Berserk of Gluttony - Chương 31

42738331_313528059199389_943758873624313856_n.jpg
Chương 31: Thành phố bị quản thúc

Áp lực tỏa ra từ bức tường như đang khinh thường mọi thứ. Quả nhiên, so sánh nhưng nơi khác với thành phố được Thánh Kị Sĩ cai trị thì có gì đó thật khác thường.
Có thể nó là sự chối bỏ. Không thể thoát khỏi cảm giác lạnh lẽo như muốn bảo rằng bức tường đó xem thường mọi thứ chỉ trừ bản thân.
Xe ngựa đi qua cánh cổng khổng lồ và vào bên trong.
「Giống như…… một thành phố khép kín nhỉ」
「Cũng đúng, Thánh Kị sĩ cai trị nơi này đang áp đặt Hệ thống giai cấp rất nghiêm ngặt với dân chúng」
Nam bán rong kể tôi nghe về Hệ thống giai cấp được chia ra bởi những kĩ năng người dân nắm giữ
1.Kĩ năng thuộc tính Thánh……… Thánh Kị Sĩ
2.Kĩ năng tấn công…… chiến binh
3.Kĩ năng sản xuất…… thương nhân, người lao động
4.Những kĩ năng tầm thường khác…… nông nô
Tất nhiên, Thánh Kị Sĩ cai trị lãnh địa này là kẻ đứng đầu. Và những chiến binh chiến đấu với ma thú được xếp tiếp theo.
Thứ ba là những người thợ chế tạo vũ khí cho chiến binh và Thánh Kị Sĩ, xếp ngay sau là những người buôn bán.
Phần trên là những người may mắn có được những kĩ năng từ lúc mới sinh ra.
Thứ cặn dưới đáy là những người mang những kĩ năng tầm thường. Bao gồm cả những kĩ năng ‘nếu đừng một mình thì chỉ là phế phẩm’ cộng thêm những người không có kĩ năng.
Ví dụ điển hình là những người nắm giữ kĩ năng hệ tăng cường status. Có kĩ năng Tăng cường ma lực (Nhỏ) nhưng mà không có kĩ năng Ma pháp quan trọng thì cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.
Nhưng vơi Tăng cường sức mạnh (Nhỏ) thì khác, dù không có Kiếm một tay hay Đại kiếm, nếu là ma thú yếu thì vẫn đủ sức giải quyết. Nhưng mà Thánh Kị Sĩ lãnh chúa đã quyết định những kĩ năng cần thiết để cấu thành một chiến binh. Bởi vì thế, những kẻ không đủ trình thì không được công nhận là một chiến binh.
Từ tận đáy lòng, tôi nghĩ là mình thật may mắn khi không bị sinh ra ở đây. Bị đối xử là nông nô thì còn đỡ với kẻ mang kĩ năng mà bề ngoài chỉ gây ra cơn đói bụng, có thể bị tống khứ đi nữa.
Rồi bị nói kiểu như “Thằng vô tích sự như mày làm dân ở đây thì chỉ thêm ô uế thôi” . Aa, bỗng nhưng nhớ lại thời làm gác cổng (lương theo ngày) ở nhà Brelic. Những việc tương tự cũng xảy ra ở thành phố này nhưng ở quy mô lớn hơn hẳn.
「Hệ thống giai cấp cũng áp dụng lên những người du hành sao?」
「Hahahhah, không có chuyện đó đâu. Nếu điều đó xảy ra thì sẽ chẳng có ai từ bên ngoài thèm đến lãnh địa này nữa. Thật tệ nếu giao thông bị ngừng trệ và hàng hóa bị ứ đọng 」
「Ra vậy…… nghe được chuyện đó là an tâm rồi」
「Mà, ta đang suy nghĩ những chiến binh như cậu trai đây nếu trở thành người dân chốn này thì hẳn là sẽ sống như thế nào」
Một thành phố ưu đãi cho chiến bình sao…… . Nhưng, công việc của chiến binh là chiến đấu với ma thú.
Và đến lúc bị triệu tập bởi Thánh Kị Sĩ, tiếp theo là bị bắt làm tường thịt, lúc đó thì hết cười. Người tạo ra cái Hệ thống giai cấp này là Thánh Kị SĨ. Chúng chỉ biết tự làm thỏa mãn bản thân thôi.
