Berserk of Gluttony - Chương 30
Từ Tetra, tôi lên xe ngựa và hướng đến thành phố tiếp theo.
Thời tiết tuyệt đẹp khiến tôi vô ý ngáp dài một cái.
「Cậu trai này, sao lại vô tư ngáp dài như thế chứ…… có thể hộ tống cẩn thận được không?」
「Xin lỗi」
Thay vì bắt chuyến xe ngựa tiếp theo, tôi đang được đi nhờ. Nói thế nhưng không phải vậy, tiền thù lao khi hoàn thành công việc là 3 xu bạc. Để nhận số tiền này, tôi phải bảo vệ người bán rong trung niên này và hàng hóa khỏi các sự cố có thể xảy ra cho đến khi họ tới đích.
Đạo tặc hay ma thú thì tôi có thể lo được. Nhưng nếu chạm phải ma thú Độc nhất thì bỏ qua hàng hóa và hốt người bán rong chạy thì tốt hơn.
「À nhưng, cậu trai thật sự mạnh chứ hở? Trông không được tí nào」
「Đánh nhau thì tôi cũng dạng thường thôi. Chắc mạnh cỡ một Thánh Kị Sĩ tập sự」
Ngay sau đó, người đàn ông bán rong ôm bụng cười lớn. Đến nỗi suýt lỡ tay kéo mạnh dây cương khiến cho lũ ngựa giật mình
「Nè nè, nổ quá đó. Bằng Thánh Kị Sĩ cơ đấy! Điều không tốt thì không được nói. Tuyệt đối đừng thốt ra những lời như thế ở thành phố mà ta sắp đến, dù là nói đùa đi chăng nữa」
「Tại sao vậy? 」
「Tất nhiên là vì thành phố ta đang đến là lãnh địa của Thánh Kị Sĩ rồi. Lỡ mà mấy ngài Thánh Kị Sĩ nghe được thì sẽ bị chém đầu vì tội bất kính chứ chả chơi. Ta không muốn bị liên lụy bởi mấy phát ngôn thiếu suy nghĩ của chú mày đâu」
Bị chém cả hai người. Nghĩ đến thôi thì đã rùng mình. Tuyệt đối không nói lời nào liên quan đến Thành Kị Sĩ.
Bởi vì, lần này tôi muốn an toàn mà kiếm một chỗ trọ. Ở Thành phố thương nhân Tetra, tôi đã phải về cố hương để càn quét ma thú, thẳng thắn mà nói thì tôi chưa nghỉ ngơi được chút nào cả.
Greed dùng kĩ năng Đọc tâm trí, nói khi tôi đang suy nghĩ.
『Chẳng phải tốt hơn nến ngươi tấn công Thánh Kị Sĩ để thử sức sao. Rồi đánh bại chúng luôn và ngươi có giấc ngủ ngon. Ngon lành 』
「Không ngủ được đâu, nếu làm chuyện đó thì thể nào cũng bị binh lính dí chạy vòng vòng quanh thành phố thôi」
『Chính vì thế nên mới bảo cách suy nghĩ của Fate quá hạn hẹp. Chiếm luôn thành phố thì chẳng phải tốt sao. Thế rồi dùng thành phố như một cái giường, rồi ngươi có giấc ngủ ngon. Ngon lành』
「Chỉ vì giấc ngủ của bản thân thôi mà phải có cái tư tưởng tham lam đó không chứ……」
Khi tôi đang sốc vì những suy nghĩ tham lam của Hắc kiếm Greed, xe ngựa đột ngột dừng lại.
Hm? Sao thế?
Đứa trẻ trước mắt tôi, đứng đấy như đang chặn đường. Cô gái có làn da nâu.
Đúng, người Gallia mà tôi đã gặp ở lãnh địa nhà Heart. Tay cô ta đang cầm một cây Hắc phủ lớn không phù hợp với vóc người và toàn thân có hình săm màu trắng đầy ấn tượng.
Trong khi vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng, cô ta tiếp tục thản nhiên chắn đường.
