Nigotta - Chương 3




Chương 3. Tôi được 2 tuần tuổi (Tiếp)
Tôi không thể quên cái cảm giác xúc động khi lần đầu tiên được chạm vào ma lực (tạm thời) của mẹ.

Ba mươi năm cuộc đời tôi cũng chưa từng được trải nghiệm cái cảm giác này.

Tôi muốn được chạm vào nó một lần nữa.

Nhưng, dục tốc thì bất đạt, tôi sẽ từ từ xây dựng những bước đi đầu tiên của mình.

Cho đến khi tôi có thể kiểm soát được ma lực (tạm thời) của chính mình đến một mức độ nào đó chấp nhận được.

◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆

Lại hai tuần nữa trôi qua, bằng việc luyện tập không ngừng nghỉ, tôi đã phần nào kiểm soát được ma lực (tạm thời), hôm nay sẽ là ngày tôi tập phát ra ma lực.

Phát ra ma lực (tạm thời) nghĩa là khiến ma lực chảy ra bên ngoài cơ thể.
Ma lực (tạm thời) bên trong tôi rất dày, đến một mức nào đó chúng có thể dày hơn cả cơ thể tôi thì thực sự sẽ rất là khó kiểm soát.

Cụ thể hơn, tôi sẽ cố gắng kiểm soát ma lực (tạm thời) vượt quá độ dày của cánh tay của tôi một chút,

"Ý thức của tôi bay đi rồi."

Tôi giật mình tỉnh lại.

Cũng không khó lắm.

Việc tôi bất tỉnh nghĩa là sức chịu đựng của cơ thể cần có để kiểm soát không chứa nổi lượng ma lực (tạm thời).
Dù sao thì tôi cũng đã có kinh nghiệm lần trước...... hai tuần cũng chẳng phải dài gì cho cam, tôi vẫn nhớ lần đó là lần đầu tiên tôi tập điều khiển ma lực (tạm thời).

Sức chịu đựng cần thiết để kiểm soát ma lực (tạm thời) đã tăng lên đáng kể so với lần đầu. Mong rằng ý thức của tôi sẽ không bay đi sớm...

◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆

Cánh tay là phần cơ thể duy nhất có thể di chuyển trong tầm mắt của tôi, vì thế, việc tập luyện về cơ bản đều do một tay tôi thực hiện - theo nghĩa đen luôn á.
Tuy nhiên vẫn có thể tập luyện mà không cần nhìn, nhưng việc kiểm soát ma lực (tạm thời) sẽ khó hơn rất nhiều.
Để an toàn, tôi cần phải quan sát thật cẩn thận.

Tôi cố hết sức làm tăng độ dày của ma lực (tạm thời) trên ngón tay.

Tôi sẽ bắt đầu với ngón trỏ trước.

Chỉ để có một chút mà tôi đã mệt rã rời rồi.
Mức độ này...... nếu tôi không tập luyện từ trước, có lẽ tôi sẽ không trụ nổi vài giây đâu.
Theo thời gian, tôi tăng ma lực (tạm thời) từng chút từng chút một.

Tôi không chỉ làm cô đọng, mà còn kéo dài, rút ngắn, tản đi ma lực (tạm thời) ra bên ngoài cơ thể.

Về mức độ mệt mỏi, không khác so với bình thường là bao.
Tôi chỉ mệt mỏi tại thời điểm ma lực (tạm thời) thoát ra ngoài, việc điều khiển chúng khi đã ra ngoài cơ thể về cơ bản vẫn giống y xì việc kiểm soát bên trong.

Tôi cũng thử thí nghiệm việc ma lực (tạm thời) có thể giãn khỏi cơ thể bao xa. Hiện tại tôi chỉ có thể điều khiển ổn định trong khoảng cách dưới 50cm.
Maa, điều khiển ở trạng thái đó rất khó, nên tôi sẽ hạn chế sử dụng lại, tôi mới chỉ bắt đầu thôi mà.
Sau khi giãn đến mức cực hạn, tôi thay đổi độ dày.

Kết quả là, ma lực (tạm thời) càng ra xa cơ thể càng trở nên khó kiểm soát, cùng với đó là mức độ mệt mỏi càng trở nên khó chịu.

Bài luyện tập cuối cùng, tôi sẽ chia cắt ma lực (tạm thời) ra khỏi ma lực (tạm thời) mẹ có trong cơ thể.

Tôi sẽ tách chúng ra…… nhưng mà tôi gặp một chút rắc rối nhỏ...


…… Tôi phải tách ra như thế nào đây……?

No comments

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.