Berserk of Gluttony - Chương 22
Chương 22: Việc phải làm
Đêm hôm đó, tôi đến rừng Hobgoblin và tiếp tục chờ đợi Chad – con trai thứ nhà Brelic – trong im lặng.
Chỗ tôi đang ở là vườn hoa cũ, nơi mà Vua Goblin trước kia đã làm căn cứ. Chỉ ở chỗ này, cây cối đã không thể phát triển và tạo thành một khoảng trống lớn.
Ngay chính giữa là đống đổ nát của cái cây lớn đã mục sau trận chiến của Vua Goblin.
Tôi tựa lưng vào đó và tập trung tinh thần đến mức cao nhất.
Chad nhất định sẽ đến chỗ này.
Vì muốn hắn tới nên tôi đã để xác Vua Goblin ở lại. Nếu Chad thật sự không có khả năng cứu giúp thì chắc hắn sẽ không đến đây.
Và vấn đề là Chad sẽ làm gì khi nghe được những lời đồn đại về tập tính của Xác.
Xác chỉ tấn công goblin, không tấn công con người. Cái tính cách đó, nếu Chad quan tâm đến thì chắc chắn hắn sẽ bị dụ tới những nơi có xác của goblin và tự hắn sẽ rơi vào bẫy, có lẽ vậy.
Nhưng hiện tại thì dù có ngoáy sạch tai cũng chỉ nghe thấy tiếng xào xạc của gió thổi qua rừng cây.
Vẫn chưa đến. Chẳng lẽ những câu chuyện mà chủ quán rượu kể tôi là lừa đảo hả.
Vừa nghĩ thế, tôi nghe thấy một âm thanh khác với âm thanh nãy giờ. Âm thanh của tiếng bước chân nhỏ nhẹ dẫm xuống mặt đất.
Mà còn rất nhiều nữa.
Ngày càng gần tới nơi tôi đang ở. Và sau đó, âm thanh đã dừng lại ngay trước vườn hoa.
Tôi vẫn ngồi im lặng ở gốc phía cây lớn, chỉ liếc nhìn xung quanh qua Mặt nạ đầu lâu.
Bọn chúng bắt đầu chuyển động. Chúng di chuyển xung quanh, tỏa ra và bao vây chỗ của tôi.
Nếu đã chuẩn bị xong, hẳn chúng sẽ bắt đầu trước.
Dù thế, tôi vẫn không có bất cứ hành động nào. Nhường phần tấn công trước cho chúng. Việc cần làm bây giờ là tỏ ra tôi không thể thoát khỏi Chad. [Miya: lại giấu nghề]
”Xác không hề nhận ra chúng ta, giờ là cơ hội tốt”…… khiến cho Chad nghĩ như thế là cần thiết.
Đáng lí ra, một thánh kị sĩ như Chad phải đi đến lục địa Gallia để chinh phạt ma thú tràn ngập nơi đấy, chiến đấu và quét sạch chúng. Nhưng cuối cùng hắn cũng không đi đến lục địa Gallia và trở thành ‘phân của cá vàng của Rafal.
Nói cách khác, dù cho cơ thể có đô con nhưng Chad vẫn chỉ là thằng hèn nhát. “Không chiến đấu với kẻ mà mình nghĩ là không thắng được”, đó chính là hắn. Tôi biết vì đằng nào cũng bị Chad hành hạ cho năm năm rồi.
Kiếm được chút điểm cống hiến cho Vương đô mà không phải đến lục địa Gallia nguy hiểm nên Chad đã vui vẻ nhận công việc này.
Là một Thánh Kị Sĩ nhưng Chad không có ham muốn sức mạnh. Hắn chỉ muốn sử dụng địa vị và quyền lực của một Thánh Kị Sĩ. Bản thân hắn chỉ như cục thịt thừa của nhà Brelic thôi.
『Fate, đến rồi!』
「Ừ, chờ nãy giờ」
Theo như Greed, kẻ địch đã hành động. Phía sau bên trái, tôi có thể nghe thấy tiếng kéo cung. Năng lực của bản thân tôi đang được trạng thái Bán Cuồng thực tăng cường nên tôi nắm bắt được mọi âm thanh.
Cung đã bắn, nhưng tôi dễ dàng né đi hai mũi tên bay bay đến.
Không thể ngờ được rằng tôi sẽ tránh được, những kẻ đang núp lùm nuốt một hơi ―― vô cùng bối rối.
Tôi vừa nhảy xuống mặt đất, vừa để Hắc kiếm Greed vào tư thế sẵn sàng.
