Berserk of Gluttony - Chương 3

42738331_313528059199389_943758873624313856_n.jpg
Chương 3: Kiểm tra Kĩ Năng
Sau khi về đến nhà, tôi dùng một chiếc khăn, lấy nước từ giếng và lau chùi cơ thể.
Sáng mai, tôi sẽ đến dinh thự nhà Roxie nên dù chỉ một chút nhưng tôi cũng nên gọn gàng lại.
Trong ánh nến mờ nhạt, tôi xem lại mình trên một cái gương đã nứt. 
Không có nhiều sự thay đổi so với trước. Vẫn bộ trang phục toàn đầy mảnh vá, nhưng giờ nhận ra thì quá trễ rồi.
Bỏ cuộc, tôi ngả lưng trên chiếc giường rơm, ngước nhìn trần nhà toàn những vết ô bẩn do mưa dột và nghĩ đến những chuyện đã xảy ra hôm nay.
Như mọi ngày, buổi sáng tôi chịu sự hành hạ của bọn Rafal. Nhưng khi đến tối, tôi cùng với Roxie đánh bại bọn trộm và có thể sẽ làm việc cho nhà Heart. Chỉ chừng đó cũng đã quá nhiều cho một câu chuyện chỉ có trong mơ rồi.
Đột nhiên, sau khi tiêu diệt được tên trộm, trong đầu tôi phát ra một giọng nói máy móc.
Hình như nó đã nói là cộng vào Status gì đó.
Những kĩ năng được thêm vào là Giám định, Đọc tâm trí…. Và gì nữa nhỉ? Quên rồi. Dù sao đi nữa, giám định cũng là một kĩ năng hiếm, có thể xem được mọi thông tin của tất cả mọi thứ tồn tại ở thế giới này.
Nếu có được kĩ năng này, cuộc sống của tôi có sẽ thể tốt đẹp hơn.
Tôi thử niệm《Giám định》trong đầu. Sau đó,
・Fate Graphite
Thể lực: 151
Sức mạnh: 191
Ma lực:111
Tinh thần:111
Linh hoạt: 161
Kĩ năng: Bạo thực, Giám đinh, Đọc tâm trí, Ẩn danh, Kiếm một tay,
Kĩ năng và Status của tôi hiện lên trước mặt.
「Eeh! Gì thế này!」
Bình tĩnh lại nào, tôi ơi.
Đầu tiền là xem lại Status đã. Vốn dĩ Status của tôi rất là đẹp, tất cả chỉ số đều là 1 mà.
Nhưng, giờ thì tất cả đều trở thành 3 chữ số.
Tiếp theo là kĩ năng. Bạo thực thì vẫn ở đấy. Nhưng mà, bây giờ có thêm Giám định, Đọc tâm trí, Ẩn danh, Kiếm một tay. Thật không thể tin được.
Nhưng trên hết, tôi đang thấy được Status và kĩ năng, việc đó đã chứng minh được tôi có kĩ năng Giám định.
Oi oi, có kĩ năng này rồi thì tôi có thể bỏ việc gác cổng và đổi sang nghề Người Giám định. Không phải ai cũng có thể làm được nghề này đâu, và với nó, tôi có thể kiếm được tiền. Aa… nên làm thế nào đây.
Bình tĩnh nào tôi ơi.
Sử dụng Giám định, tôi xem thông tin những kĩ năng khác.
Đọc tâm trí: Sau khi tiếp xúc, có thể đọc được tâm tư của đối phương.
Ẩn danh: Có thể che dấu khỏi những người mang kĩ năng Giám định.
Kiếm một tay: Tăng sát thương của kiếm một tay. Có thể sử dụng kiếm kĩ Sharp Edges.
Tôi đã đúng khi nghĩ mình có kĩ năng Đọc tâm trí. Khi Roxie cầm lấy tay tôi, tôi đã nghe thấy giọng nói của cô ấy, kĩ năng này chắc đã tự khởi động.
Sau khi suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng tôi cũng biết được kết quả. Khi tôi giết tên trộm, giọng nói máy móc đó chính là câu trả lời. Kĩ năng Bạo thực đã kích hoạt.
