Berserk of Gluttony - Chương 47
Sau khi đã ăn xong, tôi cùng với Mine rời khỏi thành phố để đi trả nợ cho cô ta. Chúng tôi tiếp tục cuốc bộ xuống phía Nam.
「Này, đích đến ở đâu vậy?」
Trước mắt tôi là một vùng đất cằn cỗi trãi dài đến tận đường chân trời. Với tốc độ này, có lẽ chúng tôi sẽ vượt qua biên giới và đến Gallia. Cảm thấy không lành nên tôi liên tục hỏi Mine rằng cô ta đang đi đâu nhưng lại bị phớt lờ.
Một ngày đang về buổi hoàng hôn, xung quanh dần lờ mờ tối. Mặc dù vậy, Mine vẫn bước đi và chưa có dấu hiệu dừng lại.
Đột nhiên, khi nhìn về phía đông, tôi thấy một luồng ánh sáng màu vàng phát ra từ đằng xa. Có lẽ đó là Thành phố Phòng vệ. Cứ điểm ở tiền tuyến, nơi ngăn chặn ma thú tràn vào từ Gallia. Đây cũng là nơi Roxy sẽ đóng quân trong ba năm.
Tôi muốn nhanh chóng đi đến nơi đó. Lúc tôi đang nghĩ vậy, Myne thụt cho tôi một chỏ. Cơn đau bên sườn làm tôi tỉnh hẳn.
「Đừng có suy nghĩ vẩn vơ. Tập trung vào」
「Ừ, xin lỗi」
「Đằng kia chính là Gallia. Đừng mất cảnh giác」
Nơi Mine vừa chỉ không có một ranh giới rõ ràng nào cả. Nhưng nhìn vào những hố lõm hay vết nứt chạy dài trên mặt đất được tạo ra từ các trận chiến cũng đủ để nói rằng phía trước chắc chắn là Gallia
Theo sau Mine, tôi đặt bước chân đầu tiên vào Gallia
Hm !? Đây là…. bầu không khí đã thay đổi sao !?
Tôi cảm thấy nổi da gà. Ngoài ra còn múi máu tanh và mùi của cái chết mờ nhạt trôi nổi trong không khí.
Chỉ một bước chân, chỉ mới giẫm vào thôi, nhưng mà cái sai sai này là thế nào!?
Tôi thử quay lại phía sau thì, rõ ràng là bầu không khí trong lành mới nãy. Hít vào một hơi và sau đó quay lại vào bên trong. Ừm, quả nhiên khác hẳn.
Thứ gì đó như một bức tường vô hình ngăn cách Vương quốc và Gallia. Thậm chí, có thể nói rằng đây là một thế giới hoàn toàn tách biệt.
「Đi thôi, Fate.」
Vì tôi vẫn đang đứng ở lằn ranh, nên Myne quyết định gọi tôi. (Note: ý là cái lằn ranh chia 2 bầu không khí ấy )
Sau khi trả lời Mine, tôi bước về phía trước.
「Kuh, uuuuuuh..….」
Chết tiệt… tại sao kỹ năng Bạo Thực lại thức tỉnh vào lúc như này chứ. Cho đến bây giờ, tôi đã tập luyện rất nhiều để kháng lại, nhưng sao lại đột ngột thế này cơ chứ? Sau đó, Greed nói với tôi qua《Đọc tâm trí》.
『Fate, nguyên nhân đằng kia. Nhìn về bầu trời phía nam đi ! 』
「Thứ đó… Chẳng lẽ lại là」
『Đúng. Là Thiên Long. 』
Dưới ánh mặt trời rực rỡ, một con rồng màu trắng khiến ta dễ nhìn nhầm với những đám mây khổng lồ, đang nhẹ nhàng lướt qua bầu trời.
Nhưng nó lớn…… quá mức luôn rồi. Dù nó đang ở rất xa nhưng theo cảm nhận về độ lớn của tôi, nếu nó đứng trước mặt thì tôi không khác bao nhiêu với cọng lúa mì là cả.
Tôi muốn dùng Giám định để dò xét sức mạnh của Thiên Long nhưng với khoảng cách thế này thì đã ngoài tầm với.
