Nigotta - Chương 17
Chương 17: Nàng tiên và lý luận thực
chứng
Mười bảy tháng sau khi sinh.
Ma lực (tạm) đã chính
thức được xác nhận là ma lực.
Bỏ mỗi chữ (tạm) thôi
hà.
Tôi chỉ tạm thời đặt
tên nó giống trong những cuốn tiểu thuyết tôi đọc, nhưng lúc đó tôi đã chết
lặng đi.
Mặc dù thế giới này có
Kuti và "ma lực".
Bởi vì sự trùng tên
đó, mà tôi vẫn nghi ngờ thế giới này là thế giới cũ.
Cả cách phát âm lẫn ý
nghĩa của chúng đều giống nhau, chỉ khác là, một bên, "ma lực" chỉ
tồn tại trong game và tiểu thuyết, một bên chúng hiện hữu như một lẽ thường.
Có lẽ tôi đã suy nghĩ
quá nhiều rồi.
Nhưng tôi vẫn băn
khoăn không hiểu được lý do ấy.
Nói gì thì nói, gần
như toàn bộ những tri thức tôi có, đều từ Kuti và những cuốn sách.
Sách về ma thuật
thường không được chọn đọc.
Dù biết chúng có tồn
tại, nhưng chúng là thứ gì thì tôi không biết rõ.
Tôi đã thử hỏi Kuti,
nhưng cô ấy cũng không biết "ma lực" từ đâu mà ra cả.
Mọi người chỉ ngầm
hiểu với nhau, "chúng" là ma lực mà thôi.
Nếu có cơ hội, tôi sẽ
tìm cách nghiên cứu thêm về chúng.
Phải rồi, khi học, tôi
không chú ý xung quanh lắm, nhưng số lần Claire vào phòng đã giảm đi đáng kể.
Tôi cũng không hẳn là
nhớ mẹ lắm, maa, cô ấy cũng phải có lúc bận rộn chứ.
Thường ngày, cô ấy đến
chơi với tôi hai tới ba lần, nhưng dạo gần đây, một tuần cô ấy mới tới.
Giống như Alek vậy.
Chắc phải có chuyện gì
lớn lắm.
Thực sự thì, tôi học từ
cả ngày, Ena, Theo, và Ellie cũng liên tục tới chơi, nên dù không có Claire thì
tôi cũng không cảm thấy cô đơn gì cho cam.
Còn Alek thì khỏi nhắc
tới đi~
Kuti viết những câu
đang được đọc và giải nghĩa những từ tôi không hiểu, nhờ thế, tốc độ học tập
của tôi tăng lên rất nhanh.
Cứ với tốc độ này, thì
tôi sẽ tốt nghiệp khóa học sớm!
Tuy nhiên, thỉnh
thoảng lại có những từ tôi không hiểu, hay những câu thành ngữ, tục ngữ hoặc
một cụm từ có nghĩa bóng xuất hiện, Kuti-sensei sẽ tiến hành giải đáp chúng.
Có vẻ, tôi vẫn còn một
chặng đường dài.
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆
Hôm nay, Ellie đọc
sách cho tôi nghe, buổi đọc sách vừa kết thúc là lúc tôi đi nghỉ.
Trọng lượng của tôi
cũng tăng dần khi tôi phát triển, Ellie năm nay 7 tuổi, dường như chị khá khó
khăn khi bế tôi thì phải.
Theo năm nay cũng lên
9, và anh ấy có thể bế tôi mà không tỏ vẻ gì mệt nhọc cả.
Tôi cũng phải gần 10kg
rồi, cơ mà không có cân nên tôi cũng không chắc chắn lắm.
Ellie tỏ ra khá mệt
mỏi sau khi chơi trò máy bay~, vì thế Ena cấm chị vì chúng rất nguy hiểm.
Bế tôi lên đã khá là
mất sức rồi đó.
Về cơ bản cô ấy phải
ngồi khi chơi cùng tôi.
「Hai, Lily~ anyoga jouzu* anyoga jouzu~」
Onee-chan yo, em có
thể giữ thăng bằng và đi bộ thừa sức đó yà! Em sẽ gặp rắc rối nếu chị cứ đánh
giá thấp em đó!
Tôi gào lên trong tim
mình, trong khi Ellie bắt đầu nắm lấy tay tôi và dẫn đi từng bước.
Tôi có thể tự mình đi
được.
