Berserk of Gluttony - Chương 19

42738331_313528059199389_943758873624313856_n.jpgChương 19: Thề nguyện 
Bằng cách nào đó, tôi đã trở về dinh thự nhà Heart trước khi trời sáng.
Trải qua trận chiến với Kobold Độc nhất, sau đó lại bị sự sung sướng của kĩ năng Bạo thực giày vò, tôi đã mệt đến kiệt sức
Để dựa Hắc kiếm Greed bên cái bàn trong phòng, tôi ném mình lên giường và thả trôi ý thức.
……Ánh dương chiếu sáng xuyên qua khung cửa sổ đánh thức tôi.
Hừm? Nhìn vị trí của mặt trời, giờ này chẳng phải gần trưa rồi sao.
Có lẽ nào, ngủ sâu quá rồi chăng? Tôi nhanh chóng vươn người dậy, thay đồ và phóng nhanh ra khỏi phòng.
Trên đường đi, cô hầu gái trẻ tình cờ nhìn thấy tôi và cười.
「Cuối cùng cũng chịu dậy rồi nhỉ, Ngủ nướng-san. Làm thế không khéo là bị Roxie-sama sa thải đấy」
「Eeeh, chỉ thế mà…… Roxie-sama đang ở đâu? Tôi muốn đi xin lỗi……」
Nhìn thấy tôi hoảng hốt, cô hầu gái trông rất vui. Tại sao vậy, tôi có thể bị sa thải đến nơi thế mà vẫn có thể cười được là sao! Tôi đang nghĩ thế và...
「Xin lỗi vì đã cười nhé. Tại vì, nhìn mặt cậu cứ như chú cún sắp bị bỏ rơi ấy.  Buồn cười lắm, fufufu~. A, nữa rồi, xin lỗi. Nhưng hãy yên tâm đi, mới nãy chỉ là nói đùa thôi」
「Thế nghĩa là sao?」
「Bởi vì Roxie-sama ra lệnh là cứ để cậu ngủ đó」
Cô hầu gái tiếp tục trong khi tôi ngạc nhiên.
Do Roxie cảm thấy lo lắng vì trời đã sáng nhưng tôi vẫn chưa thức dậy nên cô ấy tự mình đi kiểm tra. Khi gõ cửa thì không có phản hồi, thấy bất an nên cô ấy đã mở cửa, và thấy tôi đang ngủ say trong khi há to miệng.
Thấy tôi như thế, Roxie cho rằng tôi đã mệt mỏi vì buổi thu hoạch nho hôm qua nên đã bảo với các hầu gái rằng cứ để tôi ngủ bao nhiêu tùy thích.
「Chuyện là thế à?」
「Roxie-sama đã cho phép rồi nên cậu vào ngủ thêm phát nữa cũng không sao đâu」
「Thôi thôi, thế là đủ rồi. Ngủ vầy là đủ rồi」
Tôi không có đủ can đảm để ngủ tăng hai đâu. Trước hết là đi xin lỗi Roxie đã,
「Thế, Roxie-sama đâu rồi?」
「Hôm qua,  đã nói rồi đúng không. Ngài ấy đã đi săn kobold cùng với những người thanh niên muốn giúp đỡ 」
Đã đi rồi à. Đến thung lũng đã bị tàn phá đó.
Lúc này chắc Roxie đã giật mình khi thấy nó rồi. Không biết cô ấy sẽ nghĩ sao về có nữa, lo quá. Mà, tôi đã cẩn thận không để lại chứng cứ ở đâu cả. Nên, cứ ở đây mà giả nai.
「Khi nào thì họ quay lại?」
「Để xem. Theo như những năm trước thì có lẽ là sáng mai. Kobold là loài hoạt động về đêm. Vì thế, họ sẽ đặt bẫy vào buổi sáng và có lẽ sẽ săn chúng cho đến sáng mai」
「Sáng mai à……」
Dù nói thế nhưng tôi chắc chắn họ sẽ trở về trong ngày hôm nay.