Thứ đã tạo ra chuyện này lại chính là kĩ năng Bạo thực mà tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ sử dụng tới.
Sử dụng Giám định, tôi xem lại kĩ năng Bạo thực lần nữa.
Bạo thực : Làm đói bụng
Ừ, hiểu rồi. Hồi xưa cũng có một Người Giám định đi qua làng tôi và ông ta cũng nói y chang thế này. Vậy là kĩ năng Giám định không thấy được năng lực ẩn.
Đó là, hấp thụ linh hồn của người đã bị giết, cướp lấy chỉ số và kĩ năng. Làm cho bụng đói chỉ là tác dụng phụ thôi.
Đây là kĩ năng sẽ dần mạnh lên sau mỗi lần sử dụng. Nói thế nhưng, giết người là không tốt. Vậy thì phải làm sao?
Việc đó thì đơn giản thôi. Ở ngoài thủ đô Seyfert có rất nhiều ma thú đang sinh sống. Tiêu diệt chúng và đoạt lấy là tốt nhất.
Và một ngày nào đó, tôi sẽ trở nên mạnh mẽ như những Thánh Kị Sĩ. Tôi sẽ đánh thắng bọn Rafal của nhà Brelic.
Với những suy nghĩ đó, tôi có cảm giác muốn đi săn một vài con ma thú quá.
Nhưng bây giờ trời vẫn đang tối, đi săn thì rất là nguy hiểm. Giờ thì cứ đi ngủ, sáng mai sẽ ra ngoài săn chúng.
Sự thật là tôi phải thay thế bọn Rafal gác cổng thành vào sáng mai nhưng kệ mợ nó đê. Giờ thì cần gì phải nghe mệnh lệnh của bọn chúng nữa chứ.
Tôi đã có một người chủ mới là Roxie rồi mà. Trưa mai, tôi phải quay lại thủ đô vì phải đến phỏng vấn thử việc với bố cô ấy.
Vậy nên. Chúc ngủ ngon.
Nhắm mắt lại, tâm trí tôi dần (lạc) trôi đi.
☆ ★ ☆ ★ ☆
Piyo~piyo~piyo~~
Tiếng chim hót đã đánh thức tôi dậy.
Soi lên tấm gương đã nứt bể, tôi chỉnh sửa lại đầu tóc rối bời, đánh răng bằng một cành cây và chuẩn bị mặc đồ.
Và sau đó, từ trong khe nứt của bức tường, tôi lấy ra một cái túi da nhỏ. Đây là toàn bộ tài sản mà tôi nhọc công kiếm được trong 5 năm qua, tổng cộng là 2 xu bạc.
Cứ 100 xu đồng thì có giá trị tương đương với 1 xu bạc. Tiện thể, một xu vàng có thể đổi thành 100 xu bạc.
Những kẻ khác sẽ cười vào hai đồng bạc rách của tôi nhưng với tôi, đó là mồ hôi xương máu và cả gian lao tích tụ thành. Khi bon Rafal có ý định vứt bỏ tôi, đây sẽ là những đồng tiền giúp đỡ khi tôi tẩu chạy.
Giờ đây, nỗi lo lắng đó đã biến mất. Vì thế, tôi sẽ dùng tiền này để mua trang bị để chuẩn bị cho cuộc chiến với ma thú.
Nắm chặt hai đồng bạc trong tay, tôi phóng ra khỏi nhà.
Thủ đô Seyfert được chia làm 4 quận nhỏ, bắt đầu từ trung tâm toà thành, những tuyến đường được kéo dài tới bốn hướng.
Quận Thánh Kị sĩ (Đông): nơi sống của các Thánh kị sĩ thuộc tầng lớp quý tộc.
Quận thường dân (Tây): nơi sống của những tên bình thường dân như tôi.
Quận Thương nghiệp (Nam): có rất nhiều các tiệm nhỏ buôn bán vũ khí, đồ dùng thường ngày, đồ ăn,… và là nơi trao đổi buôn bán.