『Lên chứ?』
「Chỉ chút nữa thôi, chờ xíu」
Nếu tôi không làm gì cả, tụi Chad sẽ bước ra, đúng chứ. Thấy rằng tấn công từ xa bằng cung là không được nhưng mà chúng còn chiêu đa số chấp mình tôi nên chắc chắn chúng sẽ rời khỏi rừng và bước vào vườn hoa.
Chad là một tên thích chơi hội đồng mà. Hắn không bỏ được cái tính đó đâu.
Thấy chưa, Chad mò ra rồi kìa.
Tính cả Chad đang mặc trên mình bộ giáp nặng màu bạc thì có 15 người. Số lượng cũng tạm.
Có vẻ như bọn họ là những chiến binh được nhà Brilic chọn thuê.
Tất cả đều lôi gươm ra và cười kinh tởm.
Để hợp không khí, tôi cố ý tỏ ra sợ hãi một chút. [Miya: nữa]
Ngay lập tức, tụi Chad tin rằng chúng có lợi thế hơn hẳn. [Miya: hành đây, tỏi đây]
「Chad-sama, đó chính là Richie trong lời đồn….. Xác thì phải. Dáng vẻ của nó giống y như trong thông tin. Mà kìa, mới bị ta bao vây mà đã run cầm cập rồi」
「Thế cũng đúng thôi. Bọn ta không phải như mấy tên chiến binh tầm thường chỉ biết kiếm chút tiền bằng cách săn goblin. Bọn ta là những người được chọn. Và còn đây là Ngài Thánh Kị Sĩ đã được Chúa lựa chọn. Ai ai ở đây cũng đều rất mạnh! Và nhìn số người ở đây xem, không có con ma thú nào có thể de dọa được. Xem đi, chân Xác đang run lên kia !」
「Đúng thế. Quả nhiên đúng là Xác cũng phải sợ hãi trước Thánh Kị SĨ- sama, chả có gì phải lo cả」
「Hahaha, đương nhiên rồi」
Thoải mái phát biểu ý kiến đi.
Mà, diễn xuất của tôi có hiệu quả thật. Tụi Chad, tất cả đang dùng giọng điệu tươi tắn liếm láp khắp người tôi. [Miya:tởm~~]
Ở nhà Brelic năm năm, tôi chịu đủ thứ đau khổ rồi. Thế nên trình độ diễn xuất của tôi phải nói là tuyệt vời. …… A~, gì chứ về chuyện này thì tự tôi còn cảm thấy tự hào mà.
Chad cũng lộ biểu hiện đó ra ngoài. Tôi không thể bỏ lỡ được.
Trước hết cần loại hết mấy tên phiền phức kia đã.
Lúc tôi diễn cảnh nắm chặt Hắc kiếm Greed, đầy tớ của Chad đưa ra những lời châm biếm.
「Chad- sama, cứ để chúng tôi xử lý Xác được không. Ma thú cỡ này không cần thiết để Chad-sama ra tay đâu」
「Được, ta cho phép. Thích làm gì thì làm!」
「Tuân lệnh !」
Vậy thì tôi cũng nên thử một chút
Tôi sử dụng tất cả chỉ số, đầu tiên tôi phi đến, tiến sát đến tên chiến binh đã nói “tuân lệnh”
Tên đàn ông bay vào tận sâu trong rừng mà chưa kịp thốt ra lời nào, một em rời cuộc chơi. [Miya: out game]
Phớt lờ Chad đang sốc, tôi tấn công 13 người còn lại.
Những gì tôi sử dụng chỉ là nắm đấm tay trái. Hắc kiếm Greed đang cầm ở tay phải. Nhưng tôi chỉ sử dụng (Hắc Kiếm) cho Chad thôi, vì tôi không có thù hằn gì với những chiến binh này, đánh họ sống dở chết dở là được. [Miya: tốt quá~~́]
Nhưng mà, đánh chay đủ để không chết thế này thì có khả năng họ sẽ hồi phục lại được. Vì thế, tôi đã sử dụng Nghệ thuật chiến đấu của kĩ năng Võ thuật -《Xuyên phá》―― đánh vỡ xương và nội tạng bọn họ.
Có người thì bị đập nát tay phải, người thì chân trái. Còn tên này thì vỡ cằm à……. tất cả đều là những chiến binh lão luyện những mà sự cách biệt status quá áp đảo nên tôi nhìn họ như đứng yên. Vậy nên dù là một kẻ không biết gì về cận chiến như tôi cũng vẫn có thể áp đảo họ.
