Berserk of Gluttony - Chương 56

42738331_313528059199389_943758873624313856_n.jpg
Chương 56: Nơi tụ tập của những kẻ ồn ào
Sáng hôm sau, sau khi thức giấc cùng với tiếng chim hót, tôi ngáp một cái. Hôm qua tôi được cô chủ quán trọ mời bữa tối như một lời chào đón và đã uống xỉn quắc cần câu.
Tiền rượu là phụ phí nên giờ ví đã nằm trong hỏa lò. Từ giờ tôi phải dồn hết tâm trí để giết quái vật, không thì ra đường ngủ mất. 

Trong bữa tối, tôi đã nghe câu chuyện đời của cô chủ. Nói sao nhể, người chồng đã ngỏm trước, một mình cô nuôi nấng ba đứa con. Đứa con trai lớn đã tự lập, làm dong binh ở thành phố này.
Và hai đứa con gái. Một đứa mười bốn tuổi, một đứa tám tuổi. Hội phụ nữ có ăn tối cùng bàn với tôi. Nhưng hai chị em có vẻ trầm tính và không nói gì cả,  nên tôi cũng chả biết làm sao cho không khí sôi nổi hơn.
Cứ như chỉ có tôi và cô chủ tâm sự thôi vậy.

Khi tôi vẫn còn ngáp ngắn ngáp dài trong lúc thay quần áo thì nghe thấy tiếng gõ cửa. Không phải là cảm giác nhẹ nhàng nên có thể không phải cô chủ. Chắc là một trong số con gái của cô.
Tôi nhanh chóng đeo mặt nạ đầu lâu và cánh cửa được nhẹ nhàng mở ra.

「Chào buổi sáng, Fate-san.」
「Chào buổi sáng.」
「Bữa sáng đã được chuẩn bị xong. Ở phòng ăn.」
「Ừm, anh biết rồi.」

Đứa con gái lớn chỉ nói vậy rồi đóng sầm cửa lại như để chạy trốn. Gì thế ta….gương mặt có ửng đỏ, nhưng sao vậy nhể.
Á..á!? Bỏ bu. Vì thay quần áo trong lúc ngái ngủ, nên phần trên vẫn trần như nhộng. (Note: tưởng phần dưới hay toàn bộ chứ :v)
Để cô gái tuổi cập kê nhìn thấy bộ dạng này thật vô ý tứ quá. Sau đây tôi phải đi xin lỗi mới được.

Hơn nữa, quần áo của tôi giờ te tua hết cả. Từ Vương đô cho đến nơi này, tôi đã trải qua không biết bao nhiêu trận đánh với lũ quái vật.
Đặc biệt là cuộc chiến với Haniel. Ngọn lửa xanh nó tạo ra khiến quần áo tôi cháy thủng lỗ chỗ.

「Cái này đến lúc phải thay thế rồi.」

Cầm thanh hắc kiếm Greed đang dựa vào tường lên, tôi nghe thấy một tiếng cười tự mãn.

『Đáng xấu hổ cho một kẻ sở hữu ta đây. Nhanh chóng kiếm tiền đi. Rồi tiện thể mua cái bao kiếm mới cho ta.』
「Đó mới là động cơ chính của ông đúng không?」
『Cứ coi là thế đi.』

Vẫn là Greed của mọi khi. Mà cũng có lý thôi.
Vỏ kiếm sau trận chiến đã có vết nứt. Vẫn dùng được nhưng thay luôn cũng chả sao. Có nên thay đổi ý định và thử sức với một hình ảnh mới không đây.

Tạm gác chuyện đó lại, tôi giờ không có một xu dính túi. Thậm chí giá cả ở đây gấp năm lần tại Vương đô.
Haizzz….tiền nhà trọ, tiền trang phục, tiền vỏ kiếm…. Cái này trước mắt cứ cố gắng farm càng nhiều quái càng tốt đã.

「Đầu tiên là phải lấp đầy bụng. Đi thôi, Greed.」
『Ờ.』

Mang theo thanh hắc kiếm và bước ra khỏi phòng. Lập tức con gái thứ hai của chủ quán đứng ở hành lang nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ.

「Oni-chan…..Đang nói trò chuyện với thanh kiếm……….」

Rồi cô bé tạo khoảng cách với tôi từng chút một. Dường như việc nói chuyện với một thanh kiếm khiến tôi bị nghĩ như một tên nguy hiểm(Note: như gấu Pedo chẳng hạn) .
Nhất định phải gỡ bỏ hiểu lầm này! Dù cố thử lại gần nhưng vì cô bé lùi phía sau giữ cự li nên tôi chả biết phải làm sao. Rốt cuộc mặt bé ấy như sắp khóc.

「MaMaaAaaaaa !」

Tôi liền chạy đi tìm sự giúp đỡ của cô chủ quán.
Dù tôi đã nghĩ cần đến sự giúp đỡ của họ trong khoảng thời này…..Hình như tôi đã bị ghét ngay ngày đầu tiên rồi cũng nên.
Thấy tôi như vậy, Greed cười lớn qua 《Đọc tâm trí》.