「Tiểu thư này. Cô có thể đi ra chỗ khác không, nguy hiểm lắm」
「Không. Nhưng, tôi cũng muốn lên, được chứ」
「……. H-hiểu rồi. Lên đi. Trông còn nhỏ nhưng là đứa trẻ to gan nhỉ」
Đó là ấn tượng từ một người bán rong lâu năm sao. Nhượng bộ những lời nói bất thường từ cô gái Gallia, ông ta cho phép cô lên xe ngựa. Tôi quan sát cuộc tranh luận của hai người, dù không muốn xen vào nhưng tôi nháy mắt ra dấu cho người bán rong. Với việc này, tôi báo ông ta chuyện đó không ổn .Nhưng không còn cách khác vì đó là ý muốn của khách hàng.
Mà, bình thường thấy ai cầm cây rìu lớn thế kia bằng một tay thì lo sợ là đúng. Tôi chắc chắn có thể cảm thấy bầu không khí “không biết sẽ làm cái gì bằng cái rìu đó nếu không cho lên xe” phát ra từ cô ta.
Chính xác là bắt xe bằng cách im lặng đe dọa. Nhưng mà nếu có thể giải quyết mọi chuyện trong hòa bình yên ổn, đối với ngời bán rong thì chuyện đó không phải là vấn đề lớn. Nếu không muốn hàng hóa bị cuốn vào cơn bạo loạn, cho cô ta lên là tốt nhất.
Trước tiên, cô gái Gallia xếp cây Hắc phủ đang cầm lên xa ngựa.
「Yokkoisho(1)」
[(1)Ở một số vùng, người Nhật thường nói câu này khi vừa đứng dậy hoặc là nâng cái gì đó nặng. (Theo: lang-8.com ) ]
[(1)Ở một số vùng, người Nhật thường nói câu này khi vừa đứng dậy hoặc là nâng cái gì đó nặng. (Theo: lang-8.com ) ]
「「Uwaaaa 」」
Xe ngựa bị nghiêng sang một bên bởi vì cây Hắc phủ vừa đặt lên quá nặng.
Người bán rong vội vàng phàn nàn.
「Nó sẽ phá hỏng xe ngựa mất. Bỏ nó xuống đi !」
「Ờ, vậy à. Sloth(2), trở về như cũ 」
[(2) Sloth = Lười biếng]
Cô gái Gallia làm cây Hắc phủ nhẹ lại, và xe ngựa nghiêng về ban đầu. Có vẻ như, bằng cách nào đó, trọng lượng của Hắc phủ đã giảm đi rất nhiều.
Trong chốc lát, tôi đã nghĩ là xe ngựa đã bị phá hủy nhưng giờ thì yên tâm rồi.
Tiếp theo, cô gái Gallia ngồi xuống bên cạnh tôi.
「Gặp lại rồi」
「……. Đúng thế nhỉ」
Nói là gặp lại nhưng, giống như cô đã rình tôi thì đúng hơn.
Như đã nhìn thấu suy nghĩ của tôi, cô ta nói.
「Tôi là Mine. Tôi nghĩ đã đến lúc phải trở lại Gallia. Quên mất, tôi chưa nghe tên của cậu. Nói đi ?」
Gì thế này, linh hồn tôi mách bảo rằng dù đó là giọng nói dịu dàng nhưng nếu không trả lời thì cô ta sẽ giận……
Có lẽ, đôi mắt của Mineーーđôi mắt đỏ mà tôi đang tránh né, đã khiến tôi có suy nghĩ như vậy.
Đôi mắt đó rất giống đôi mắt của tôi khi chịu cơn đói của kĩ năng Bạo thực và rơi vào trạng thái Cuồng thực.
「Nghe không, nói đi nào」
「Fate Graphite」
「…… Nhớ rồi. Fate của Bạo thực nhỉ」
Hm! ? ? Tôi chưa nói một lời nào về Bạo thực cả mà.
Mine thầm thì với tôi như thể không để người bán rong nghe thấy.
「Vì tôi là chủ nhân của kĩ năng Đại tội giống cậu nên tất nhiên là tôi biết. Fate không biết là do cậu còn quá non nớt 」
「Là thế sao…… thế, cô là」
「Tôi, chủ nhân của kĩ năng Phẫn nộ. Là đồng loại của cậu. Ủa, Greed không nói gì hết sao?」
Mine nghiêng đầu và nhìn vào Hắc kiếm Greed.
Ừm, không nói gì hết. Tại vì ông ta không chịu mở mồm khi tôi đề cập đến chuyện đấy.