Quận Quân sự (Bắc): là nơi huấn luyện các Thánh Kị Sĩ và phát triển việc buôn bán vũ khí độc quyền.
Dù chia như thế nào, Thánh Kị Sĩ cũng nhận được rất nhiều ưu đãi.
Tôi từ đây sẽ đi đến nơi nhộn nhịp nhất vương thành này, Quận Thương nghiệp.
Người người tụ tập xô đẩy chen lấn nhau khác hẳn Quận thường dân, bước qua những tòa nhà được xây bằng những viên gạch đỏ, tôi đã vào Quận Thương nghiệp.
Sau đó, tôi bước chân vào một ngỏ hẻm. Đường đi tràn ngập toàn những quầy vỉa hè nhỏ, người người đi bộ chen nhau trong khi những giọng nói uy lực chào mời hàng.
Trong quận thương nghiệp này có những chỗ bất thường.
Tại sao tôi lại đến chỗ này trong khi trong tay thì chỉ còn có hai đồng bạc. Sử dụng nó ở chỗ này thì nhiều nhất cũng chỉ mua được những vũ khí cũ.
Đằng nào thì nhìn diện mạo tôi thế này, vào một cửa hàng cao cấp thì chắc chắn sẽ được ra ngoài bằng mặt.
Do đó, những tên thu cả bọ chét như tôi thì chọn nơi đây là tốt nhất.
Tôi tìm kiếm một quầy hàng có những món hàng cũ kĩ. Và tôi nghe thấy giọng mời ngọt từ một ông chú trung niên mập mạp. Khuôn mặt ông ta trông rất thân thiện và tươi tắn.
「Quý khách có vẻ như đang tìm một vũ khí thì phải?」
「Có vẻ như ông đã biết rất rõ nhỉ 」
「Vì tôi đã buôn bán lâu năm rồi, với lại, cậu chỉ chăm chú hướng vào mấy vũ khí, hoàn toàn không để tâm gì đến những đồ dùng khác 」
Đúng là ông chú sắc bén. Đây đích thực là một thương nhân rồi.
Thật sự tôi có chút bất ngờ.
「Sao vậy? Cậu đang tìm gì nào?」
Ông ta xếp ra một lượng lớn vũ khí. Bây giờ, tôi đang nhìn những món hàng tốt nhất được xếp ra.
Không biết tôi có thể mua nổi mấy vũ khí này không. Chủ tiệm gật gật trong im lặng.
「Vậy, cậu có bao nhiêu?」
Và tôi đã nói ra số tiền mà tôi nắm trong tay cho chủ tiệm, thái độ của ông ta nhanh chóng thay đổi.
Ông chú hiền lành đã biến mất không còn một mảnh nhỏ. Vào lúc đó, tôi nhận được một ánh mát khinh miệt giống như của bọn Rafal.
「Chi-, lại một tên nghèo à. Tỏ ra thân thiện đúng là sai lầm rồi. Này, muốn mua đồ với 2 đồng bạc đó thì chỉ có tới cái xó kia kìa, có mấy thanh sắt vụn ở đó đấy. Chỉ nó mới hợp với mày thôi 」
Đúng là số tiền này không mua nổi một món vũ khí nào hết, mà hiển nhiên thôi. Ở đây, ông ta đã điên lên thế này rồi, chắc chắn ở đâu tôi cũng sẽ nhận được cái ánh mắt giống thế này thôi. Thế thì ít nhất tôi có thể mua được mất thanh sắt vụn đó, để chọn đã.
Vừa sử dụng《Giám định》,  tôi vừa nhìn những thanh kiếm cũ kĩ trên tay. Độ bền của cái nào cũng đến giới hạn, chỉ cần làm vài đường cơ bản là gãy ngay.
Và khi tôi cầm trên tay một thanh kiếm đen cũ kĩ, một giọng nói truyền thẳng vào đầu tôi.
『Mua ta nhanh, bằng bất cứ giá nào 』
Là âm thanh từ Kĩ năng《Đọc tâm trí》, giọng nói khàn khàn của một người đàn ông.

Trans: Jin
Chương trước | Danh sách chương | Chương sau

No comments

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.