Berserk of Gluttony - Chương 14
Xe ngựa dừng trước cổng biệt thự, khi đó, tôi thấy một người phụ nữ được dìu bởi hầu gái đã đứng chờ từ trước.
Khuôn mặt bà ấy trông không được khỏe. Và rất giống với Roxie, rất xinh đẹp.
Có lẽ bà ấy là,
「Mẹ, con đã bảo nhiều lần rồi là không cần ra đón con rồi mà!」
Aa, đúng thật, là mẹ của Roxie.
Trong những bữa tiệc trà ở Vương đô, tôi đã nghe về mẹ cô ấy đang bệnh nặng. Ai nghĩ là sẽ được người phụ nữ này ra đón chứ.
Ngay cả bây giờ, bà ấy cũng đang ho ra máu, sắc mặt thì rất tệ, tưởng chừng có thể gục ngã bất kì khi nào.
Đến tôi còn thấy được như thế, con gái bà ấy – Roxie – hốt hoảng thế kia cũng là chuyện đương nhiên thôi.
Vì đó là người thân cuối cùng, đó là chuyện hiển nhiên à…… Còn nữa, căn bệnh đó đến cả tiền của và địa vị của nhà Heart – một trong năm gia đình nổi tiếng – cũng không thể chữa khỏi……..
「Xin mẹ đấy, đừng làm những chuyện quá sức nữa」
「Không sao đâu, Roxie. Hôm nay sức khỏe của mẹ đã tốt hơn….. Ara!?」
Roxie đang lo lắng trước mặt mẹ mình. Nhưng bà ấy bỏ qua điều đó và chú ý đến tôi.
Khuôn mặt đó….. Giống như một đứa trẻ vừa tìm được một món đồ chơi thú vị.
「Nè nè, vị kia là ai vậy?」
「Cậu ấy là…… Fate Graphite. Một đầy tớ mới mà con đã thuê. Con nghĩ mình nên giới thiệu anh ấy với mẹ nên đã dẫn cậu ấy theo」
Sau khi được Roxie giới thiệu, tôi cúi thấp đầu.
「Tôi là Aisha Heart. Hoan nghênh cậu đến thăm chúng tôi lần này」
「Xin cảm ơn. Mong nhận được sự giúp đỡ」
「Vâng, tôi cũng vậy. Nào, hãy vào trong đi」
Làm theo chỉ dẫn của Aisha, những hầu gái đứng đấy bắt đầu bắt giữ tôi lôi vào bên trong biệt thự. Oh, đây cũng là hoan nghênh sao……
Và sau đó, Roxie đã mất kiềm chế vì bị để một mình bên ngoài.
「Chờ chút, mẹ! Cậu ấy là đầy tớ của con mà!」
Nơi tôi được dẫn tới đầu tiên là một căn phòng khách sang trọng. Tôi được đặt ngồi ở cái bàn nhỏ gần cửa sổ. Và cuối cùng tôi cũng thoát khỏi những hầu gái.
Ngồi đối diện tôi là mẹ của Roxie. Tôi nghĩ Aisha là người khá bạo lực.
Một lát sau, Roxie đã đến. Tôi thấy má cô ấy đang phồng lên, chắc do hơi bực mình vì người mẹ vừa làm một việc tự tiện.
「Mẹ!」
「Maa, Roxie đã vào rồi à. Nào, ngồi đây đi」
「Mồ」
Vừa nói, Roxie vừa ngoan ngoãn ngồi xuống chỗ vừa được chỉ. Có vẻ như khi đã về đến quê hương, việc đầu tiên nhà Heart thường làm là mở tiệc trà.
Roxie thích tiệc trả như thế chắc hẳn là do ảnh hưởng từ người mẹ.
Tôi nghĩ thế và Aisha mỉm cười,
「Fate-san, cậu có thích Roxie không?」
Eeeeee!? Chết mợ, sặc trà rồi. Và, tôi đã phun ra một ít nữa.
Mở đầu câu chuyện bằng một câu hỏi như thế, tôi bối rối còn Roxie thì đỏ mặt nổi giận
「Đột nhiên, tại sao lại hỏi một chuyện như vậy chứ!」
「Ara, nó tệ lắm sao. Mẹ chỉ muốn hỏi cậu ta có thích chủ nhân của mình không thôi. Nếu như cậu ta bị bắt làm những việc không bằng lòng, thế thì cậu ta sẽ không thấy hạnh phúc, đúng chứ?」
À, đó là điều muốn nói à……. Giật cả mình. Tôi đã hiểu sai ý mất rồi. Là thường dân với một Thánh Kị Sĩ, chỉ điều đó thôi cũng đủ khác biệt giữa chúng tôi rồi. Dù nghĩ thế nào đi chăng nữa, nó chẳng thế nào trở thành sự thật được
Aisha cười tủm tỉm rồi hỏi lại một lần nữa.
Câu trả lời của tôi đã được quyết định từ lâu.