Nếu thấy tình trạng thảm thương của thung lũng, ai cũng có thể đoán được đã có ai đó đã đánh nhau với kobold.
Ngoài ra, lỡ đâu còn con kobold nào sót lại ở thung lũng và tiếp tục chiến đấu, tôi không nghĩ là chúng có thế tiến đến lãnh địa nhà Heart được. Mỗi năm, Roxie đều đi đuổi bầy kobold nên cũng có nhiều kinh nghiệm với chúng.
Mà, khi họ trở vì thì sẽ ồn ào lắm đây. Tôi nên chuẩn bị tinh thần.
Trong khi nghĩ về việc đó,
「Cậu thật sự thích Roxie-sama nhỉ」
「Eh ! ?」
Tự nhiên lại nói về chuyện đó, và tại sao lại dùng thứ giọng kì lạ đó chứ hả. Là một đầy tớ, tôi chỉ nghĩ về chủ nhân thôi…… đúng vậy.
「Sao đột nhiên nói thế!」
「Không cần nóng vậy đâu. Fufufu~……  mà sao cũng được」
Thấy phản ứng của tôi, cô hầu gái trẻ thấy thú vị lắm nên dùng tay để tránh cười trong khi quay trở lại với công việc.
「Xin chờ chút đã. Có việc gì tôi có thể làm không?」
Đây là cơ hội để Ngủ nướng-san phục hồi danh dự. Dù ở đây tôi được đối xử như là khách nhưng tôi vẫn là đầy tớ của Roxie.
Tôi không thể nhận lương nếu không làm cái gì cả.
Lòng nhiệt tình của tôi đã được truyền đi, cô hầu gái ‘u~n’ và nghiêng đầu,
「Để xem nào, thế thì đến bầu bạn cùng Aisha-sama được không nhỉ. Ngài ấy cũng đang rảnh」
「Hiểu rồi! Tôi sẽ cố gắng!」
Sau khi hỏi nơi Aisha-sama đang ở, tôi chào cô hầu gái. Và bắt đầu chạy.
「Koraa, không được chạy trên hành lang! Lỡ va trúng ai đó thì nguy hiểm lắm!」
「Xin lỗi!」
Tôi đã làm một việc không nên mất rồi.
Cúi đầu xin lỗi cô hầu gái đang rầy la, tôi bước đi thật nhanh.
Aisha đang ở trong phòng mình. Không phải phòng dành cho khách như của tôi, tôi lên trên vài tầng nữa và gõ cửa khi tới phòng bà ấy.
Hơi trễ một chút, bên trong đã có phản hồi.
「Xin phép」
「À, Fate. Vừa đúng lúc, tốt quá. Ta đang rảnh, chỉ biết ngắm cảnh qua cửa sổ thôi」
Aisha chào đón tôi bằng khuôn mặt ngây thơ của một thiếu nữ.
Rõ ràng bà ấy hôm nay không được khỏe, hiện đang nghỉ ngơi với nửa người đang ngồi trên giường.
「Nào, ngồi đây đi」
Bà ấy giục tôi ngồi xuống chiếc ghế cao đến ngang hông bên cạnh giường.
Aisha nhìn và mỉm cười, sau đó lại hướng mắt ra bên ngoài, ngắm nhìn cảnh vật.
Tôi cũng làm theo, nhìn ra bên ngoài sân vườn của dinh thự. Từ một tên vừa học nghề tại dinh thự ở vương đô như tôi cũng thấy khu vườn này được chăm sóc rất tỉ mỉ. Chắc hẳn người làm vườn ở đây cũng rất yêu quý nhà Heart.
「Khu vườn đẹp nhỉ?」
「Đúng vậy, đặc biệt là nhìn khung cảnh từ cửa sổ này. Ngay cả khi ta đã khuyên rằng không nên làm quá nhưng có vẻ ông của người làm vườn đã làm rất tốt」
Vậy à…… Một người đang ốm nặng như Aisha hầu như không thể đi ra ngoài tản bộ. Vì thế nếu một người thường hay ở trong phòng như bà ấy đi ra ngoài thì sẽ khiến mọi người lo lắng.
