shikkaku- chương 62
“….Vậy là mấy tên quỷ đang ở trong ngôi làng bỏ hoang đó hả?”
“ Đúng vậy, tuy không hẳn là ở chính xác bên trong ngôi làng, nhưng chắc chắn là ở gần đó. Có thể chúng đang lẩn trốn trong một hang động hoặc ngôi nhà nào đó.”
Tôi đáp lại nhà vua.
“ Nhưng sao cậu lại biết chúng trốn ở trong một tòa nhà?”
“ Bởi vì có một tiếng vọng lớn lẫn với tiếng nói truyền qua ma thuật khi nãy ạ.”
“…Biết nhiều đến vậy chỉ từ điều đó sao…. Ta thật sự không muốn biến Mathias thành kẻ thù của mình đâu.”
“ Thần đồng ý.”
Thầy hiệu trưởng tiếp lời nhà vua.
Nhận được sự kính sợ thế này chỉ vì việc theo dấu, tôi không chắc bản thân cảm thấy ra sao nữa….. Thôi thì, cứ cho rằng đó tin vui rằng nhà vua và thầy hiệu trưởng sẽ không trở thành kẻ thù của mình đi.
“ Tuy vậy, nó khá xa đấy!”
“ Đúng thế…..Để nhanh chóng giết chúng rồi quay về không phải chuyện khả thi….. Tuy vậy, trong vòng một tuần thần sẽ cố gắng làm một điều gì đó!”
Thực tế rằng, nếu kẻ địch đang ở trong một tòa nhà thì đồng nghĩa với việc đó có thể là căn cứ của chúng.
Có thể hiện giờ chúng vẫn chưa nhận ra mình bị theo dấu ngược lại, nên một tuần chắc sẽ là đủ cho một cuộc tập kích bất ngờ.
“ Một tuần!? Làm quái gì có con đường nào trên thế giới này giúp ta đi 4500 km chỉ trong một tuần cơ chứ? Theo thông tin của cậu, không có con đường đi đến ngôi làng bỏ hoang đó đâu, cậu biết chứ!?”
“…Không có con đường nào kể cả khi nó là một ngôi làng?”
“ Cả khu vực đó đã bị phá hủy từ rất lâu rồi. Có thể lãnh thổ vẫn nằm ở trong vương quốc chúng ta, nhưng thực chất nó đã bị cai trị bởi quỷ tộc. Đường có thể đi bằng ngựa… chỉ lên đến chỗ này thôi.”
Nhà vua chỉ vào vị trí nằm cách khoảng 900km tính từ cung điện hoàng gia. Ngựa chỉ đi được ⅓ quãng đường sao?
“ Nếu ngựa không sử dụng được, thì đi bộ có được không ạ!?”
Tuy lãnh thổ đó được cho là cai trị bởi quỷ tộc, nhưng dựa theo tình hình từ đầu đến giờ, thì có vẻ như không còn nhiều quỷ lắm trong thế giới hiện tại.
Có lẽ tôi sẽ qua được đó mà không làm chúng nhận ra nếu tôi ngụy trang bằng ma thuật hay thứ gì đó.
Tôi chưa từng cân nhắc đến chuyện cưỡi ngựa. Bởi lẽ chạy bằng ma thuật nhanh hơn nhiều.
Cơ mà mọi truyện sẽ khác nếu có sinh vật nào nhanh hơn thế.
“ Vì chúng ta chưa nghiên cứu khu vực đó lần nào, ta cũng không đoán chắc…. Nhưng với những phương tiện thông thường sẽ là không thể. Bên cạnh đó cậu còn có thể phải băng qua rừng già và vùng đầm lầy nữa.”
Ra thế…
Di chuyển trên địa hình như vậy tuy không phải là vấn đề, nhưng chúng vẫn sẽ khiến tốc độ chậm lại.
Nếu so với khả năng bị tấn công bởi những con quỷ khác cộng thêm vụ kết giới chưa được phục hồi thì việc bỏ đi lâu như vậy không phải là một ý hay
–Tôi không còn lựa chọn nào khác.
“ Thế thì hãy dùng phương tiện khác, mặc dù độ đảm bảo khá là thấp.”
“ Độ đảm bảo?”
“ Thần có một ý tưởng về một phương tiện di chuyển cho chúng ta, nhưng thần không chắc nó sẽ khả thi.”
“…..Ta sẽ không hỏi cậu về nó vì dù sao ta cũng không hiểu về ma thuật lắm…. Nhưng sẽ mất khoảng bao lâu với phương thức đó?”
“ Phải rồi…. Tính cả một ngày để sắp xếp mọi thứ, nếu cách đó khả thi, ta sẽ đến nơi trong cùng ngày hoặc sau ngày đánh bại Elhart.”
Cách di chuyển này không hẳn là ma thuật, nhưng vì ông ấy bảo tôi không cần giải thích nên tôi không cần thanh minh làm gì.
Không hỏi về phương thức sao, ông ấy thực sự tin tưởng tôi ha….à không, hiệu trưởng mới là đề cử tôi.
Chà, từng có khoảng thời gian tôi cảm thấy mình đang bị theo dõi nên chắc ổng đã điều tra tôi qua nhiều kênh thông tin.
Nhân tiện, do việc theo dõi này cũng chẳng gây hại gì, đúng hơn là có thể khiến họ tin tưởng mình nên tôi quyết định vờ như không nhận ra.
“ Ngay ngày hôm sau ư!?”
“ Nó còn…ngắn hơn…. Đừng bảo với ta đó ma thuật dịch chuyển trong truyền thuyết đấy nhé….”
“ Thần có thể dùng được một lần….”
“” Cậu có thể sao!?””
“ Eh! …Mugu.”
Cả nhà vua và thầy hiệu trưởng đồng thời ngắt lời tôi.
Alma cũng đang định nói gì đó, nhưng Ruli ngay tắp lự chặn miệng cô ấy lại. Tôi đoán là rất vô lễ nếu la ó trước mặt nhà vua.
“ Nhưng thần không thể dịch chuyển đến nơi nào quá xa do Crest của mình. Nên sẽ phải dùng ma thuật này theo một cách khác, nhưng thần không biết nó có hiệu quả hay không trước khi thử. Vì vậy thần vẫn thích đi đường bộ hơn nếu chúng có thể.”
“ ….Cái đoạn nói về ma thuật dịch chuyển vừa bị gạt đi như thể nó chẳng là cái đinh gì sao!?”
— Và cứ thế cuộc diện kiến nhà vua kết thúc sau khi bọn tôi bàn về những giả thuyết ma thuật của các học giả để lại, cũng như xem lại cái nhìn về giá trị của các danh hiệu, sau đó bọn tôi trở lại học viện.
Nhân tiện, xem xét lại giá trị của một thứ đã gắn với nó từ lâu sẽ tốn kha khá thời gian, chắc thế.
…Được rồi. Trước khi đi rape đám quỷ, tôi phải xong việc với cái học viện đã.
Đánh bại Elhart trước khi dựng rào chắn cũng giống như cái kiểu cầm đen chạy trước ô tô vậy.
Leave a Comment