「Tôi rất ngưỡng mộ Roxie-sama. Nếu được cho phép, tôi xin nguyện phục vụ cô ấy đến hết cuối cuộc đời」
「Naa!?」
Sau khi tôi tỏ rõ lòng trung thành của mình đối với Roxie, Aisha vui vẻ chắp hai tay lại với nhau.
Đó chính là lời nói tận thật tâm, không chút dối trá.
Roxie đang uống trà, nghi nghe những lời đó thì cô ấy dừng lại. Sau đó cô ấy nhìn tôi và đỏ mặt,
「Con xin phép về phòng trước. Giờ thì」
Rồi rời khỏi phòng như muốn chạy trốn.
Sao vậy, tôi vừa nói gì kì lạ lắm sao. Trong khi tôi thì đang cảm thấy bất an thì Aisha lại thích thú với điều đó và nói.
「Có vẻ như cơn mệt mỏi do chuyến đi đường dài đã xuất hiện rồi. Ở vương đô, con bé đã quá bận rộn với công việc. Từ từ nghỉ ngơi thì con bé sẽ nhanh chóng hồi phục thôi, an tâm đi nhé」
「..….Vâng」
Roxie đột nhiên rời khỏi, bỏ lại tôi một mình. Nhưng Aisha là một người giỏi nói chuyện, bà ấy kể về chuyện đổi mới canh tác và loại giống nho mới ở trên lãnh địa, còn kể tôi nghe về thời thơ ấu của Roxie nữa.
「Có chuyện như vậy sao?」
「Đúng vậy đấy, Roxie lúc còn nhỏ ấy, con bé rất hay khóc nhè. Chỉ cần thấy một con sâu bé tẹo cũng đủ làm con bé khóc inh ỏi. Bây giờ thì đã trở thành một Thánh Kị Sĩ rồi, thật khó tin đúng không」
Vào lúc đó, tôi thấy thoáng qua nỗi buồn hiện trên khuôn mặt Aisha. Mất đi người chồng quan trọng, và giờ phải lo lắng cho người con gái phải gánh trên vai gánh nặng do người quá cố để lại.
Vì thế, tôi hít một hơi đến căng lồng ngực.
「Roxie-sama là một Thánh Kị Sĩ tuyệt vời. Ở vương đô có rất nhiều người dân tin tưởng cô ấy. Từ lúc Roxie lên làm người đứng đầu nhà Heart, tôi nghĩ cô ấy đã làm rất tốt mọi việc」
「Ra vậy…… thế thì an tâm rồi. …….Cảm ơn cậu nhé」
Aisha đã khóc một chút. Quả nhiên, với việc mất đi người đứng đầu đã giáng một vết thương lớn vào nhà Heart mà đến bây giờ vẫn chưa thể chữa khỏi. Dù chỉ một chút thôi nhưng tôi cũng cảm nhận được.
Tiệc trà giờ đây bao trùm bầu không khí nặng nề. Thấy tình trạng sức khỏe của Aisha, những hầu gái thông báo đã đến giờ nghỉ ngơi.
Sau khi tôi xin phép Aisha và rời khỏi tiệc trà, do không có chuyện gì làm nên tôi định đi dạo bên trong lãnh địa nhà Heart. Tôi có thể đem mang theo một hầu gái nhưng tôi đã xin từ chối vì trình độ của tôi không đến mức để đi lạc.
Tôi bảo rằng「Sẽ không đi quá xa đâu」và đã để Hắc kiếm Greed cho một hầu gái trông giữ.
Iyaa…… dù thế nhưng, cánh đồng nho rộng quá. Hương thơm ngọt ngào liên tục tấn công mũi tôi.
Bầu trời trong vắt, tương phản với cánh đồng màu xanh lá trải dài trên một vùng rộng lớn đúng là một khung cảnh tuyệt vời.
Đi bộ trong tâm trạng phấn khởi và ngắm nhìn những người dân cần cù đang thu hoạch nho. Trông họ rất bận rộn.
Nhắc mới nhớ, ngày mai, tôi cùng với Roxie có dự định sẽ cùng người dân trong lãnh địa thu hoạch nho. Tôi chưa từng thu hoạch nho lần nào nên hoàn toàn không có kĩ năng. Nếu đến lúc đó, tôi thất bại hoặc làm không tốt, là đầy tớ của Roxie, tôi có thể sẽ làm xấu mặt chủ nhân mình mất.
Nên thử một lần cho biết nhỉ. Tôi quyết định chào hỏi những người đang thu hoạch nho.
「Chào buổi sáng, tôi là Fate – đầy tớ của nhà Heart. Nếu thấy ổn thì (các bác) có thể dạy tôi phương pháp thu hoạch nho được không?」
Im lặng tràn ngập trong phút chốc.
Lỡ đâu chuyện đó là không được…..hay tôi không thể.
Trong khi nghỉ vẩn vơ,
「Ồồồh, cậu muốn giúp chúng tôi sao!? Thế là đỡ cho chúng tôi rồi. Đúng như mong đợi từ đầy tớ nhà Heart」
Mấy ông chú và bà cô dừng tay và tập trung lại. Và sau đó họ cẩn thận dạy tôi từ cách cầm những trái nho, cách thu hoạch và phải chuyển chúng đến đâu.