Mine đưa tay cho tôi, người đã ngã xuống đất.
「Có sao không?」
「Tôi cảm thấy tốt hơn rồi」
Ngay lúc Thiên Long biến mất về phía đường chân trời, cơn đói của kỹ năng Bạo thực cũng tan biến.
Dù vậy, tôi không ngờ rằng kỹ năng Bạo thực lại bị Thiên Long thu hút nhiều đến thế. Kỹ năng này có đặc tính là càng mạnh lên thì cơn thèm ăn càng mạnh mẽ.
Thực sự phiền phức.
Khi tôi lau mồ hôi trên trán, Mine đưa ra lời khuyên.
「Đối đầu thứ như Thiên Long, đối với Fate vẫn còn quá sớm. Theo tôi thấy thì tình trạng của cậu đã nói lên tất cả」
「Hahahha……Tôi không thể phủ nhận việc này」
Tôi cũng nghĩ vậy. Thiên Long hóa ra lớn hơn rất nhiều so với những gì tôi từng nghe trước đó, và dường như nó cũng cực kỳ mạnh mẽ. Không lạ gì khi mọi người gọi nó là Thảm hoạ sống của thiên nhiên. Nếu rơi vào tình thế thực sự cần chiến đấu với nó, tôi sẽ làm, nhưng liệu, tôi có thể cầm cự được bao lâu đây…… Tôi thực sự không biết.
Tôi kiểm tra trạng thái của mình với《Giám định》.
Fate Graphite Lv1
Thể Lực: 12 256 100
Sức mạnh: 11 234 600
Ma thuật: 12 312 200
Tinh thần: 11 284 400
Linh hoạt: 13 378 000
Kỹ năng: Bạo Thực, Giám định, Đọc tâm trí, Ẩn Danh, Dạ Nhãn, Võ thuật,
Tăng cường thể lực (lớn), Tăng cường thể lực (vừa), Tăng cường thể lực (nhỏ), Tăng cường sức mạnh (lớn), Tăng cường sức mạnh (vừa), Tăng cường sức mạnh (nhỏ),Tăng cường Tinh thần (nhỏ), Tăng cường Linh Hoạt (lớn), Tăng cường Linh Hoạt (vừa)
Tự động Phục hồi, Kháng cháy
Chừng này vẫn chưa đủ để chạm được đến chân Thiên Long. Tôi không thể ước chừng được nó mạnh đến chừng nào nữa.
Trong khi nhìn chằm chằm về hướng mà Thiên Long đã biến mất, Mine nói với tôi
「Khu E. Fate nên nhắm đến nó trước」
「Khu E?」
Đó là gì thế? Và Greed đột nhiên xen vào.
『Thừa thải…… và còn quá sớm』
「Greed, ý ông là sao?」
『Ta không biết』
Lại nữa! Greed quyết định im lặng. Tôi muốn biết ý ông ta ám chỉ việc gì, nhưng tại sao ông ta lại không nói với tôi chứ !? Nhìn chằm chằm vào thanh Hắc kiếm trong tay một lúc, Mine nói với một tiếng thở dài.
「Thiên Long ở Khu đó. Nếu đến đó, Fate cũng sử dụng Kĩ năng Bạo thực nên nếu đến đó thì sẽ có khả năng phát triển rất nhanh. Nhưng với Fate hiện tại thì không rõ khi nào sẽ đánh mất lý trí và bị kĩ năng nuốt chửng」
「Ý là tôi sẽ mất kiểm soát trước trận chiến?」
「Ừm, đúng」
Mine nói một cách nhẹ nhàng, nhưng xét theo phản ứng của Greed thì điều này có lẽ là thật.
Hiện tại, tôi chưa đủ khả năng để đi đến khu vực E. Nói cách khác, đối đầu với Thiên Long là một đi không trở lại.
「Nếu bắt đầu tập luyện từ bây giờ, thì mất bao lâu nữa tôi mới có thể đến Khu E?」
「U〜n, tôi nghĩ nếu là Fate thì chắc mất khoảng 10 năm」
Oi oi, quá lâu rồi. Tôi không thể bỏ ra 10 năm để tập luyện. Chúng ta không bao giờ biết được khi nào Thiên Long sẽ vượt qua biên giới và tấn công Roxy.