Nhưng mà, tôi sẽ không
xúc phạm đến cảm xúc của Ellie, sự cố tại bữa tiệc sinh nhật của Alek vẫn còn
trong tâm trí tôi, tôi muốn mọi người được thấy sự phát triển của tôi càng bình
thường càng tốt.
Ngoài đọc sách ra,
chúng tôi còn skinship nữa.
Ôm nè, hôn nè.
Khi tôi tập đi, họ
thường cầm tay để giữ tôi khỏi ngã.
Trông họ rất vui vẻ,
vì thế, dù có hơi phiền phức, nhưng tôi sẽ để họ toại nguyện.
Maa, bởi vì tôi cũng
rất yêu mọi người.
(*TN: Anyoga jouzu: là
một câu khi dạy trẻ em tập đi ở bên Nhật. Có thể search youtube cụm từ あんよが上手
để hiểu rõ hơn. )
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆
Kuti biết về "Mắt
Mây" nên có thể, cô ấy đã gặp những người mắc chứng bệnh đó trong quá
trình làm nhiệm vụ. Vì thế tôi hỏi Kuti.
「Cách đây 100 năm, chị đã từng thấy người bị
Mắt Mây, nhưng cả ba người họ đều không thể nhận thức được chị cũng như ma lực」
Tôi cứ tưởng cô ấy
biết về căn bệnh này và biết cách chữa khỏi, nhưng tôi có vẻ vồ vập quá ha.
Như vậy là, việc nhìn
thấy ma lực và mắc chứng Mắt Mây không liên quan gì đến nhau cả.
Maa, dù sao mọi thông
tin tôi có đều tới từ Kuti.
Không có thứ gì là đảm
bảo 100% chính xác. Tôi sẽ để sau vậy.
Hử? Có vẻ tôi để sau
hơi bị nhiều vấn đề.
Mong là tôi sẽ không
quên chúng.
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆
Tốc độ học của tôi đã
bình ổn.
Trước khi ngủ, tôi
giải phóng một lượng lớn ma lực để tăng khả năng chứa ma lực.
Khi việc học chữ trở
nên nhàn rỗi, tôi có thêm thời gian để lo nghĩ những việc khác.
Chẳng hạn như, xác
thực lại những lý luận đã phủ bụi của mình.
Một trong số đó là,
"Cho dù có chia
tách ma lực ra hay không, chúng vẫn được coi là một phần của cơ thể."
Phương pháp xác minh
tương đối dễ dàng.
"Tôi có nghe được
tiếng Kuti hay không?"
Tôi có thể nghe được
tiếng Kuti nếu thỏa mãn một trong các điều kiện sau,
・Một phần cơ thể của Kuti tiếp xúc với tai tôi.
・Ma lực của Kuti...... Tinh linh lực (trong
ngôn ngữ của các nàng tiên) của Kuti...... tiếp xúc với tai tôi.
・Dùng ma lực gia cường thính giác.
Kuti không tách hẳn
tinh linh lực ra khỏi bản thể khi sử dụng.
Khi tôi viết, biết là
sẽ tốn ma lực, nhưng lúc nào tôi cũng sẽ tách chúng ra.
Vấn đề tách ma lực ra
khỏi cơ thể và lượng ma lực tiêu thụ thì không có gì phải lăn tăn, nhưng kiểm soát
chúng để hình thành các kí tự khá là khó.
Dù sao thì, tổng bình
chứa của tôi cũng vẫn tăng đều.
Trong lúc này, tôi
muốn xác nhận lại một số thứ.
Ma lực và tinh thần
lực khác và giống nhau ở đâu?
Và, liệu tôi có thể
nghe được giọng Kuti khi cô ấy tách rời tinh linh lực để chạm vào tai tôi
không?
Maa, tôi vẫn có thể
nghe được nếu gia cường thính giác, nhưng cứ thử đi vì đời chẳng mất gì~
Một lý luận phải trải
qua rất nhiều thí nghiệm thực chứng, nếu chúng được coi là một phần của cơ thể
thì tôi có thể áp dụng vào rất nhiều thứ khác mà tôi chưa nghĩ ra.
Có một lý do mà tôi
phải căn đúng thời điểm này mới đi xác nhận.
Đó là, rất khó để giải
thích cách phân tách ma lực với một vốn từ hạn chế.