「Tôi có việc cần làm nên không có ý định nán lại ở đây lâu」
「Vậy à, thế thì thôi. Dù đã nhắc nhiều rồi nhưng, đừng nói xấu Thánh Kị Sĩ đấy」
「Vâng, cảm ơn vì lời khuyên」
Xe ngựa dừng lại khi bị lính canh của thành phố đến chặn. Từ bây giờ là việc đàm phán thương mại.
「Cậu trai, ba xu bạc tiền hoàn thành công việc. Nhận lấy này」
「Vâng, có duyên gặp lại」
「Ừ. Đến lúc đó thì nhờ cậu hộ tống nhé」
Nhưng mà hộ tống, nói thế nào thì vẫn là công việc, dù không làm gì trong chuyến đi cũng vẫn được trả tiên. Không có chuyện tôi không bị bắt buộc phải chiến đấu (Note: Jin: câu này phủ định bốn lần!!! (chỗ phải chiến đấu là không chiến không được) ). Tại kĩ năng Bạo thực mà tôi phải tiếp tục chiến đấu với ma thú, cảm giác kì lạ cứ như đang bị mắc kẹt vậy.
Tôi đánh thức Mine vẫn còn đang ngủ.
「Ôi, đến nơi rồi」
「Một ngày……. nữa」
「Định ngủ đến mức nào nữa vậy. Dậy đi!」
Khi tôi cố ép cô ta dậy, Greed giả vờ ngủ đã chịu lên tiếng nói chuyện.
『Dừng lại đi. Đánh thức tên đó là một quyết định cực kì tệ hại. Cô ta mà tức giận thì rất nghiêm trọng』
「Nghiêm trọng? Chuyện gì sẽ xảy ra?」
『Nếu tên đó nghiêm túc thì thành phố này sẽ biến mất mà không để lại một mảnh nào sót lại. Ngươi không gánh vác nổi đâu. Và còn, đừng quên Sloth đang ở đằng kia. Nếu quên thì để ta nhắc cho, thứ đó cũng có khả năng hủy diệt rất kinh khủng』
Mine nổi giận thì kinh khủng đến mức nào? Đến cả Greed mà cũng đánh giá là nguy hiểm thì chắc chắn là sự thực.
Nhưng dù sao đi nữa, cuối cùng Greed cũng đã chịu mở miệng.
「Nè, Mine là người quen của Greed sao?」
『Là duyên nợ từ thời xa xưa. Thật ngạc nhiên khi vẫn còn sống…… đứa con gái ương ngạnh đó. Ta hơi vô trách nghiệm nên đã quá trễ để trở về như xưa, giờ bỏ cuộc là tốt nhất……』
「Chuyện đó là sao?」
『Éo biết, không liên quan gì đến ta. Mà cũng chẳng muốn dính dáng đến』
Nói đến đây, Greed lại đóng tâm trí lại. Chỉ những người trong cuộc mới biết. Và cũng có khi biết được thì sẽ bị cuốn vào rắc rối.
Nhưng, đã quá trễ mất rồi. Tôi giờ không thể không giúp cô ta.
Có lẽ chuyện đó có liên quan đến kĩ năng Đại tôi. Tôi cảm thấy Người nắm giữ không hẳn chỉ có tôi với Mine. Mine đã nói. Nếu là Người nắm giữ thì có thể cảm nhận được những Người nắm giữ khác.
Nếu thế thì hẳn là cái cảm giác đã khiến tôi suy nghĩ…… ‘mình giống với Mine’.
Nhưng tôi đang đi đến Gallia. Tôi không biết Mine đang muốn làm gì hay yêu cầu tôi làm gì nhưng chỉ lần này, tôi sẽ có cô ta mượn sức mạnh, một lần thôi.
Sau khi hoàn thành, tốt nhất là đường ai nấy đi.
Tôi cõng Mine đang ngủ say. Quả nhiên kĩ năng Đọc tâm trí không được phát động. Hẳn cũng giống như lần tôi sử dụng kĩ năng Giám định ở lãnh địa nhà Heart mà không thấy được gì. Kĩ năng không có tác dụng lên cô ta.
Nếu thế thì cây Hắc phủ được gọi là Sloth này chắc cũng có ý chí riêng giống như Greed.
Ồ, kĩ năng《Đọc tâm trí》được phát động nè !
『Guguguuu, nhoằm nhoằm…….. Guguguuu, chóp chép』
Đang ngủ. Vũ khí này đang ngủ nè. Ngay cả khi tôi gõ nhẹ lên thì cũng không thèm đậy.
