Nigotta - Chương 22
Bốn ngày sau cơn sốt.
Bác sĩ Randolph hôm
nay cũng tận tụy với công việc của mình.
「Umu, con bé khỏi hoàn toàn rồi, nhưng để đề
phòng, trước mắt hãy theo dõi một hai ngày đi」
「Vâng ạ, sensei. Thế còn chuyện ăn uống――」
Claire tiếp tục hỏi
thêm về bữa ăn, tắm rửa, và thuốc men trước khi ông rời khỏi.
Bởi vì nhiệt độ bồn
tắm khác với nhiệt độ trong phòng, nên để đề phòng cảm lạnh, mấy ngày này tôi
chỉ được "tắm" bằng khăn nóng.
Tôi muốn được ngâm
mình trong onsen cơ.
Cũng không hẳn là tôi
không được tắm bồn, nhưng vì tôi đang ốm, nên mọi thứ phải thật hạn chế.
Ở kiếp trước, ngày nào
tôi cũng nhàn nhã đi tắm.
Tất nhiên bởi tôi
thích tắm rồi.
Chỉ mới vài ngày lau
bằng khăn nóng, tâm trạng của tôi đã bắt đầu chuyển dần sang không thoải mái.
Thật may là thế giới
này có phong tục tắm mỗi ngày.
Số lượng tiểu thuyết
chuyển sinh tôi đọc được không phải là ít. Có rất nhiều nơi không có phong tục
tắm rửa hằng ngày.
Nếu tôi được triệu
hồi, sẽ có rất nhiều cơ hội mà tôi có thể tự tạo, nhưng tôi chỉ là một đứa trẻ
sơ sinh, làm gì cũng bị hạn chế.
Thế nên, tôi thực sự,
thực sự vui mừng vì...... nơi này có thói quen tắm rửa hằng ngày.
Thực ra, nếu có thêm
onsen thì sẽ tốt hơn, cơ mà tôi sẽ bị Kami-sama quở phạt nếu tham lam quá
nhiều.
Phải khôn ngoan, phải
thận trọng......
Không biết tôi có thể
đào onsen trong vườn không nhỉ......
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆
Dường như, trường của
Theo và Ellie học theo chu kỳ 7 ngày, hai ngày học, một ngày nghỉ, hai ngày học
và hai ngày nghỉ.
Hôm nay, cả hai đều
được nghỉ, sau khi ăn sáng trong phòng tôi, Theo sẽ chăm sóc cây và những bụi
cây trong vườn, còn Ellie thì chăm sóc những bồn hoa của mình.
Dĩ nhiên, hai người
luôn báo cáo với tôi rằng họ đi đâu, đi trong bao lâu, và không quên lặp đi lặp
lại những câu đại loại như "đừng lo" hay "anh/chị đi một xíu là
về với Lily, nha?".
Sau đó, họ hôn lên
trán và má tôi rất nhiều lần, không phải chỉ hai hoặc ba như hồi trước.
Hai người-san đang lo
lắng quá mức rồi đó.
Trường học của hai
người có một vòng tuần hoàn bảy ngày, như vậy, có thể khái niệm tuần có tồn tại
ở nơi này.
Nghĩ sao nói vậy,
nhưng tôi đành phải gác lại chuyện đó sang một bên, tôi chỉ có thể hỏi Nàng
tiên-sama, lúc nào cũng ở bên cạnh trông chừng...... cơ mà,
「Bao giờ em khỏi hẳn thì tính~!」
【OK Boss】
Thường thì là vậy.
Claire và Ena ở trong
phòng tôi suốt bữa ăn trưa.
Tình hình không khác
gì mấy hôm trước, tôi vẫn bị giam trong cũi, nhưng hôm nay, Claire đọc cho tôi
nghe một cuốn sách.
Còn Theo và Ellie
dường như vẫn bị cấm.
Okaa-chan...... thế
còn công việc không sao hả?
Nè nè, bí mật đấy nhé,
đừng nói với ai đó! Nói thật, mẹ đáng yêu quá chừng.
Cô ấy trẻ con, luôn nở
một nụ cười huyền bí và ân cần, thật không thể tin mẹ là mẹ của ba đứa bé.
Người mẹ ruột có một
đứa con gái như tôi, nhưng thưa mẹ... trước kia con là một người đàn ông đó.
Cũng đành chịu
ha......
Tôi thầm nghĩ một loạt
bí mật và đọc chúng cho đến khi Ena đứng lên "Bữa trưa có vẻ sắp được
rồi." và đi mất.
