiên, vai trò của cô ấy là người cai trị thành phố Hộ vệ này, chả lẽ cô ấy không để ý đến nó sao?

[Chúng ta đang đứng trước rất nhiều người, chuyện gì sẽ xảy ra với tôi nếu cô thua?]
[Không cần lo lắng. Thực sự tôi không  quan tâm chuyện gì sẽ xảy ra. Tôi cũng không có ý định thua đâu.]

Roxy rút thanh kiếm ra trong khi nhìn thẳng về phía tôi.
Bị nhìn như vậy, cảm giác thất vọng tràn trề. Bỏ qua nó, tôi giơ Greed lên nhưng không rút ông ta ra khỏi bao kiếm.
Roxy cau mày trước cảnh tượng này.

[Cậu định đánh tôi chỉ với bao kiếm thôi sao? Trò đùa ngạo nghễ thật.]
[Không, tôi rất nghiêm túc. Tôi sẽ chiến đấu như vậy. Lưỡi kiếm của tôi có hơi quá nguy hiểm cho trận đấu như thế này.]

Hắc kiếm vẫn còn trong bao. Bao kiếm được chế tạo bởi Jade Stratos, người đã ký hiệp ước độc quyền cung cấp trang bị cho tôi. Nó có màu đen với viền bằng vàng.
Việc kết hợp các viền vàng như vậy không phải vì để phù hợp với gu thời trang của Greed. Mà nó chỉ là ý tưởng bất chợt của Jade. Khi nghe về ý tưởng này, Greed và tôi chỉ cảm thấy thán phục bởi tài năng của anh ấy.
Đối mặt với tôi là thanh Thánh kiếm, dường như Roxy đang có chút bối rối.

[Tôi không chịu trách nhiệm nếu bao kiếm ấy bị hỏng nhé.]

Bình thường thì tôi cũng sẽ nghĩ vậy. Tuy nhiên, bao kiếm này có thể chịu đựng nhiều hơn thế.
Thành thật thì, độ bền của nó đủ để chịu các đòn tấn công từ một thanh Thánh kiếm.

[ Được rồi, chúng ta bắt đầu nào?]
[Tốt thôi. Tôi không định đánh trả đâu. Lên luôn đi?]
[Aa.]

Chúng tôi nhanh chóng áp sát nhau. Tôi tự hỏi, năng lực chiến đấu thực sự của Roxy như thế nào. Tôi có thể dễ dàng kiểm tra chỉ số và kỹ năng của cô ấy thông qua 《Thẩm định》. Nhưng tôi nghĩ như vậy là gian lận.
Tôi không thể làm vậy vì cô ấy muốn một trận đấu nghiêm túc. Tôi chỉ có thể đáp trả lòng nhiệt tình của cô ấy, kiếm chống lại kiếm.
Greed khịt mũi, rồi nói với tôi qua 《Đọc tâm trí》.

『Định tỏ vẻ anh hùng hào hiệp sao? Nực cười thật』
[Im đi]

Tôi phớt lờ lời châm chọc của Greed, và đấu kiếm với Roxy.
Tiếng va chạm của kim loại vang khắp không trung. Ngạc nhiên thật, chân tôi bị đẩy ra khỏi mặt đất.
Đòn đánh của cô ấy mạnh hơn tôi nghĩ. Roxy tấn công liên hoàn, và mỗi đòn ngày càng mạnh hơn, cuối cùng viên đá lát đường bị nứt, tạo ra một hố nhỏ.

[Chậc….cậu không phản đòn thật sao?]
[Không phải tôi nói rồi sao? Tôi không có ý định đánh trả đâu.]

Không thể đánh trả, tôi đành gạt thanh kiếm của Roxy ra. Cô ấy nhảy lùi lại để phản ứng lại điều đó. Sức mạnh sau mỗi đòn đánh của cô ấy không đùa được đâu. Nó không phải là thứ gì đó từ kỹ năng.

Nó là kết quả của việc tập luyện. Cô đã phải liên tục tập luyện để làm cho chỉ số đạt cực hạn. Tôi không bao giờ thấy cô ấy luyện tập khi còn ở dinh thự, đó hẳn là khi cô ấy đến khu quân sự.

Đúng, tôi nghĩ chỉ số của tôi cao hơn Roxy. Nhưng khi nói đến việc kiểm soát nó, đó lại là một chuyện khác.

Thông thường, mọi người sẽ tăng cấp và đạt được chỉ số khi họ liên tục đánh bại ma thú và trao dồi bản thân. Vì thế, hiếm khi mà chiến binh không thể kiểm soát chỉ số của họ. Họ luôn luôn có thể kiểm soát chỉ số ở mức độ nhất định, và vượt qua đó…là thực hành để biết được giới hạn của mình.

Nhưng trường hợp của tôi lại khác. Tôi vẫn luôn giết ma thú để thoả mãn cơn đói nên chỉ số cứ tăng liên tục. Chính vì vậy, mà việc tích lũy kinh nghiệm và kỹ năng cần thiết để kiểm soát nó là chưa đủ.
Có một số cách cho phép tôi kiểm soát chỉ số của mình, nhưng….không thoải mái chút nào để sử dụng chúng. Bị rơi vào trạng thái bán thực là một trong số đó, không chỉ tôi có thể đạt được sự tăng cường thể chất, mà còn có thể sử dụng chỉ số của mình đến giới hạn.
Tuy nhiên, cái giá cho việc này cũng rất đắt…tôi phải giết chết đối thủ của mình. Đó là lý do tại sao nó gần như vô dụng trong một cuộc chiến mà tôi không muốn giết bất cứ ai——Tôi hoàn toàn nhận thức được nó quá nguy hiểm để sử dụng trong một trận đấu thế này.
Hơn nữa bây giờ, đối thủ của tôi lại là Roxy.

