Berserk of Gluttony - Chương 13

42738331_313528059199389_943758873624313856_n.jpg
Chương 13: Xác chết dưới đêm trăng

Đã vài ngày trải qua từ hôm đó. Cuộc sống của tôi vẫn diễn ra bình thường, buổi sáng tôi là người làm của nhà Heart. Vào ban đêm, tôi đi săn goblin để cho kĩ năng Bạo thực hấp thụ linh hồn, nó đã trở thành công việc thứ hai trong cuộc sống sinh hoạt của tôi.

Và tôi còn phải chú ý đến hành động của bọn Rafal nữa. Từ đêm ấy, tôi đã theo dõi hắn và nhiều lần thấy hắn vào cửa hàng cao cấp. Nhưng dù thế, tôi vẫn không biết được chuyện gì đang xảy ra trong cửa tiệm. Có thể là chúng liên tục đổi nơi tập trung. Thời gian thì vẫn trôi nhưng tôi thì vẫn không biết chúng đang âm mưu điều gì.

Nếu báo việc đó cho Roxie cũng được nhưng nếu chúng làm điều đó khéo léo, nói cho cô ấy là hoàn toàn vô dụng. Cô ấy chỉ có thêm ác cảm với bọn Rafal mà thôi. Quan trọng là bằng chứng.

Nếu thông tin có được cứ như thế này thì sẽ không bao giờ tim được câu trả lời cả. Nếu muốn biết, việc dễ nhất là hỏi trực tiếp những người có liên quan.
Tôi đã đưa ra kết luận đó sau vài ngày.

Người ta nói con trai thứ của nhà Brelic sắp bắt tay vào việc điều tra con ma thú đang làm loạn ở Thảo nguyên Goblin và Rừng Hobgoblin .

Và chính tôi đã trở thành con quái vật khoác trên mình một bộ áo choàng đen và mặt nạ Đầu lâu mà các chiến binh ở Vương đô bắt đầu khiếp sợ.

Chỉ còn một lượng nhỏ tổ đôi chiến binh săn đêm tiếp tục làm việc.

Và với những thông tin của những người đã chứng kiến, hình như tôi bị xem như là một ma thú tàn nhẫn và bị gọi là Ritchie.

Họ nói con quái vật đó khoác trên mình tấm vải thô trùm đầu, cơ thể thì không có da thịt. Đúng rồi đấy, nó giống phần nào đó với tôi khi cải trang.

Bầu trời đêm hôm nay cũng không có đám mây nào cả, đúng là thời tiết thuận lợi cho Săn đêm. Những chiến binh vô lo, tự tin vào khả năng của mình đang tiến đến Thảo nguyên Goblin và Rừng Hobgoblin

Trong khi đó, tôi trong bộ dạng Ritchie tự do chạy trên Thảo nguyên Goblin trong đêm trăng.
Tìm thấy goblin thì tôi cho nó bay đầu, còn khi thấy một chiến binh, tôi nhìn thoáng qua và bơ hắn.
Tôi lặp đi lặp lại việc đó nhiều lần, những giọng nói của các chiến binh ngày càng to hơn khi sự tồn tại của tôi đã được chú ý đến.

Khi tôi giết được khoảng 10 con goblin và dừng lại lấy lại hơi thở, một tiếng hét vang lên đâu đó trên đồng cỏ.

「Ritchie! Xác xuất hiện rồi, mọi người, CHẠY MAU!」
Một chiến binh nam tái mặt và chạy biến đi khi thấy chiếc mặt nạ Đầu lâu của tôi.

Cuối cùng thì, tôi vẫn thường bị gọi là Xác hơn. Tại sao lại gọi thế, bởi vì là tôi mà xuất hiện thì mọi người sẽ được chứng kiến một đống thi thể (xác) của goblin chất lên như núi.
Trong số các chiến bình, khi tôi tấn công một số người, họ hay lẩm bẩm Ritchie–san thích goblin――Xác,  như là lần cuối họ được nói vậy. Nếu hỏi tại sao thì đối với ma thú thì con người là một món ăn tuyệt hảo.

Một con ma thú bất thường nhưng nó chắc chắn nhắm vào con người…… dù đến quán rượu, những chiến binh bên cạnh tôi cũng bàn tán với vẻ mặt bất an dù đang say rượu.

Chủ quán rượu cũng đã cảnh báo với mọi người về sự xuất hiện của Xác bây giờ nhưng nó chưa có sức ảnh hưởng gì nhiều cho lắm. Nếu mà những lời đồn bị lan truyền ra ngoài Vương đô thì sẽ rất phiền phức vì nó có thể bẻ cong sự thật. Một lượng lớn hàng hóa có thể bị trì trệ, giá cả sẽ tăng lên, việc quản lý quán rượu này sẽ bị áp lực mất.

Tôi liên tục xin lỗi chủ tiệm trong tâm trí mình và chờ đợi sự xuất hiện của Thánh Kị Sĩ
Nhưng mà ngày hôm sau, tôi có một công việc mà mình không thể từ chối.
Nhận lời mời từ Roxie và tôi đã sẵn sàng đi cùng cô ấy đến lãnh địa nhà Heart.

