Nigotta - Chương 15
Một giọng nói trong veo, lanh lảnh vang lên
trong đầu.
Nó đang ca ngợi và tán thưởng.
Tôi chắc chắn không ai trong căn phòng này có
chất giọng đó cả.
Chẳng quen chút nào...... mà tôi cũng không
ngốc đến nỗi quên mất giọng của những người thân trong gia đình.
Hiện giờ trong phòng chỉ có anh trai, chị gái
và tôi...... và nàng tiên.
Một giọng nói lạ lẫm.
Phải chăng...?
Đó là "giọng của nàng tiên"?
Từ trước đến giờ, tôi vẫn chưa một lần nghe
thấy dù cô ấy có hét thế nào đi chăng nữa.
Thế quái nào mà tôi lại nghe được?
Nàng tiên vẫn đang vuốt ve đầu tôi.
Cô ấy không nhận ra thì phải.
Tôi có thể nghe được giọng cô rồi đó.
Nếu tôi nghe được cô ấy thì có nghĩa cô ấy
cũng nghe được tôi nói đúng không?
Nhưng anh chị của tôi vẫn đang ở trong phòng,
vì thế tôi sẽ kiểm chứng sau vậy.
Nếu hiện giờ mà tự nhiên nói chuyện thì phiền
phức lại kéo đuôi phiền phức cho coi...
Cái hồi sinh nhật một tuổi.
Chỉ nói một vài từ thôi mà tôi đã cảm nhận
được vị mặn của mẹ thiên nhiên.
Thế nên tôi sẽ chỉ nói những từ nào thật đơn
giản.
Sẽ không có sai lầm như trước đâu.
Mà thực ra, tôi thường giữ im lặng và có một
vẻ mặt vô cảm.
Ừ thì... từ hồi đó tới giờ, đúng là tôi cũng
không thay đổi nhiều.
Iya...... thì tại tôi cũng quen rồi...... nếu
bảo thay đổi thì không thoải mái cho lắm...
Nói chung, tôi không thể nói chuyện, bởi sẽ có
rất nhiều thứ không thể lường được. Tôi sẽ cố gắng viết tin nhắn bằng vốn từ
của mình.
Chỉ cần hiểu là đủ.
Tôi viết một câu ngắn bằng ma thuật (tạm) để
nàng tiên có thể nhìn.
【Có tiếng nói】
Ngắn gọn, xúc tích, dễ hiểu.
Thấy tôi chăm chưa hả?
「Ế!? Em nghe thấy ch-- 」
Một giọng nói ngạc nhiên, đáng yêu vang lên
lanh lảnh...... nhưng mà lại cắt đứt giữa chừng.
Nàng tiên bay đến trước mặt tôi, một tay che
miệng với vẻ mặt mừng rỡ.
Cô ấy lại nói gì đó.
Àrếrế...... lại bị cắt giữa chừng rồi...
Báo cho cô ấy biết rồi tính sau vậy.
【Tiếng nói giữa chừng
mất】
Hơi lủng củng~
Nhưng có vẻ nàng tiên cũng hiểu được rồi.
Nàng tiên nghiêng đầu sang một bên và vẽ một
dấu chấm hỏi bên trên đầu bằng ma lực (tạm).
Nghệ thuật quả là không có giới hạn.
Tôi cũng nghiêng đầu và vẽ một dấu chấm hỏi
đáp lại.
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆
Tổng kết lại tình hình.
Q: Tình huống mà tôi nghe thấy giọng nàng tiên
là như thế nào?
A: Là lúc cô ấy ca ngợi và vuốt ve đầu tôi.
Nhưng, những lần trước cô ấy cũng làm như thế.
Vậy mà chỉ lần này là tôi nghe được.
Là sao?
Bởi vì sự khác biệt giữa việc vuốt đầu tôi lần
này và lần trước hả?
Cô ấy vuốt ve tôi bằng cả cơ thể mình.
Kiểm tra lại cho chắc vậy.
Và tôi viết một đoạn tin nhắn.