Đến lúc đó thì quay về cũng không kịp.
Mine bổ sung thêm.
「Còn một điều nữa, đánh bại Thiên long không phải là cách tốt nhất. Đó là vì Vương quốc. Vì nó đang kìm nén sự sinh sôi của lũ Ma thú ở Gallia. Không có nó, những con quái vật mạnh mẽ hơn sẽ xuất hiện và tấn công Vương quốc. Đó là lý do tại sao tôi cũng không bao giờ đụng đến Thiên Long.」
「Việc đó…..」
Khi đã sẵn sàng và bước chân vào Khu E, nhưng không được đánh bại Thiên Long thì tôi phải làm gì. Tôi rơi vào tính thế tiến thoái lưỡng nan và vô tình nắm chặt lấy Greed.
『Giờ thì còn lo nghĩ gì nữa? Kể từ lúc đến đây, việc ngươi cần làm thì chỉ có một thôi đúng chứ. Không còn cách nào khác, ta sẽ giúp khi thời điểm đến』
「…..Greed」
『Trước hết là vụ của Mine. Nhanh chóng làm cho xong đi』
「Uh, đúng vậy」
Dù có nghĩ thêm thì câu trả lời cũng sẽ không xuất hiện, dù có dừng lại thì chỉ là vô ích. Tôi cùng với Mine đi sâu vào Gallia
☆ ★ ☆ ★
Chúng tôi tiếp tục tiến vào vùng đất hoang vu. Những vì sao ló ra từ những kẽ hở giữa các đám mây, nhấp nháy trên bầu trời đã bị bóng đêm bao phủ.
Chúng tôi phải đi bao xa nữa đây? Lúc lấy ra một miếng thịt khô từ trong túi, tôi liếc nhìn Mine đang bước đi phía trước.
Cô ta di chuyển nhẹ nhàng với chiếc rìu đen khổng lồ bên hông. Theo những gì tôi học được từ Alron, việc vác chiếc rìu như vậy cho phép cô ta di chuyển hiệu quả mà vẫn có thể chuyển sang tư thế chiến đấu ngay lập tức dù trong bất cứ tình huống nào. Tuy vậy, cô ta đã làm một cách rất tự nhiên. Quả là một hình mẫu lý tưởng.
Đột nhiên, Mine dừng lại giơ chiếc rìu lên và chuẩn bị tư thế chiến đấu.
「Fate, kẻ thù đến rồi. Một đàn nhỏ」
「Eh, ở đâu?」
Mặc dù tôi có kĩ năng《Dạ Nhãn》nhưng vẫn không thấy được gì, ấy vậy cô ta đã nhận thức được kẻ thù và chỉ về hướng Đông bắc. Hm? Vẫn không thấy gì nhưng…… tôi có thể cảm thấy sát ý.
Sau một lúc, một đám bụi đất cuộn lên và xuất hiện bên trong là những sinh vật mặt lợn có da màu xanh lá chuối chạy bằng hai chân. Số lượng khoảng 200. Không giống với lũ Goblin, cơ thể chúng rất vạm vỡ. Chúng cũng khá cao, gấp khoảng 1.5 lần tôi. Chúng chưa đi vào phạm vi hiệu quả để Giám định.
「Mine, chúng ta có thể bỏ qua chúng được không?」
「Không thể, điểm đến của chúng ta nằm ở phía trước. Tôi không thích bị cản trở, nên hãy giết sạch và đi tiếp
「Hiểu rồi. Dù sao tôi cũng đang cảm thấy đói」
Khi tôi rút Greed ra, Mine nói với.
