Berserk of Gluttony - Chương 12
【Thông báo điều chỉnh】04/02/2017
Đã xem xét lại điều kiện cường hóa Greed.
Vật hiến tế chỉ là Chỉ số.
Những kĩ năng (do Fate) gian khổ thu thập thì vẫn giữ nguyên!
Sau khi thay đồ xong, tôi rời khỏi phòng để cho những người đồng nghiệp biết tôi đã khỏe và sẵn tiện nhắn với họ là sẽ đi ra ngoài. Tôi cần giữ bí mật với Roxie, và chắc họ sẽ không mách cô ấy đâu. Đầy tớ nhà Heart toàn là người tốt thôi.
Và sau đó, tôi rời khỏi Quận Thánh Kị Sĩ và đi đến Quận Thương nghiệp. Vẫn còn quá sớm để đi đến quán rượu, vì thế nên tôi làm một số việc vặt để giết thời gian.
Dù nói thế nhưng trong tay tôi giờ chỉ có 1 bạc và 20 đồng. Tôi chưa nhận được lương từ công việc tại nhà Heart nên không thể mua thứ gì đắt giá được.
Ở quán rượu thì không cần sử dụng nhiều tiền cho lắm, nên trước khi đến đấy, tôi sẽ đến chợ trời, nơi mà tôi đã mua Hắc kiếm Greed.
Vào lần đó, ông chú chủ tiệm đối xử với tôi rất khinh bỉ vì tôi mặc đồ bẩn thiểu.
Nhưng giờ tôi đã là người làm công cho nhà Heart nên tôi đã ăn mặc gọn gàng hơn. Ngay cả khi bước vào cửa hàng của ông ta lần nữa, ít nhất sẽ không bị đối xử thậm tệ như trước.
Tôi đi xung quanh nhiều quầy hàng để tìm những món hàng rẻ tiền. Đồng thời sử dụng Giám định luôn. Tôi không có giỏi xem xét vật phẩm nhưng ít nhất có thể thấy được giá trị của chúng.
Nếu thuận lợi, tôi có thể tìm được những món đồ tốt, rẻ và sau đó có thể bán lại cho người khác. Mà, dù có tìm được đi chăng nữa, tôi không có――khách quen nên chắc sẽ rất khó khăn đây.
Chỗ kia có rất nhiều vật phẩm được xếp ra. Tôi cầm lên một cái đĩa to, sang trọng lên và sử dụng《Giám định》.
「Ồ, cái này tuyệt thật. Có chữa lại được cái đĩa hỏng này không nhỉ? Nếu được thì đây là cực phẩm rồi. Mấy cái khác trông cũng vậy」
Trùng hợp thay, ông chủ của tiệm đang trao đổi với khách hàng ở bên cạnh rồi, ông ta làm mặt gắt lên và lườm tôi.
Dường như người khách đó cũng nghe thấy giọng nói của tôi, rồi cô ta nổi giận và trả lại cái đĩa đang cầm cho chủ tiệm. Có vẻ như vị khách đó bị lừa, cuộc cãi vã to tiếng bắt đầu.
Gì vậy……. Không khí tệ quá. Trước khi bị cuốn vào, tôi rời khỏi quầy hàng lộ thiên đó.
「Ya~ nguy hiểm quá」
『Lần sau hãy chú ý đi. Thương nhân ghét nhất là những người có kĩ năng Giám định đó.』
Greed cảnh báo tôi đừng có hành động ngu ngốc nữa.
「Nhưng những người buôn bán lừa dối là người xấu」
『Nói dối cũng là cách để lấy thứ mình cần mà không dùng đến bạo lực』
Những thương nhân dối trá thường tụ tập ở chợ trời, đó cũng là điều bình thường.
Trong khi nghĩ ngợi, tôi tiếp tục đi dạo trên phố và đã tìm thấy một thứ thú vị.
Được đặt trên kệ và nằm bên cạnh cái nón sắt. Nhìn thì có hơi đáng sợ nhưng nó tôi thấy nó có gì đó thú vị.
Tôi cầm trên tay và sử dụng Giám định.
・Mặt nạ Đầu lâu Độ bền: 20
Trang bị vật phẩm sẽ làm cản trở nhận thức của người khác, người sử dụng sẽ khó bị người khác thấy hơn.
Cái này ngon nà!