【Xoa đầu bằng người
nghe thấy?】
Ngay khi thấy những dòng tin, cô ấy gật đầu và
bay lại thật gần.
Cô ấy nói gì đó một lúc rồi hỏi tôi bằng những
mẩu tin nhắn.
Tôi chẳng nghe được gì cả.
Có vẻ như, dù dí sát vào tai cũng không hiệu
quả gì cho cam.
Lúc trước cô ấy đã làm thế nào nhỉ?
Tôi cần phải xác minh một vài thứ nữa.
Thế nên, tôi yêu cầu cô ấy làm lại như lúc
trước.
Và rồi……
「Em có nghe thấy không?」
Ooo! Có! Có!
Tôi còn hơi sợ vì mình sẽ không nghe được cơ.
Thế nên, tôi ngay lập tức thông báo lại cho
nàng tiên bằng ma lực (tạm).
「Hee~ Kì hén~ Nhưng,
nếu em nghe được giọng của chị thì có vẻ chúng ta đi đúng hướng rồi đó~!」
Phải rồi.
Nếu so với tôi thì giọng sensei còn to hơn nữa
kia. Kì lạ.
「Cơ mà nhé...... thường
thì con người không thể nhìn thấy chị đâu, thậm chí còn có thể chạm và nói
chuyện với chị chỉ có mình em thôi á... maa... có nên hỏi Nữ hoàng không ta?」
Thế là, những nàng tiên chuyên chế theo chế độ
quân chủ ha.
Là Nữ hoàng đó!
Ưm, Tự mãn-san...... cô ấy nói rằng, con người
không thể trò chuyện với các nàng tiên đúng không?
Nhưng mà cô ấy vẫn cố gắng nói chuyện với
tôi......
Liệu tôi có được coi là một sinh vật hiếm có
không nhỉ.
A, lại còn Nữ hoàng nữa chứ~ Không biết cô ấy
là người thế nào...
Tôi rất là tò mò đó.
【Nữ hoàng?】
Em bé cũng biết nói chuyện đó nha.
Hiện giờ tôi còn có thể nghe được, vì thế sẽ
lại có rất nhiều thứ phải làm.
Nhưng trước hết, tôi phải thành thục những câu
ngắn đã.
「Nữ hoàng hả~ hưm~」
Tôi sẽ tóm tắt chúng lại cho gọn.
・Các nàng tiên chuyên
chế theo chế độ quân chủ và nữ hoàng là người cai trị.
・Nữ hoàng đời hiện tại
đã cai trị trong suốt 2000 năm qua.
・Cô ấy có vẻ đã hơn
2000 năm tuổi, nhưng cô ấy không già đi chút nào hết.
・Nếu sống quá lâu, những
nàng tiên có thể sẽ quên mất tuổi thực của mình.
・Họ sống trong khu rừng
đại ngàn bên cạnh thế giới? Con người không thể tìm thấy được.
・Những người có thể
nhận thức những nàng tiên hiện giờ gần như không còn.
・Họ thường ở trong
rừng, chỉ có một đơn vị trực thuộc lệnh của Nữ hoàng phải ra ngoài để thực hiện
nhiệm vụ tìm kiếm những "Người giữ ma lực cấp cao". Cô ấy là một
trong số họ.
・Trong khi đi lang
thang, không hiểu sao, cô ấy lại liếc qua cửa sổ và thấy tôi đang ngạc nhiên
nhìn.
・Nhiệm vụ này không
phải muốn là có thể tìm, nên cô ấy cũng không cần vội vàng làm gì.
・Có vẻ đã hơn 300 năm
kể từ ngày cô nhận nhiệm vụ, thiệt là một sứ mệnh giải trí quá đi~
Cơ mà, cô ấy đang bắt đầu nói về rất nhiều thứ
khác nữa......
Một đơn vị trực thuộc Nữ hoàng......
Tôi chẳng hiểu gì về "người giữ ma lực
cấp cao" và "bên cạnh thế giới" cho lắm. Tôi sẽ hỏi sau vậy.