Và rồi, trong khi đang vô tư suy nghĩ về điều đó, Roxy đã  tung một đòn tấn công khác.

[Cậu đang lơ là, chúng ta đang ở giữa trận đấu đấy]
[Chỉ đang suy tư chút thôi]
[Ngạc nhiên đấy. Giờ thì, có lẽ cậu sẽ có động lực hơn một chút nếu tôi làm điều này?]

Nó là phạm pháp….không, đó không phải ý của tôi, tôi muốn cô ấy dừng lại thôi mà.
Roxy cố ý nhắm vào mặt nạ đầu lâu của tôi.

[Tôi sẽ loại bỏ cái mặt nạ đó]
[Chậc.]

Cứ như vậy, cô ấy di chuyển nhanh hơn. Mặc dù tôi rất cẩn trọng, nhưng nó đã làm tôi kinh ngạc một chút. Nếu tôi không đánh trả, mặt nạ đầu lâu sẽ bị cắt làm đôi mất.
Uốn phần thân mình lại, tôi cố gắng né thanh kiếm của Roxy và tạo khoảng cách.

Fuu~…….tôi chỉ mới thở được một chút. Nhưng tai của tôi ngay lập tức nghe thấy âm thanh khó chịu.
Có một vết nứt trên mặt nạ đầu lâu.
Trong hoảng loạn, tôi sử dụng 《Thẩm định》để kiểm tra lại độ bền.

Độ bền mặt nạ đầu lâu: 10/20 Hạn chế sự nhận dạng, thay đổi danh tính người dùng.

UAAAAAAAAAAaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa. Độ bền đã giảm một nữa rồi!
Có phải là do thanh kiếm gây ra không vậy!?
Từ lúc mua, nó đã là một món đồ cũ, có lẽ đó là lý do tại sao nó rất mong manh. Không, cuộc tấn công của Roxy quá sắc bén. Nếu nó chịu thêm một đòn nữa, chắc chắn sẽ vỡ .
Nghĩ vậy, tôi lạnh cả sống lưng.


[Có vấn đề gì sao? Chuyện động của cậu dần hỗn loạn. Cậu không muốn bị lộ danh tính đúng không?]
[Kh…không……hề…]
[Cậy đang rất lo lắng. Sao lại…có gì đó rất lạ? Lên nào, tôi thực sự muốn thấy mặt cậu.]

Roxy cười tươi như một đứa trẻ nghịch ngợm. Khuôn mặt đó tôi đã từng thấy.
Tâm trí tôi loạn xạ và trong khi bảo vệ mặt nạ đầu lâu, tôi đã nói với Roxy

[Ch…chờ đã. Tôi biết cô đang rất nghiêm túc….]
[Tất nhiên. Bây giờ, hãy đấu với tôi một cách nghiêm túc. Nếu không, chỉ cần để lại mặt nạ ở lại.]

Dù sao, cô ấy đúng. Tôi đã thả hồn trên chín tầng mây quá lâu rồi.
Tôi không thể dễ dàng gạt bỏ cảm xúc thân thương mà tôi dành cho Roxy. Những kí ức ngọt ngào đó làm tôi bất cẩn, và cái giá của sự bất cẩn đó là vết nứt trên chiếc mặt nạ đầu lâu.

Liệu tôi có thể vứt bỏ những cảm xúc đó trong trận đánh như Aaron hay Mine không?
…..Dù thế nào. Bất kể tôi cảm thấy thế nào, tôi vẫn phải đối mặt với người con gái này.

[Nếu đó là mong muốn của cô, tôi đành chiều vậy]

Tôi truyền sức mạnh ma thuật vào thanh kiếm còn trong bao của mình. Bao kiếm bắt đầu giải phóng ánh sáng thiêng liêng.
Roxy bị ngạc nhiên khi chứng kiến điều này.

[Cậu…Nguồn sức mạnh này!?]
[Phải, nó là kỹ năng Thánh kiếm như cô đã đoán…]

Đây là kĩ thuật mà tôi đã học từ Alron, giữ ảnh hưởng của 《Grand Cross》bằng cách bỏ qua giai đoạn trung gian.
Bao kiếm mà Jade đã chế tạo có một chức năng đặc biệt, nó cho phép tôi sử dụng kỹ thuật làm chủ thánh kiếm, kĩ năng ‘đầy bụi’ vì tôi cất quá lâu do không thể sử dụng.

Oh tốt thôi….tôi thực sự không có ý định trình diễn trước mặt nhiều người. Nhưng đây cũng là một cơ hội tốt.
Nếu Roxy biết tôi có thể sử dụng kĩ năng thánh kiếm, cô ấy sẽ không nghĩ rằng tôi là Fate Graphite. Sau tất cả thì, Fate Graphite là một người cần được bảo vệ.

[Kĩ thuật này lại được xử lí một cách nghệ thuật như vậy. Cậu là hiệp sĩ sao…Không, cậu là cựu Thánh kị sĩ đúng không?]
[Không, tôi chưa bao giờ là Thánh kị sĩ cả. Từ lúc bắt đầu, tôi  đã luôn luôn chỉ là một chiến binh lang thang thôi.]

Phát động thêm ma pháp, thanh kiếm đen tỏa sáng rực rỡ hơn khi tôi lao về phía Roxy. Trong loại chiến đấu này, không cần những thứ trần tục như chiến thuật. Đơn giản và đơn giản: thể hiện sự tự tin bằng sức mạnh của chính mình.

Trans: Mh Ph
Edit: Luugu

1 comment:

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.