Và Greed cũng đồng tình,
『Ngươi tìm được đồ tốt rồi. Thứ đó hồi xưa thường được dùng làm mặt nạ Dạ hội và nó là ma cụ. Dù đã là đồ cổ nhưng nó vẫn còn sử dụng được tốt nếu ngươi truyền ma lực vào』
Giá của nó là 40 xu đồng, không đắt cho lắm. Tôi quyết định mua Mặt nạ Đầu lâu.
Tôi cần nó cho việc đi săn ma thú vào ban đêm. Nếu ngày nào cũng đi mà để mặt mộc ra ngoài đó, xui xui bị mấy tên chiến binh khác đồn thổi thì không hay chút nào.
Với một người không muốn người khác biết đến như tôi thì cản trở nhận thức (của người khác) là rất hữu ích.
Tôi đi đến bàn tính tiền của ông chú già và trả 40 xu đồng,
Gói lại bằng một mảnh vải cũ, tôi cất nó đi.
Lần này thu hoạch lớn rồi. Chỉ có thể là ở Vương đô, những món đồ hiếm có mới trôi được đến tận chợ trời này.
Chắc từ bây giờ, tôi sẽ thường xuyên đi đến đây để tìm mua đồ. Giờ thì đi đến quán rượu thôi. Nếu cứ ở đây, tôi lại xài hết tiền vào những thứ muốn mua mất.
Khi tôi bước vào, quán rượu đang nhộn nhịp và rất đông khách.
Oi oi, vẫn còn vào ban ngày thế này mà đã đi uống rồi, chuyện gì vậy.
Hay là lúc nào giờ này cũng ồn ào như thế.
Có chuyện gì đó bất thường. Tôi đi đến chỗ ngồi của mình.
Ồ, vì lý do nào đó mà chỗ này luôn trống. Và trên quầy được đặt một bình hoa bên trên.
Cái quái gì đây? Vừa suy nghĩ, vừa ngồi xuống và,
「Chờ chút, chỗ đó là không được. Một người khách quen vừa chết……」
Trong khi nói thế, chủ tiệm gấp rút chạy lại đối diện và nhìn tôi, nuốt nước bọt.
「Còn sống hả!? Cậu chắc chắn chết rồi mà」
À….. Quả nhiên là vậy, đã hơn một tuần không nhìn thấy mặt tôi nên hẳn ông ta đã nghĩ tôi đã chết do làm việc quá sức.
Hiểu rồi, bình hoa này là cho tôi.
「Như ông thấy đấy, tôi vẫn sống đây này. Thế nên, tôi ngồi đây được không?」
「Tất nhiên rồi, ngồi xuống đi」
Tôi trả lại bình hoa trên bàn và ngồi vào chỗ,
「Ông chủ, rượu thượng hạng và đồ ăn ngon」
「Này này, có chuyện gì sao? Tự nhiên biến mất rồi đột nhiên giàu hơn khi trở về」
「Tôi đã đổi nghề. Không thể đến đây được cũng vì nhiều lý do, có quá nhiều thứ mới để học」
「Vậy à, thật sư……. Tốt quá 」
Chủ quán khóc một chút rồi biến mất vào trong bếp để nấu ăn.
Một lát sau, một ly rượu bằng thủy tinh được mang ra cũng với một lát cá lớn.
「Đây, nhân dịp cậu đã tìm được công việc mới. Hôm này ta sẽ giảm giá một nửa cho cậu」
「Ổn chứ!?」
「Được tất. Lâu ngày mới gặp mà」
Tôi không biết ông ấy đã rất lo cho tôi. Thật mừng vì đã đến.
Tôi đâm (muỗng) vào miếng cá vừa được đem ra và hỏi về tình hình làm ăn của quán rượu.
「Dù thế nhưng hôm nay có chuyện gì à?」
「À, họ đều là chiến binh hết đấy」
He~, hôm nay dẫn nhau cúp việc tập thể à.
Việc của chiến binh không giống với những công việc bình thường, đơn giản là chiến đấu với ma thú mà không theo quy tắc gì hết. Họ chỉ nghỉ vào những ngày mưa (là khi ma thú ẩn trốn) hoặc là vào mùa sinh sản, khi ma thú sẽ nổi khùng lên nếu bạn dám động vào.
Nhưng hôm nay đâu phải. Và chủ tiệm nói ra lý do.
「Không biết vì sao, sáng hôm nay lúc họ đi săn goblin thì thấy xác goblin rải rác khắp nơi. Ngạc nhiên hơn là tai của bọn chúng lại chưa bị cắt. Những người tới trước kiếm được rất nhiều tiền. Thật kì lạ」
「……Hahhahaha……đúng vây nhỉ……」
Nguyên nhân đây này!! Thật may mắn khi ngụm rượu tôi vừa uống không đáp vào mặt chủ tiệm.