Nói chung, khá khó để bắt kịp nàng tiên bởi
tôi vẫn chưa biết nhiều từ lắm.
Cơ mà, nàng tiên sống tới 2000 năm đó......
Thậm chí, cô ấy còn tự nhận là elf nữa.
Có vẻ như, kiến thức từ thế giới cũ của tôi
không hoàn toàn ổn.
Dù sao, nàng tiên vẫn là những nàng tiên. Khỏi
nghĩ nhiều. (TN: ở thế giới này, elf chỉ những sinh vật như "nàng
tiên", ở thế giới cũ, nàng tiên là "nàng tiên".)
「Chị vui lắm~ Mà tại
sao em lại nghe được giọng chị nhỉ?」
Trong khi chìm trong biển suy nghĩ, một giọng
nói trong trẻo mang tôi trở về.
Thế giới có nhiều bí ẩn ghê.
Tôi thông báo để xác minh từng giả thiết của
mình.
Đầu tiên, chúng tôi tách từng phần cơ thể đang
tiếp xúc với nhau để xem chuyện gì sẽ xảy ra.
Với một chút cố gắng, tôi đã đi đến kết luận.
Miễn là một phần cơ thể của cô ấy còn chạm vào
tai tôi, thì tôi có thể nghe được.
Bước khởi đầu khá thuận lợi.
Chỉ cần một phần cơ thể cô ấy chạm vào tôi là
đủ.
Tiếp theo, tôi sẽ thử nghiệm, ma lực (tạm) có
được tính như một phần của cơ thể hay không.
Nếu ma lực (tạm) là một phần của cơ thể, thì
miễn là tôi có thể chạm vào ma lực (tạm) từ cô ấy, tôi sẽ nghe được.
Nói khác đi, chúng tôi có thể mặt đối mặt mà
nói chuyện với nhau.
Quan trọng lắm đó.
Và kết quả là,
Thành công ngoài mong đợi!
Ma lực (tạm) cũng được tính như một phần của
cơ thể.
Tự mãn-san có vẻ khá hài lòng.
Nhìn cô ấy như thế, tôi lại suy nghĩ mông
lung.
"Ma lực (tạm) cũng được tính như một phần
của cơ thể."
"Một phần của cơ thể."
"Một phần."
Ngày trước, cái thời mà tôi phải gian nan tìm
cách phân tách ma lực (tạm), tôi đã phải xài phương pháp này.
Phải rồi...... "tăng cường tầm nhìn."
Khi tôi tập trung ma lực (tạm) vào mắt, thì
tầm nhìn của tôi được cải thiện.
Trong khi đôi tai tôi thì không có gì.
"Những người có thể nhận thức những nàng
tiên hiện giờ gần như không còn."
Những mảnh ghép đang dần được hé mở.
Gia đình tôi không nhận thức được ma lực (tạm)
của tôi.
"Không thể nhận thức."
"Nàng tiên."
"Ma lực (tạm)."
Những nàng tiên là tập hợp của một khối ma lực
(tạm) ư?
Nếu giả thuyết của tôi là chính xác thì việc
gia cường ma lực (tạm) vào đôi tai sẽ khiến tôi nghe được.
Từ trước cho đến giờ, ma thuật là một thứ
"không bị ràng buộc bởi các định luật vật lý".
Tai người có thể nghe do sóng âm truyền vào.
"Các định luật vật lý".
Nếu một thứ tạo ra từ ma lực (tạm) thì nó
không thuộc phạm trù của các định luật cơ bản......
Mà các cơ quan của con người tuân theo các
định luật.
Ma lực (tạm) có thể tuyệt đến mức nào nữa đây?
Thật không thể tin được!
Cô ấy đang bay lơ lửng trước mặt tôi mà không
tiếp xúc với tôi chút nào cả.
Thế mà, giọng nói trong veo đẹp đẽ ấy vẫn vang
lên trong đầu...
Leave a Comment