『Hahahahaha, ngươi bị ghét rồi đó. Naa, Fate.』
「Ông có biết đấy là lỗi của ai không hả !」
『Chính xác không phải là lỗi của ta.』
「Là lỗi của ông đó ! Thật là……」

Không ổn, không ổn. Nếu tiếp tục làm điều này thì vẫn bị nhìn như một kẻ kì quặc.
Khi tôi vô tình ngó lơ xung quanh thì bắt gặp cái nhìn chằm chằm của cô con gái lớn từ phía cuối hành lang.
Ánh mắt đó nhất định là đang hiểu lầm. Cho đến lúc này, tôi đã để nhìn thấy phần thân trên trần trụi, hơn nữa lại còn làu bàu với một thanh kiếm――Không bị nghi ngờ mới là lạ. Cái đó nhất định phải tránh.

「Chỉ là hiểu lầm thôi. Đây là một thanh kiếm có ý chí.」
「Em chưa hề nghe về thanh kiếm có ý chí bao giờ cả.」

Chậc….đúng là như vậy. Tôi cũng thể nào tin nổi có loại kiếm như thế trên đời cho đến khi nói chuyện với Greed qua kỹ năng Đọc tâm trí.
Đột ngột quá nên tôi không biết nói sao cho đúng, làm sao để có thể lý giải.
Đành vậy thôi. Chấp nhận thành người……tự kỉ nói chuyện với hắc kiếm. Nhưng tôi vẫn muốn được bào chữa một lần nữa.

「Đúng vậy nhể. Ngoài ra, chuyện lúc nãy cho anh xin lỗi.」
「Chuy..chuyện gì vậy?」
「Từ giờ anh sẽ cố gắng ăn mặc nghiêm chỉnh.」
「À…….cái đó……」

Khi tôi đang không hiểu tại sao cô bé lại nghẹn lời thì chủ quán đi tới. Chắc vì đã đến thời gian cho bữa sáng mà tôi chưa có mặt nên cô ấy đến để gọi.

「Ara !? Có chuyện gì vậy? Những vị khách khác đều đã ăn sáng rồi đấy.」

Tôi nói với cô chủ sự tình. Về việc con gái cô đã mở cửa để thông báo về bữa sáng thì lúc đó nửa trên của tôi vẫn ở trần. Và gửi lời xin lỗi vì đã khiến cô con gái lớn phải bối rối.
Lập tức cô chủ tỏ vẻ đắc ý và nhìn con mình.

「Chuyện này là thế nào. Lần nào con cũng báo lại mà không phải mở cửa mà? Cái việc này không biết nói sao nữa.」
「Mama….cái đó….」

Vì lý do nào đó cô bé ngập ngùng rồi đỏ mặt chạy về phía nhà bếp.
Cái này liệu có ổn không đây. Tôi đang gãi má thì cô chủ quay sang nói.

「Xin lỗi cậu.」
「Haa…….」
「Ra là thế, ra là thế. Đứa trẻ đó cũng đến tuổi cái này rồi.」

Cô chủ gật đầu một mình rồi đẩy tôi vào phòng ăn. Trên đường cô ấy thì thầm vào tai tôi.

「Này nhé. Hôm qua, cậu say quá không đi được nên con gái tôi đã giúp đưa cậu về phòng đó. Vào lúc ấy, có vẻ như con bé đã nhìn thấy gương mặt cậu dưới lớp mặt nạ rồi.」
「Ểeeeeeeeee !?」

Đừng đùa đấy chứ…..Mới đến thành phố Hộ vệ Babylon có một ngày mà đã bị người khác nhìn thấy mặt thật mất tiêu rồi…….
Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa.
Muốn đập cái tôi của ngày hôm qua một trận quá. Thấy tôi như vậy, cô chủ tiếp tục thì thầm.

「Không sao đâu, chúng tôi sẽ giữ bí mật nếu cậu là người tốt.」
「…..Ơn trời.」

Vậy là tôi không thể chuyển sang chỗ trọ khác nào nữa.
Ừm, đúng như tôi nghĩ. Không nên uống quá nhiều. Chẳng có gì tốt khi đầu óc không tỉnh táo cả.
Cô chủ vừa cười tủm tỉm vừa nói với tôi, người đang buông thõng vai xuống.

「Hối hận về những gì đã xảy ra trong quá khứ cũng chẳng có ích gì. Saa, trước tiên đi ăn sáng thôi nào.」
「Maa….đúng là vậy. Itadakimasu.」
「Giờ thì đi thôi.」
「Xin đừng đẩy tôi mạnh thế.」
「Ổn mà, ổn mà.」

Nói gì thì nói thì nó vẫn là chỗ trọ tốt. Có hơi ấm ở nơi đây. Chắc hẳn là cảm giác về một gia đình mà tôi đã quên mất.