Thật là, cuối cùng Chad cũng gần đến rồi mà…..tiếc thật.
★ ☆ ★ ☆

「Tâm trạng cậu trông không tốt lắm nhỉ. Hay là Fate không thích đến lãnh địa……」

Bên trong xe ngựa, Roxie chu môi lên nhìn tôi. Trong này chỉ có tôi và cô ấy.

Đâu phải, tôi đang nghĩ về một việc khác. Vài chuyện khi đối đầu với Chad của nhà Brelic và không thể chiến đấu được nữa.
Không được, không được. Không thể làm lộn xộn chuyến về thăm quê của Roxie được.

「Làm gì có chuyện đó. Tôi rất trông đợi nó mà!」
「Thật chứ?」

Tôi đang nhận ánh mắt nghi ngờ. Có vẻ tôi đã làm một khuôn mặt chán nản rồi.

「Thật mà! Bây giờ đang trong mùa thu hoạch nho phải không nhỉ. Tôi đang chờ lúc được cùng nhau thu hoạch nho!」
「Oh, cậu còn nhớ chuyện đó à」
「Đúng thế 」

Vào khoảng thời gian này mỗi năm, cô ấy đều trở về lãnh địa của mình. Lúc đó, mọi người dân trong lãnh địa đang cùng nhau thu hoạch nho. Roxie thường mở ra những sự kiện giao lưu với dân chúng. Từ khi mới lên xe, tôi thấy tâm trạng cô ấy rất hưng phấn, chứng tỏ chuyến đi này rất quan trọng.

Lãnh địa của Roxie nằm gần khe núi phía bắc hơn Vương đô. Bây giờ là mùa thu nhưng thời tiết đã trở lạnh, cảnh vật dần chuyển thành màu trắng tuyết, nơi đây đúng là hơi khắc nghiêt.
Nhưng người dân đã hợp sức lại cải tạo mảnh đất này nhiều lần và kết quả, đất đai rất là màu mỡ. Giờ đây họ đang thu hoạch nông sản để dự trữ cho mùa đông khắc nghiệt và chuyển hàng hóa lên Vương đô.
Ngoài rượu ra, ở đây còn bán cho Vương đô rất nhiều loại nông sản khác, đây chính là niềm tự hào của nhà Heart.

「Roxie-sama, tôi biết đây là một lãnh địa tuyệt vời mà. Đồ ăn chắc cũng rất ngon!」
「Fufufu, Fate luôn nhanh chóng nói về đồ ăn. Không nhầm thì đồ ăn ở đây ngày càng phong phú nhưng…..dạo gần đây, ma thú đang nhắm đến số nông sản đó. Vì để tiêu diệt bọn chúng nên tôi mới trở về đây」
「Ma thú à…… thật sự thì ở đâu chúng cũng phát triển được hết nhỉ」

Tôi nhướng lông mày và nói, Roxie đưa tay che miệng, cười.

「Cũng phiền. Nhưng vào thời gian này thì chỉ cần đuổi chúng đi cho đến năm sau. Và cũng vì tôi là một Thánh Kị Sĩ nên cũng không có gì to tát lắm」

「Đúng vậy rồi. Mà….. ma thú đó là gì vậy?」
「Là Kobold」

Kobold…… nếu không sai thì nó là loại ma thú nhìn giống chó và đi bằng hai chân. Và hình như nó to hơn tôi.
Là lại ma thú được xếp hạng cao hơn goblin, nghe nói nếu không phải là những chiến binh giỏi thì chiến đấu với nó là không thể

Và thêm nữa, chúng có ý thức bầy đàn rất cao và thường tấn công theo nhóm, khi một con hú lên là mấy con còn lại cũng làm thế, kết quả là ta phải đối mặt với một bầy. Dù bạn có núp ở đâu đi chăng nữa, mũi của loài ma thú đó rất thính, sớm muộn gì bạn cũng sẽ bị tìm ra. Còn nữa, nó thuộc loại thù dai, bền, lâu.
Chiến đấu với loại ma thú đó thì khá khó chịu.

Trong khi đang nghĩ ngợi, bụng tôi lại reo lên.
Guuuuu…….

「Fate, chuyện gì vậy? Cậu lại đói nữa rồi à? Hình như mới ăn hồi nãy rồi mà」

Roxie nghe thấy mất rồi….. Xấu hổ quá. Nói gì đây nhỉ, tệ thật.

Chắc chắn là do kĩ năng Bạo thực rồi. Tôi chỉ ăn goblin trong suốt thời gian vừa qua.
Vậy là đang thúc tôi đi ăn một linh hồn khác rồi.
Tôi cười khổ để tránh sự thật

「Xin lỗi, mặc dù vừa mới ăn…… nhưng đói lại mất rồi」
「Fate ăn tốt thật nha. Tôi nghĩ nó tốt chứ. Cố chịu xíu nữa, cũng gần đến nơi rồi」

Sau khi nói xong, Roxie ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài cửa
Hướng về ngọn núi, những cánh đồng nho rộng bát ngát. Cây nho nào cũng đầy những quả nho tím ngon lành.

Và xe ngựa tiếp tục di chuyển, tôi có thể thấy được một dinh thự khủng khiếp. So với cái của nhà Heart ở Vương đô, cái này to vãi.

Trans: Jin



No comments

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.