「Những con thú mặt lợn đó là loài đông đảo nhất ở Gallia và thường được gọi là Orc. Chúng tấn công bằng những vũ khí thô sơ như rìu đá hoặc tay trần. Chúng cũng có chút trí thông minh nên dùng cách chiến đấu với con người sẽ có hiệu quả」
「Vậy là chúng có thể hợp tác chiến đấu?」
「Đúng, nhưng miễn là chưa quên những gì học được từ Alron thì Fate sẽ không có rắc rối gì trong chiến đấu đâu」
Số lượng của chúng lên đến 200 orc, nếu so sánh thì xem ra cũng bằng với một trung đội. Lũ Orc sử dụng những vũ khí thô sơ. Không phải tất cả đều giống nhau, con thì khiên, con thì cung, kiếm, giáo,…
Dường như mỗi con orc đều đều mang một vai trò riêng. Như Mine đã nói, tốt nhất là chiến đấu với chúng giống như đang chiến đấu với con người. Mặc dù tôi có chỉ số cao hơn nhiều so với bọn chúng, nhưng cũng không thể xem thường bọn quái vật mang tính bầy đàn này được.
Trung đội Orc cuối cùng cũng nhận thấy sự hiện diện của chúng tôi, và dừng lại cách chúng tôi một khoảng khá xa. Một con orc da xanh lam khác với lũ còn lại gầm lên.
Tiếng gầm đó như một tín hiệu, chúng bắt đầu phóng những mũi tên và bắn phép thuật cùng lúc.
「Cái !?」
Tôi nhanh chóng chuyển thanh Hắc kiếm thành Hắc liêm. Xoay vòng lưỡi hái của mình, tôi cắt xuyên qua cơn mưa tên và tách đôi quả cầu lửa. Có vẻ ma thuật mà lũ Orc sử dụng là Hoả Thuật. Mặc dù có kỹ năng Kháng cháy nhưng tôi không muốn bị dính đòn tí nào.
Chúng tiếp tục xả tên và phép thuật mà không hề dừng lại.
Chẳng lẽ chúng muốn làm suy giảm thể lực của chúng tôi? Dù sao chăng nữa, sẽ rất tệ nếu biến thành chiến trận một chiều.
Liếc nhìn con ma thú đang ra lệnh ở đằng xa, tôi đột nhiên nghe thấy một tiếng thở dài.
「Thiệt là… mới ở mức độ này mà cậu đã bất lực rồi. Thật đáng quan ngại」
「Nếu nói được thế thì hãy cho tôi biết nên làm gì đi」
Thì Mine cũng bị đàn áp bởi các mũi tên và ma thuật. Nhưng ngay khi tôi nghĩ vậy.
「Ể, uwaaaah」
Mine đột nhiên xới tung mặt đất bằng cây Hắc Phủ của mình. Một mảng đất lớn bay lên trời. Tầm nhìn hoàn toàn bị che khuất. Chết dở !! Cô ta đang làm cái quái gì vậy!?
Mưa tên và ma thuật bị cản lại, dường như chúng không thể xuyên qua mảng đất kia.
Vậy là, tôi có chút thời gian để thở rồi. Sau đó, Mine nắm lấy tay tôi và kéo đi.
「Nếu cậu chỉ đứng đó, việc che mất tầm nhìn của chúng sẽ trở nên vô nghĩa. Chạy xung quanh và chọc thủng phòng tuyến của chúng. Đến đây, giúp tôi nào.」
「Ra là vậy, nếu không có nơi để ẩn nấp, cô chỉ cần tạo ra một cái thôi nhỉ! Quả nhiên là Mine!」
「Không… không có gì nhiều đâu」
Với chút ửng đó trên gương mặt, Mine buông tay tôi ra.
Tôi sẽ làm được, chuyển Greed trở về dạng Hắc kiếm và bắt đầu chạy. Mine tung một mảng đất khác lên cạnh cái trước khi chúng tôi chuẩn bị vượt qua.
Tôi có thể nghe thấy tiếng ồn ào của lũ Orc đã mất đi tầm nhìn. Nào, bắt đầu phản công thôi.
Trans: Ph Mh
Edit: Jin
Nếu các bạn có thắc mắc tại sao chương mới lâu ra thì có 2 lý do
1/ Translator mới của team chưa quen việc nên nhiều chỗ còn lấn cấn
2/ Edit bận sm nên ko có nhiều t/g
Leave a Comment