Berserk of Gluttony - Chương 20
Thời gian cứ thế mà trôi qua như chớp mắt khi tôi trầm ngâm nghe những câu chuyện từ Aisha.
Lúc tôi nhận ra thì cũng đã chiều muộn. Aisha cần để cơ thể nghỉ ngơi nên đã đi ngủ khiến tôi chẳng còn việc gì để làm.
Lúc tôi trở về phòng thì bỗng dưng trong biệt thự trở nên náo động.
Tò mò không biết tại sao, tôi rời khỏi phòng để xem thử thì thấy Roxie đã trở về sớm hơn dự định.
Theo kế hoạch thì ngày mai cô ấy mới quay trở lại nên khiến cho những hầu gái vô cùng lúng túng. Vì đột ngột trở về nên họ có rất nhiều việc để làm như chuẩn bị bữa ăn, bồn tắm,…
Tôi nhanh chóng xuống chỗ Roxie trong khi liếc nhìn chuyện đó.
Cô ấy đi săn Kobold nên hẳn đã thấy được tình trạng thung lũng, tôi muốn biết cô ấy nghĩ gì về nó.
Đến rồi! Ở cổng vào, chính là bộ giáp nhẹ màu trắng đó, không sai vào đâu được.
「Roxie-sama! Mừng ngài trở về」
「Là Fate à. Tôi về rồi đây」
Biết ngay mà, khuôn mặt cô ấy trông rất thất vọng. Thấy được thảm cảnh ở thung lũng thì trở nên vậy cũng đúng.
Nhưng vì mọi chuyện đã kết thúc nên bầy kobold hẳn sẽ không trở lại nữa.
Tôi hỏi Roxie trong khi tim đang đập mạnh (dokidoki).
「Ngài về sớm quá.Có chuyện gì đã xảy ra sao?」
「Chuyện là như thế này…….」
Roxie cởi bỏ bộ gáp nhẹ và kể cho tôi về chuyện kì quái đã xảy ra ở thung lũng.
Vào sáng hôm nay, cùng với những thanh niên, cô ấy tập trung tiến về thung lũng. Nhưng sau đó, cô ấy đã tận mắt chứng kiến khung cảnh hoang tàn. Thiên nhiên xinh đẹp đã biến mất, cây cối đổ gục, mặt đất bị xới tung. Nhìn giống như một đòn tấn công cực mạnh đã quét qua vậy.
Thật không ngờ rằng thung lũng mà mỗi năm họ đều nhìn thấy lại thay đổi đến nhường này.
Un…… Thấy cảnh đó, đến người gây ra cũng phải thốt lên 「Làm quá tay rồi!」thì đối với Roxie, ngạc nhiên cũng là bình thường.
Roxie ngay lập tức hướng đẫn cho mọi người điều tra vùng xung quanh.
Tuy nhiên mọi thứ ở thung lũng đã bị thổi bay, không còn để lạ bất cứ thứ gì cả.
Nhưng, ở tảng đá cách xa nơi đó,họ đã phát hiện ra 10 xác chết Koblod Hạ cấp và 2 Kobold Trâu chó.
Theo những người tìm thấy, Roxie đi đến hiện trường và xem xét những con Kobold đã chết vì tên và kiếm nằm trên mặt đất.
Theo như Roxie thì Kobold Trâu chó là một ma thú mạnh, đến Thánh Kị Sĩ cũng khó khăn trong việc làm đối thủ và đánh bại nó.
Thế mà lại có một xác chết đã bị chém làm đôi. Một con nữa trông như đã bị một mũi tên xuyên qua đầu khi đang chạy đi nhờ sự trợ giúp. Tất cả đều bị hạ chỉ trong 1 đòn. Nhưng điều quan trọng là họ không tìm thấy được bất kì mũi tên nào còn sót lại cả.
Nhìn vào vết thương, tâm trí họ tình cờ nghĩ đến Ma cung. Là một vũ khí mạnh mẽ, có thể biến đổi ma lực thành mũi tên và bắn đi. Nhưng nó không phải là thứ mà chiến binh bình thường có thể sở hữu.
Ma cung là một vũ khí tuyệt vời……. Tôi nghe câu chuyện của Roxie
「Cuối cùng, tôi có thể đưa ra kết luận」
「Eh, chuyện đó ……」
Chỉ với những chứng cứ như thế, Roxie đã suy ra được gì? Không thể nào cô ấy đã biết được chuyện tôi làm đâu, phải không?
「Tôi nghĩ có thể là do cô gái người Gallia mà hôm qua đã thấy gây ra」
Chẹp, một nhân vật ngoài tưởng tượng được xác định là thủ phạm. Nhưng mà, chuyện này chẳng phải …… hơi tệ sao.
Tôi làm vẻ hơi dị nghi. Thấy thế, Roxie phồng má lên và nói.
「Thì tôi biết là đâu có chứng cứ nào đâu! Nhưng mà, để thuyết phục người dân nơi đây, tôi không còn cách nào khác nữa…..」
Bầy Kobold phá rối bị tàn sát, thung lũng thì bị san bằng. Người đứng đầu nhà Heart cần phải làm gì đó để người dân khỏi cảm thấy bất an.