Khi tôi thử hỏi thì dù có nghe, Greed cũng không trả lời lại. Ông ta quyết định im lặng như giả vờ ngủ.
Kĩ năng Đại tội…… ngoài ra lại là kĩ năng Phẫn nộ sao…… . Nó mang sức mạnh tương đương với kĩ năng Bạo thực của tôi chăng. Tôi muôn nghe từ Mine nhưng mà người bán rong vẫn còn ở đây nên không tốt cho lắm.
Bây giờ không phải là lúc tốt để nói chuyện.
Dù vậy, Mine nói với tôi, người đang không khỏi tò mò.
「Kể từ nay, cậu sẽ biết. Tại vì, Fate có một món nợ từ tôi. Cho đến khi trả hết, chúng ta sẽ đi cùng nhau」
Món nợ? Lẽ nào là sự việc Kobold ở lãnh địa nhà Heart. Lúc đó, Mine đã nói là một món nợ và nhường (tôi) kobold.
Tiếp theo, tôi đã săn kobold và đổ lỗi phá hủy thung lũng cho Mine. Ừ, đó đúng là món nợ lớn rồi.
Nhưng, giờ tôi có việc cần làm.
「Như thế thì hơi khó rồi. Tôi đang đi đến Gallia」
「Tôi biết. Vừa chuẩn, tôi cũng đang đi đến đó. Đến Gallia, tiện thể giúp đỡ luôn」
Dù nói là giúp đỡ nhưng trong đôi mắt đó, tôi chỉ thấy một câu nói, đó là「Bắt buộc đấy」.
Cùng hướng đến một nơi và tôi cũng muốn có điều muốn biết, nên chúng tôi sẽ tạm thời đi cùng nhau.
「Hiểu rồi」
「Mừng quá. Từ giờ, xin chiếu cố」
Chỉ vừa nói thế xong, Mine đã yên giấc ngay bên cạnh tôi. Sao nhanh thế.
À, Greed đã nói rằng, một chiến binh hạng nhất thì có thể kiếm được thời gian nghỉ ngơi bất kì khi nào. Nếu thật thế thì có lẽ Mine là một chiến binh hạng nhất. Ngoài ra, chủ nhân của kĩ năng Phẫn nộ…… thật sự có thể làm được một khuôn mặt thế kia sao.
Tôi đang tìm cách chiến đấu (với bản thân) để không nhìn vào khuôn mặt dễ thương khi đang ngủ của cô ấy.
Tôi đang ngẫm lại cuộc nói chuyện vừa kết thúc của bọn tôi thì giọng nói phát ra từ người bán rong.
「Tiểu thư đáng sợ đó hình như đã ngủ rồi nhỉ. Và đó là người quen của cậu sao. Nếu thế thì hãy giải thích đi」
「Không thể nói là người quen được. Tôi chỉ mới gặp cô ấy một lần, còn chưa đến mức là biết nữa」
「Mới thế mà tiểu thư đã thân với cậu rồi. Con bé đã nhìn chằm chằm ta đó. Mới bằng ấy tuổi đấy thôi mà……」
Xe ngựa tiếp tục đi và không gặp một ma thú nào cả. Có hơi quá bình yên, không biết từ bây giờ sẽ gặp phải chuyện gì không nữa, thời gian trôi qua trong thanh bình khiến tôi nghĩ như vậy.
「Ồ, thấy rồi kìa. Đích đến, Thành phố của Thánh Kị Sĩ」
「Đó là……」
Bên ngoài trông kiên cố chẳng khác nào Vương đô.
Giống như tính cách của những Thánh Kị Sĩ cai trị nơi đây, Thành phố Pháo đào được bao quanh bởi một bức tường cao màu trắng.
Jin: Ehèm. PLEASE!!! Đừng hỏi về tiến độ hay bao giờ chạy lại hộ tôi cái, lên page mà đọc THÔNG BÁO!!!
Hmm, trao đổi đồng giá nhỉ? Chương 30 đăng rồi thì tuần đầu tiên của tháng 5 sẽ có một chap thôi đấy nhé. *Tsk-*
Hmm, trao đổi đồng giá nhỉ? Chương 30 đăng rồi thì tuần đầu tiên của tháng 5 sẽ có một chap thôi đấy nhé. *Tsk-*
Leave a Comment