Rõ ràng đây là người dân của nhà Heart, toàn là người tốt thôi.
…… Và đến khi tôi để ý xung quanh, tôi đã làm việc chăm chỉ cho đến chiều muộn.
Mọi người đều chăm chỉ, tôi không thể rời đi và về sớm được.
Ngồi ở một góc cánh đồng để nghỉ ngơi, mấy ông chú đến và đem một ly nước ép nho.
「Cậu đã giúp chúng tôi rồi. Đây, uống đi cho đỡ mệt」
「Cảm ơn rất nhiều」
Sau khi trải nghiệm một chút về nghề nông, rồi quay trở về biệt thự nhà Heart.
Khi tôi quay lưng đối diện với hoàng hôn, một cô gái nhỏ tôi không quen đang đi bộ về hướng này.
Mái tóc trắng, dài và làn da nâu. Nó không thường gặp ở đất nước này. Với lại, cô ta đang vác theo một cây rìu lớn không phù hợp với một đứa nhỏ.
Và điều đáng quan ngại là hình săm màu trắng trên cơ thể. Đó là dành cho nghi thức gì đó à?
Sau khi liếc nhìn tôi, cô ra vẫn trưng ra khuôn mặt vô cảm, cuối cùng là đứng bên cạnh tôi.
「Nè, cậu 」
Giọng nói dễ thương (kawaii) giống mấy đứa nhỏ. Và cô ta hướng đôi mắt đỏ về tôi.
Tôi đã từng thấy cặp mắt này rồi. Cái này là…… không thể nào. Để xác nhận lại, tôi sử dụng Giám định.
Hửm? Lạ thật, không thấy gì hết.
「Ne, có nghe không vậy?」
Cô ta cắt ngang suy nghĩ của tôi. Trái với vẻ ngoài trầm lặng, cô ta rất mạnh.
「Tôi, có gì sao?」
「…………Không, không có gì đâu. Vẫn còn hơi sớm」
「Cái gì cơ?」
Dù tôi hỏi gì cũng bị phớt lờ đi. Đây đã trở thành cuộc nói chuyện đơn phương rồi.
「Tôi, đến săn kobolt nhưng, nhường cậu. Nợ tôi một lần」
「Và, đó là cái gì 」
「Cho đến lúc đó, hẹn gặp lại」
Chỉ thế và cuộc trò chuyện kết thúc, cô gái rời đi.
Wtf…… đó là ai thế. Đôi mắt đỏ đó…… giống hệt như khi kĩ năng Bạo thực mất kiểm soát và tôi rơi vào trạng thái Cuồng thực.
Tim tôi ngày càng đập nhanh hơn. Rõ ràng…… cô gái đó giống với tôi.
Cô ấy tiến về hướng mặt trời buổi chiều tà và biến mất, từ phía sau tôi nghe thấy tiếng gọi.
Giật mình, tôi quay về hướng đó, là Roxie.
「Tìm được cậu rồi. Sao vậy, mặt cậu trong đáng sợ quá」
「Eh, vậy à. Hahahhahah」
Bằng nụ cười, tôi thay đổi cảm xúc. Sau khi trở về, tôi nên bàn bạc với Greed.
Đây không phải là vấn đề liên quan đến Roxie……. Không nên để cô ấy biết.
Roxie nghiêng đầu, tôi giật mình khi cô ấy bất thình lình nhìn thẳng vào tôi.
「Tại sao người Gallia lại ở chỗ này」
「Người Gallia? Là đó…….」
Bây giờ, lục địa Gallia là nơi ma thú rất hung hăng.
Nhưng người ta kể rằng, trong quá khứ, ở đó có rất nhiều quốc gia với nền quân sự cực khủng. Người Gallia sống trong những quốc gia đó và dường như họ đa số đã tạch do sự sinh sôi mạnh mẽ của ma thú do thứ gì đó tác động.
Những người Gallia còn sót lại dã sống cùng với nhiêu chủng tộc khác nhau để gia tăng dân số, vì thế người Gallia thuần huyết đã biến mất từ lâu.
「Vì thế, đây là lần đầu tiên tôi thấy được những người mang đặc tính của người Gallia. Người quen của Fate sao?」
「Không, chỉ chào hỏi nhau đôi chút thôi」
「Vậy à……」
Dù trong một thời gian ngắn nhưng hai người đã nhìn thấy một thiếu nữ Gallia. Và sau đó, cô ấy nhanh chóng biến mất, Roxie cười và nói「Cũng có những chuyện kì lạ như thế nhỉ」.
「Fate, cậu đã làm những gì (cả ngày) vậy?」
「Tôi đã được dạy cách thu hoạch nho. Và sau đó giúp người ta luôn…… mọi chuyện chỉ có vậy」
「Fufufuf, vậy à. Vậy thì ngày mai, đừng làm việc quá sức nhé. Vậy giờ, về thôi」
Trans: Jin
Edit(phụ) : Ry
Leave a Comment