Không được rồi, tôi không thể đánh thức nổi. Như là một vũ khí cực lười biếng vậy.
Tính cách của Greed cũng khá giống thế này nhưng Hắc phủ được gọi là Sloth này cũng chẳng hề thua kém.
Greed cười lớn qua kĩ năng《Đọc tâm trí》khi nhìn thấy bộ dạng đó.
『Chẳng hề thay đổi chút nào, hắn ta lúc nào cũng ngủ cả. Thứ lười biếng đó』
「Không thể đánh thức dậy sao? Nhưng tôi muốn nói chuyện 」
『Với ngươi thì không thể đâu. Kẻ có thể đánh thức hắn chỉ có thể là người sử dụng thôi』
Đúng là một vũ khí khác thường. Tuy nhiên Greed cũng thế…… . À đúng rồi.
「Nè, vũ khí giống như Sloth hay Greed được gọi là gì thế. Chỉ chừng đó thôi, nói tôi biết đi」
『……Được rồi, bọn ta là Vũ khí đại tội. Là những tồn tại tối thượng từ thời xa xưa, đối với bọn ta, Thánh kiếm không hơn một món đồ chơi』
Hình như là ở cấp độ cao hơn Thánh kiếm. Tại vì ông ta đã chém gãy Thánh kiếm Chad của nhà Brelic cầm mà không chút khó khăn.
Và khi Giới hạn được giải phóng, một hình dạng mới mang theo sức mạnh xuất hiện. Về tôi thì thường bị hút cạn chỉ số, nhưng sự thật là nhờ vào chuyện đó, tôi mới chiến đấu được đến tận bây giờ.
Sloth đang ngủ này có lẽ đang giấu giếm một sức mạnh nào đó. Nhắc mới nhớ, lúc lên xe ngựa, sức nặng đã làm cho xe hàng nghiêng qua một bên. Sức nặng…… hmm, tôi cảm thấy không chỉ có như vậy. Mà, nếu thấy Mine chiến đấu thì sẽ sớm biết thôi.
Người bán rong và lính canh đã đàm phán xong, hàng hóa bắt đầu được chuyển vào. Tôi nhanh chóng rời đi để khỏi vướng rắc rối.
Nào thì cầm cây Hắc phủ, nào thì gánh Mine, tay tôi bận hết. Khéo léo giữ lấy cán của cây Hắc phủ, tôi cõng Mine
Không thể cứ đi dạo trong tình trạng thế này được, đâu tiên tôi phải đi kiếm một nhà trọ đã.
He~ Vì hàng hóa đang được vận chuyển vào bên trong thị trấn và cơ sở hạ tầng thì được duy trì khá tốt, tôi không nghĩ đây là một thành phố nhỏ ở địa phương. Cũng không nói quá khi nói nơi đây ngang tầm với Vương đô.
Hoàn toàn trái ngược với nơi lãnh địa nhà Heart, nơi thanh bình như một miền quê. Có lẽ nhưng con phố như thế này sẽ tạo điểm nhấn cho việc xây dựng một thành phố một cánh hợp lí.
Tôi đi tiếp trên con đường và những người lính canh dừng lại. Sao thế, tôi có làm chuyện gì xấu đâu?
「Chú mày là khánh du lịch nhỉ」
「Vâng, tôi nghĩ đang suy nghĩ về chỗ trọ và đang tìm kiếm nó」
Tôi ngoan ngoãn trả lời, và lính canh chỉ tay về hướng ngược lại.
「Nếu thế thì đằng kia có một quán trọ cho khách du lịch. Cứ trú lại ở đó. Khu vực phía trước, nếu không phải dân ở đây thì không được vào」
Tại sao! ? Thành phố này áp đặt luật hạn chết hành động của khách du lịch luôn sao…… Đừng triệt để như thế chứ.
Sau đó, tôi chú ý đến hình săm mực đen ở cổ của người lính. Tôi thử hỏi xem thì,
「Đây là biểu tượng của dân trong thành phố, và nó còn cho biết thân phận của một chiến binh」
「Và…… Tất cả người dân thuộc giai cấp đó đều có thứ đó sao?」
「Ừ, đúng thế. Vì nó là quy định của lãnh địa này. Nào, quay trở lại đi, nếu không bọn ta tống chú mày vào nhà giam đấy」
Đó là sự tha thứ. Tôi nhanh chóng nhìn thấy quán trọ được chỉ. Thành phố này quá là đáng sợ.

No comments

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.