Nhưng mà, danh tính của kẻ đã gây ra chuyện đó thì không rõ ràng. Và trùng hợp là hôm qua tôi đã thấy cô gái người Gallia.
Người Gallia hồi xưa có sức mạnh quân sự và ảnh hưởng rất lớn ở lục địa Gallia. Từ những tài liệu, sức mạnh của họ còn hơn cả Thánh Kị Sĩ. Nếu lỡ đâu cô gái Gallia đó cũng có sức mạnh như thế thì việc kết luận chính cô ta đã gây ra thảm trạng ở thung lũng cũng có lý.
Dù đó chỉ là suy luận có sai sót nhưng vì để xóa tan bất an của người dân, Roxie đã đưa ra lí do này.
Nó không phải là một lý do tốt nhất đối với những người liên quan đến, nhìn mặt cô ấy là biết.
「Chuyện là thế à…… xin lỗi」
「Tại sao Fate lại xin lỗi ?」
「Eh, à thì không rõ nữa. Hahahhahahah……」
Không được không được. Nhìn vào khuôn mặt của Roxie thêm nữa thì tôi sẽ phun ra hết mọi chuyện mất.
Dù sao đi nữa, người Gallia cũng mạnh. Hình như cô gái có làn da nâu đó đã nói nhường kobold cho tôi thì phải. Nếu vậy thì khi không gặp tôi, cô ấy đã quất hết bầy Kobold rồi.
Nếu thế thì cứ để chuyện thung lũng bị phá hoại và đánh bại Kobold cho cô gái người Gallia đấy. Và đã vay ơn một lần, lần sau gặp lại tôi nhất định sẽ trả.
Hỡi thiếu nữ Gallia mà đến tên còn không biết, cám ơn nhé! !
Không phải tất cả đã lặng xuống nhưng có thể nói rằng cuộc sống của người dân ở lãnh địa nhà Heart đã trở lại.
Dù vậy nhưng Roxie vẫn nói bằng một khuôn mặt có chút không bằng lòng.
「Về cô gái Gallia đó, sáng sớm hôm nay một số người đã thấy cô ta rời khỏi lãnh địa. Vì thế, tôi không thể hỏi tại sao cô ấy lại đến đây và để làm gì. Bởi thế, tôi đã làm một việc tệ hại là đổ hết mọi chuyện cho cô ấy」
「Roxie-sama……」
Tôi là người tệ nhất. Dù vậy, tôi vẫn không thể nói rằng mình đã đánh nhau bằng sức mạnh của kĩ năng Bạo thực. Giết chết đối thủ và đoạt lấy năng lực. Không, tôi không thể cho ai biết.
Sau đó, những lời nói của Aisha vụt qua đầu tôi. Có thể ngiêm túc đối mặt với cô ấy…… mặc dù tôi muốn vậy.
「Fate, có chuyện gì sao? Mặt cậu trông ngiêm trọng quá」
「Eh, vậy sao」
「Lâu lâu cậu lại làm khuôn mặt như vậy đấy. Có phiền lòng gì thì hãy nói ra nhé」
「……Cảm ơn rất nhiều, Roxie-sama」
Tôi chỉ không thể nói ra những lời trong lòng.
☆ ★ ☆ ★
Hai ngày đã trôi qua kể từ ngày hôm đó, Roxie xem xét về tình trạng của thung lũng và thấy rằng bầy Kobold không quay lại nữa. Cô ấy đã nói vậy.
Có vẻ như đòn tấn công đó đã quét sạch bầy Kobold, dù còn con nào đó sòn sống, chúng cũng không dám quay lại lãnh địa nhà Heart lần nào nữa.
Sau khi giải quyết xong tất cả mọi việc ở lãnh địa, Roxie và tôi quay trở về vương đô
Tôi leo lên xe ngựa cùng với Roxie, Aisha đứng ở cửa tiễn biệt chúng tôi. Những hầu gái khác cũng vậy.
「Con đi nhé, mẹ」
「Thượng lộ bình an. Nếu rảnh rỗi thì trở về nhé! 」
「Vâng, Chúc mẹ mạnh khỏe」
「Um, Mẹ cũng sẽ cố gắng dù chỉ một chút thôi」
Vừa nói, Aisha vừa nhìn sang tôi. Có vẻ như vẫn đang mong chờ.
Bà ấy mỉm cười,
「Fate cũng cùng đến nhé. Chúng ta sẽ cùng nói chuyện tiếp. Lúc ấy nhớ nói câu trả lời nhé」
「……Vâng」
Nếu đến lúc đó không thể trả lời, tôi có thể sẽ hoãn lại một lần nữa.
Lý trí của tôi bây giờ chưa đồng nhất với con tim.
Để lại những cảm xúc ở nơi đây, xe ngựa bắt đầu lăn bánh tiến về Vương đô.
Trans: Jin
Leave a Comment