「Thật khổ quá đi mà……」
Mặc dù nói như thế nhưng Aisha trông đang vui. Chúng tôi tiếp tục nói chuyện vui vẻ để mặc thời gian đã trôi qua. Sáng hôm nay tôi chưa ăn thứ gì cả, bụng tôi ‘guuu’ và bà ấy đã gọi hầu gái mang cho tôi một bữa ăn nhẹ.
Cảm giác từ bà ấy, không biết nói sao, hiền hòa như một người mẹ vậy. Mà, mẹ của tôi đã qua đời ngay khi tôi được sinh ra nên tôi cũng không rõ mình đang nói gì nữa.
Nhưng chắc chắn nó cũng tuyệt vời như thế này.
Aisha đặt tách trà trên tay xuống, đột nhiên nhìn thẳng vào tôi với một khuôn mặt nghiêm túc.
「Chắc tôi…… không còn nhiều thời gian nữa」
「Làm gì có chuyện đó chứ. Ngay cả bây giờ, 」
‘Ngài đang khỏe’ , tôi không thể nói được. Bà ấy lúc nào cũng ở trên giường.
Như rằng Aisha đã đoán được những từ tôi định nói.
「Đúng vậy, giờ thì vẫn khỏe. Nhưng, chắc chắn sẽ đến lúc đó nhỉ. Người hiểu rõ tình trạng của bản thân nhất chính là tôi đấy」
「…… Tại sao lại nói chuyện đó, với tôi」
「Tôi nghĩ, nếu là cậu thì, cậu sẽ giúp đỡ được rất nhiều cho Roxie. Tôi có thể nhờ cậu không?」
Thấy tôi lúng túng, Aisha nói.
Chồng bà ấy đã tử trận ở Gallia, với Roxie, đó là cú sốc rất lớn. Nhưng mà, việc tôi đến nhà Heart đã giúp cho tâm hồn Roxie khỏi sụp đổ.
「Không thể để Fate xem con như là một người chủ tồi」. Khi một mình ở cùng với Aisha, cô ấy đã nói vậy.
「Roxie lúc đó có đôi mắt rất đẹp. Giống y như người ấy hồi trẻ vậy」
「Nhưng mà, một kẻ như tôi……」
Địa vị không, danh tiếng cũng không.
Ngoài ra, mặc dù trong tôi bây giờ có sức mạnh nhưng không thể đưa nó ra được. Tôi có thể hành động trong bóng tối và hỗ trợ cô ấy nhưng…… nó thật sự không ổn.
Aisha đặt tay lên tay tôi, người đang bối rối.
Kĩ năng《Đọc tâm trí》phát động, tôi nghe thấy giọng nói từ trong lòng bà ấy.
( Không sao đâu……. Đó không phải là một việc khó )
Tôi bất ngờ thụt tay lại, giọng nói bị gián đoạn. Tiếp tục, Aisha nói,
「Những thứ như địa vị hay danh tiếng không cần thiết. Cũng không cần mạnh như một Thánh Kị Sĩ. Quan trọng là, ở đây」
Cuối ngón tay đó, chỉ thẳng vào ngực tôi.
「Thứ quan trọng nhất, trái tim cậu muốn gì」
「Trái tim…… cảm xúc」
「Đúng. Vì chính tôi…… cũng chỉ là một thường dân không có kĩ năng gì đặc biệt cả. Dù thế nhưng tôi vẫn giúp được chồng mình – một Thánh Kị Sĩ. Tôi có thể làm được, và cậu cũng có thể làm được. Tôi tin vào điều đó」
「Aisha-sama……」
Không còn nghi ngờ gì nữa, Aisha dù đang trong cơn bệnh ốm nhưng bà ấy có một trái tim mạnh mẽ mà tôi không thể sánh được,
Những lời nói đấy quá nặng nề với tôi, một kẻ chỉ biết tìm kiếm sức mạnh chờ khi kĩ năng Bạo thực thức tỉnh.
Vì thế, tôi cũng muốn giống như Aisha.

Trans: Jin

No comments

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.