Hiện tại tôi biết rất
nhiều, vì thế việc này hẳn là không vấn đề.
Ma lực và tinh linh
lực tương vừa giống lại vừa khác nhau, tôi không biết liệu phương pháp phân
tách của tôi có hiệu quả với Kuti hay không, nhưng phải thử mới biết được.
À, gần đây tôi mới
biết được rằng, Kuti chỉ sử dụng tinh linh lực.
【――Và thế, em có thể phân tách ma lực ra khỏi
cơ thể】
「......Uu~n...... giống thế này haー!」
Miêu tả bằng chữ không
phải thứ tôi mạnh cho lắm, nhưng cũng may cô ấy đã hiểu được.
Khi tôi gia cường thị
giác, tôi thấy tinh linh lực của Kuti đã tách ra thành hai phần.
Cách mà chúng di
chuyển chẳng khác tôi chút nào.
Nói trắng ra là giống
hoàn toàn.
【Un, bây giờ thử giải phóng xem, việc kiểm soát
thì sẽ hơi khác so với bản thể, nhưng lâu dần rồi chị sẽ quen thôi. Ganbatte!】
「Fuuo~...... Nh-như này ha~! Aa~ aaaa~ đúng là
khác nhau thật~ được~! Được rồi! 」
Nàng tiên-san giải
phóng phần tinh linh lực vừa tách trong khi purupuru run rẩy.
Đáng yêu ghê.
Nhưng mà nhé, tôi đã
phải mất một khoảng thời gian để kiểm soát đó......
Đứa trẻ này, chỉ đơn
giản là liếc qua có mấy lần...
Kuti......! Thật đáng
gờm!
【Sau đó, điều khiển chúng chạm vào tai em, và
em sẽ xác nhận xem có nghe tiếng chị hay không】
「Rrrr~õ. Horya~!」
Một là, tinh linh lực
dễ bị kiểm soát hơn, hai là Kuti chỉ đơn giản là "cục súc", thế nên
cô ấy không có vẻ gì là khó khăn trong việc điều khiển chúng cả.
Tôi tiến hành thử
nghiệm luôn.
Sau tiếng kêu của
Kuti, phần tinh linh lực bị phân tách dính vào tai tôi.
Tôi không cảm thấy gì
cho cam.
【Bây giờ, em sẽ thôi không gia cường thính giác
nữa, nhưng Kuti cứ tiếp tục nói nhé】
「Yoshikita! Dontokinasai!」
Tôi nhìn nàng tiên tự
mãn và bắt đầu thả lỏng.
「Aー Aー Aー Ware ware wa Uchuujin daー」
Mồ, cô hết thứ để nói
rồi hả!? Và tôi nhẹ nhàng đánh vào cổ cô nàng.
Bởi vì cô ấy là Kuti?
【Mou ii yo, đã nghe rõ ạ】
「Fufun! Mấy cái thứ này gặp chị thì chỉ loáng
cái là xong! Khen chị nhiều hơn đi! Không có sao đâu!?」
【Hai, hai, tuyệt vời, tuyệt vời, Kuti là người
mạnh nhất~】
Thí nghiệm kết thúc
trong khi tôi đang ca ngợi tự mãn-san - người đang phồng bộ ngực không tồn tại
của mình.
Tôi còn muốn kiểm
chứng xem, người khác có thể nghe tiếng Kuti bằng cách như vậy không, nhưng bây
giờ không phải lúc.
Tôi muốn tránh những
rủi ro không đáng có.
Hơn nữa...... chả có
lý gì để nói cho mọi người biết về Kuti cả.
Fufufu...... tôi muốn
trở thành người độc nhất, có thể nghe thấy, nhìn thấy và cảm nhận được cô ấy.
Khi viết những câu
bằng ma lực, tôi cũng vô ý sử dụng những câu chữ nhẹ nhàng.
Tôi tự xưng là
"Watashi", và dần dần câu chữ của tôi dần trở nên nữ tính lúc nào
không hay.
Thì bởi vì nhé, hiện
giờ tôi là một "cô gái" đúng không?
...... Năm nay, đã có
hai vụ tai nạn đã xảy đến bởi sự thiếu thận trọng của mình, tôi sẽ phải cẩn
thận hơn nữa, nếu không, sẽ có một thứ gì tồi tệ hơn xảy đến...... Ui, không
muốn nghĩ đâu!
Leave a Comment