Thường thì chỉ một đòn Xuyên phá là xong một tên. Và giờ, thuộc hạ của Chad đang nằm quằn quại trên mặt đất. Mặc dù vậy, tôi vẫn cầm và giương cao thanh kiếm khiến hắn đổ sụp như một con rối đứt dây.
Giờ thì, chỉ còn tôi và Chad đang ở đây.
Về phía Chad, hắn đang há hốc mồm và thở như cá mắc cạn.
Chad bắt đầu la lối những thuộc hạ theo hắn đang lê lết trên mặt đất trong khi tôi từ từ tiến lại gần hắn.
「Tụi mày đang làm cái éo gì thế. Cản nó lại, nhanh lên! Bắt một Thánh Kị Sĩ như tao phải chiến đấu hả !」
Tiếng hét của Chad khiến những tên thuộc hạ, bằng cách nào đó đã từ từ đứng dậy khỏi mặt đất.
Nhưng khi tôi xoay Hắc kiếm Greed và xén đầu một tên để đe dọa, chúng xanh mặt rồi chạy biến đi mất.
Có vẻ như lòng trung thành với nhà Brelic của tụi nó bay hết rồi. Bỏ rơi cả chủ nhân và liều mình chạy vào trong rừng.
[Mấy thằng chó ! Đừng chạy! Tao là Chad của nhà Brelic đấy !]
Chẹp~~. Hồi nãy mấy tên thuộc hạ hăng lắm nhưng giờ thì không có phản hồi.
Dù Chad có gào lên thế nào đi chăng nữa, nó chẳng thể đến được tai của mấy tên đã chạy đi mất.
Đến thuộc hạ cũng bỏ rơi mày, đáng thương nhỉ, Chad. Và cái tính nết tham vọng thường ngày của hắn đã trở lại.
「Mày……biết điều thì đừng có nhờn với tao. Loại ma thú như mày đừng hòng được tha thứ !」
Rút ra thanh kiếm màu vàng kim, Chad vào thế, hướng về phía tôi. Cần tuyên dương sự (chỉ có) dũng cảm của hắn.
Nhưng mà, đầu gối ngươi đang run lên kìa. Có vẻ hắn đang chống lại bản năng sợ hãi, hoặc là chỉ đang liều lĩnh trong tuyệt vọng, dù sao thì cứ đập hắn là biết.
Ở chỗ này giờ không còn ai khác ngoài hai người chúng ta. Thế thì món đồ này cũng chỉ là trở ngại.
Tôi từ từ cởi bỏ mũ trùm của áo choàng. Và sau đó, tháo Mặt nạ đầu lâu, thứ đã cản trở nhận thức người khác,
Ngay lúc thấy mặt thật của tôi, mặt Chad nhăn đến kì dị.
「Không thể nào…… tại sao thứ rác rưởi như mày lại có sức mạnh như thế……. Khai ra mau !」
Chad bất ngờ vì sự hiện diện của một nhân vật ngoài sức tưởng tượng, hắn lùi lại một bước.
Thế nên tôi thu hẹp cái khoảng cách đó lại.
「Nói nguyên nhân ra thì không thể. Quan trọng hơn thì ngươi có thể trả lời câu hỏi của ta không ?」
「Hah…… để làm gì, vĩ đại quá nhỉ. Nếu không trả lời thì mày làm gì tao ?」
「Nếu trả lời tốt thì được ra đi thanh thản. Nếu không thì ngậm hành đến lúc trả lời. Có thế thôi.」
「Đừng giỡn mặt với tao! Tao là con trai thứ hai của nhà Brelic mà ai cũng biết―― Thánh Kị Sĩ Chad. Còn mày chỉ là thứ rác rưởi đáng kinh bỉ !」
「Thế thì thể hiện ta xem. Cho ta thấy sức mạnh của Thánh Kị Sĩ mà mày kiêu ngạo đi.」
Tôi xoay xoay Hắc kiếm Greed, uể oải đi xung quanh Chad.
Nếu để thằng này sống thì sớm muộn gì cũng đến cắn Roxie. Thế thì bắt hắn nôn ra hết mọi thứ tôi muốn biết, rồi giết chết ngay ở đây.
Roxie sẽ rất buồn nếu cô ấy biết được những việc tôi sắp làm ngay bây giờ.
Nhưng mà, tôi đã quyết định rồi. Gieo gió gặt bão, tôi sẽ nhận hết mọi trách nhiệm.
Trans: Jin
Leave a Comment