Nhân tiện, tựa đề của
cuốn sách-sama hôm nay là,
"Nước mắt quả
quýt"
Một câu chuyện kể về
nhân vật chính là quả quýt và cuộc cải cách nông nghiệp của ông trong đất nước
hoa quả.
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆
Sau bữa trưa, Theo và
Ellie tới phòng tôi học như hôm qua.
Vì Claire cũng ở trong
phòng, nên mẹ nghiễm nhiên trở thành sensei của hai người.
Từ những mẩu đối
thoại, có vẻ, Theo đang học toán.
Còn Ellie nghiên cứu
lịch sử của vương quốc.
Toán học chỉ là việc
cộng trừ số có hai chữ số.
Cơ mà, dường như
Onii-sama của tôi không hợp với môn tính toán chút nào.
So với Onii-sama,
Onee-sama lại dễ dàng vượt qua những câu hỏi của Claire.
Theo hiện tại chín
tuổi...... nếu xét theo hệ thống trường học ở kiếp trước, Theo sẽ nằm trong lớp
3, bậc tiểu học.
Chỉ việc cộng trừ số
có hai chữ số thôi mà Theo lại coi chúng như thảm họa vậy......
Đơn giản mà nhỉ, thậm
chí một đứa học lớp 1 cũng sẽ tính ra được.
Maa...... con người
cũng phải có người này người kia.
Theo đẹp trai, danh
giá, thế nên chẳng sao cả.
Maa, nếu có thể tính
toán thì tốt hơn nhiều.
【Ikemen nổ hết đi】
Tôi không quên viết
một bảng hiệu trên đầu.
Nàng tiên-sama cũng
viết một tấm bảng như vậy và quay ngoắt đầu về phía tôi.
【Đầu chị không có sao chứ?】
Nàng tiên này......
hỏng rồi...
Không lẽ nãy giờ tôi
trả lời sai hết hả?
「Đúng là Theo nha~ Mới trẻ như vậy mà đã làm
tính tốt thế rồi, tuyệt vời~」
「Thiệc sự~ Con rất thông minh, Okaa-san tự hào
lắm~」
「Dù sao, Nii-sama cũng là số một ở trường mà!」
Bọn họ đang ca ngợi
người đang ngồi trước mặt tôi vì một lý do nào đó, Onii-sama.
Thôi kệ đi vậy.
Ee~...... có khi nào,
trường học mà Theo và Ellie đang học...... chỉ là loại xoàng không......?
Có lẽ, tôi hơi bị ảnh
hưởng bởi đất nước kiếp trước một chút, nơi đó là một quốc gia rất chú trọng
vào việc theo đuổi kiến thức, thế nên, không thể áp đặt được, thế giới này cũng
có mục tiêu riêng của họ.
Có lẽ sau này tôi cũng
phải theo học trường đó, cơ mà dễ thế thì yên tâm hẳn rồi.
Tôi không nghĩ mình
thích những bài kiểm tra hay bài luận chút nào đâu.
Nói thật thì, trường
học là nơi con người ta kết bạn và quẩy hết mình!
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆
Bữa ăn tối kết thúc,
tôi thấy Alek trở về sau một thời gian vắng bóng bấy lâu nay.
Ông cũng chạy ầm ỹ
trên hành lang như hai anh chị tôi vậy.
Bởi vì Theo và Ellie
đang ở trong phòng, Claire và Ena đã khiển trách ông ấy.
Phụ huynh phải làm
gương cho trẻ nhỏ chứ.
Nhưng tôi rất hạnh
phúc vì Alek lo lắng cho tôi đến vậy.
Sau buổi thuyết trình,
Alek lại nhào tới, định bế tôi lên, và thế là, buổi thuyết trình của Claire và
Ena lại tiếp tục.
Ông ngồi thu lu cạnh
chiếc cũi sau khi bị mắng tới hai lần.
Cơn sốt của tôi đã hạ,
chỉ bế thôi cũng không sao hết.
Maa, việc Alek không
dám phản kháng lại hai người thì tôi lại không ngạc nhiên cho cam.
Thôi thì, an ủi một
chút cũng không có sao.
Nhưng điều này khiến
tôi cảm giác rằng, những người cha ở thế giới nào cũng đều không có chính kiến
gì cả......
Khi tôi nhẹ nhàng xoa
đầu ông ấy, Nàng tiên tự mãn-san xoa đầu tôi.
【Cám ơn Kuti】
「Lily cứ để phần đầu của em cho chị! Thậm chí
nếu trời đất chia làm hai, bầu trời có sụp đổ thì Kuti sẽ luôn ở bên cạnh em để
xoa đầu!」
Hôm nay tâm trạng cô
ấy có vẻ tốt thiệt.
Leave a Comment