★ ☆ ★ ☆Truyện team mình dịch mà có đứa đem đăng sang trang lightnovelvietsub gì đó mới điên chứ. PJ chỉ được đăng tại shinigamilnteam.com nếu bạn đang đọc ở một web khác thì đó là hàng ăn cắp

Sau khi nhét đầy bụng với chỗ đồ ăn sáng nhận từ cô con gái lớn, tôi từ khu dân cư đến khu thương mại để thu thập tin tức. Ở đây có nhiều thứ tôi muốn mua mà giờ không có tiền nên đành chịu thôi.
Khu thương mại cũng tương tự với khu dân cư. Các cửa hàng sang trọng đều tập trung san sát trên tuyến đường chính. Cảm giác như đi càng vào sâu thứ hạng nó giảm dần vậy.
Cửa hàng ngoài mặt phố à, hiện tại quần áo rách rưới hết cả nên tôi ghé vào trong xem thử một chút.

「Uaaaa….Đắt dữ.」
『Đồ nghèo kiết xác !』
「Im đê.」

“Ngươi đang rỉ ra cái âm thanh ngươi chưa bao giờ nghĩ một bộ đồ có giá một đồng vàng kìa”, Greed vừa nói vừa phàn qua 《Đọc tâm trí》.
Điều đó chỉ khiến tôi muốn mau mau farm quái kiếm tiền. Tôi dạo quanh khu khu thương mại thêm một chút rồi đi săn lũ Orc.

Hơn nữa khi đi sâu vào trong, ngay lập tức tôi đã thấy một đám đông. Cái gì thế nhể?
Có thể họ đang bán vật phẩm hiếm không chừng. Đôi chân tôi tiến vào như thể bị hút bởi đám đông đó, chỗ này là một quán rượu. Dù tâng bốc lên cũng không thể nói nó là cửa tiệm sạch đẹp.
Căn nhà đỏ cũ kĩ có lịch sử lâu đời nhưng khó mà nói nó trang nhã. Nếu chỉ nhìn bên ngoài thì nó giống như sắp sập hơn.

Tôi không thể nào thành thực mà tin tưởng có chừng này người ở quán rượu trước mắt mình. Hơn thế bây giờ là buổi sáng.
Liệu mấy những người đến thành phố này có rảnh rỗi để uống rượu giờ này không. Tôi thì nghĩ khác. Chắc hẳn tất cả tập trung tại đây đều vì giấc mộng làm giàu nhanh chóng. Nếu là chiến binh thì lo liệu để đi giết ma thú. Còn nếu là thương nhân thì sẽ chuẩn bị mở cửa hàng.

Ừm, bỏ qua chuyện đấy đi mà ở đây hình như có gì đó hấp dẫn thì phải……
Khi tôi đến ghé thăm thì cánh cửa quán rượu mở ra. Cùng lúc đó, âm thanh vui sướng của mọi người vang lên.
Dường như ánh mắt họ đều hướng về cô gái. Cô ấy đẹp tới mức ai cũng phải giương mắt nhìn.
Gương mặt trẻ trung. Và mái tóc mềm mại, óng ả tựa như dòng suối trong vậy.
Gì thế này….Tôi không thể rời mắt được. Cứ như thể bị ép phải nhìn vào mà vứt bỏ cảm xúc lại phải phía sau vậy…cái cảm giác đó. Tôi nghĩ nó thực sự rất khác lạ.

Từ đám người bị cô ta mê hoặc, tôi lùi lại phía sau. Bản năng như đang mách bảo.
Đừng có lại gần……
Greed nói với tôi qua 《Đọc tâm trí》.

『Cuối cùng ngươi cũng nhận ra.』
「Cái đó….không lẽ.」
『Ờm, chính nó. Cô ta giống ngươi, cũng là một người sở hữu kỹ năng Đại tội.』

Hít một hơi, tôi nhìn cô gái mang mái tóc xanh nhạt lần nữa. Cô ta có thực sự giống tôi.
Ánh mắt của tôi đã bị phát hiện. Không phải là tôi có lẽ đã bị nhận ra.
Cô ta bước ra khỏi đám đông nhìn chằm chằm ngược lại tôi và nở một nụ cười (Note: kiểu này 🙂). Và sau đó cất lên giọng nói hấp dẫn như hút hồn người khác.

「Chờ chút. Tôi là Eris. Tôi đã luôn quan sát cậu túc lúc ở Vương đô. Tôi biết cậu sẽ tới đây. Thế nên, tôi đã đến Babylon trước một bước để đợi cậu.」

Eris nói vậy và bước vào bên trong quán. Giờ thì nên làm gì đây.
Mà kệ đi. Tôi sẽ chấp nhận lời mời đó. Biết đâu giữa người nắm giữ kỹ năng Đại tội có liên hệ nào đó không chừng.

Trans: Luugu
P/s: các bạn chú ý không spoil trước. để cho người khác còn hứng để đọc

No comments

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.