Nhưng đó cũng đâu phải chuyện xấu gì đâu. Tôi nghĩ vậy nhưng trông chủ tiệm không được sáng sủa gì cho lắm.
「Nhưng mà……」
「Chuyện gì sao?」
「Vấn đề là ở chỗ thứ đã đánh bại bọn goblin, không ai biết nó là gì. Có thể là do một con ma thú mạnh mẽ nào đó từ vùng khác đến làm loạn và ảnh hưởng đến ma thú ở đây」
「Ma thú đi lạc á!?」
Chủ tiệm đã nghe điều đó từ mấy chiến binh ồn ào đằng kia.
Nhưng có một vấn đề ở đây! Tôi chính là con ma thú đó đấy!
「À, chuyện đó xảy ra khoảng 10 năm một lần. Vì thế nên khi nó xảy ra, Thánh Kị Sĩ sẽ trực tiếp đến và giải quyết. Khi việc đó hoàn thành, bọn ta có thể an tâm hơn」
Một loại ma thú không rõ ràng có thể bước ra con đường dẫn đến Vương đô bấy cứ lúc nào nên những người bán rong ít nhất sẽ làm gì đó bởi vì họ chưa muốn chết.
Và kết quả là nó sẽ ảnh hưởng đến hàng hóa được đưa vào Vương đô, giá sẽ tăng và sẽ khó quản lý hơn.
Vì tôi mà…….nhưng mà tôi không thể dừng được (dừng thông Gob ấy)……. Vậy là phải chờ Thánh Kị Sĩ xuất hiện à.
「Thánh Kị Sĩ chịu trách nghiệm về việc đó là ai vậy?」
「À, là người mà cậu ghét đó, là con trai thứ của nhà Brelic, ngài Chad. Ngài ấy chưa có kinh nghiệm chiến đấu ở Gallia nên ngài ấy được điều đến đây để tìm hiểu vụ này」
Vừa nghe thấy cái tên đó, tôi đã đâm nát miếng cá bằng cái muống.
Không thể nào, bây giờ mà gặp Thánh Kị Sĩ nhà đó thì khác nào đâm đầu vào đống lửa.
Để ngăn cảm xúc khỏi trào ra, tôi uống hết rượu trong một hơi.
Sau đó, chủ tiệm đổi chủ đề sang một câu chuyện khác,
「Ngoài ra. Còn có một chuyện kì lạ khác nữa đó」
「Chuyện như thế nào?」
「Trại trẻ ở khu ổ chuột nơi cậu sống. Vào buổi sáng khi các sơ đang cầu nguyện trước khi ra ngoài như thường ngày. Nhưng sau đó có một chiếc túi dính đầy máu bị ném vào qua đường cửa sổ. Vì thế nên đã có vài sơ ngất xỉu. Sao lại có người đùa kinh dị vậy nhỉ, những sơ khác đã đuổi theo tên đó. Xui thay là để tên đó chạy thoát mất tiêu」
Chủ tiệm vừa ôm bụng vừa cười.
Ê nè, chuyện đó……. Không quan tâm đên phản ứng của tôi, chủ tiệm tiếp tục.
「Chuyện chưa kết thúc đâu. Các sơ lúc đó đang điên lên nhưng vẫn chú ý đến dòng chữ ghi trên cái túi bị ném vào. Có vẻ như trên đó viết Đóng góp. Bởi thế, dù đang giận nhưng họ vẫn mở ra, không ngờ bên trong lại là tai của Vua Goblin! Và sau đó, các sơ đã khóc trong vui mừng. Giờ họ lại đang mệt mỏi trong việc tìm kiếm người đã đóng góp cho trại」
……..Rồi, không sai đâu, là tôi. Mà, nếu không bị phát hiện thì sẽ ổn thôi.
Và tôi bây giờ đã có Mặt nạ Đầu lâu. Bằng cách nào đó, sẽ ổn thôi.
「Câu chuyện thật là thú vị. Ông chủ, thêm rượu đi!」
「Ok! Lần khác tôi sẽ kể những câu chuyện thú vị hơn」
Tôi yên lặng, bình tĩnh giải quết hết thịt cá và rượu. Nhưng dù sao thì, đồ ăn ở đây ngon tuyệt!
Trans: Jin
Leave a Comment