Berserk of Gluttony - Chương 58


42738331_313528059199389_943758873624313856_n.jpgChương 58: Chiến binh Mukuro trở lại
Sau khi rời quán rượu, tôi thở phào và chỉnh lại mặt nạ đầu lâu.
Phía sau vẫn là hàng dài người đợi quán mở cửa như mọi khi. Về phần này, chỉ cần Eris vẫn còn ở đó thì quán vẫn sẽ ăn nên làm ra.
Đó có phải là do sức mạnh mê hoặc của Kỹ năng Sắc dục chăng…. Nhất định không chỉ có vậy.
Kỹ năng Bạo thực có bề ngoài thì làm đói bụng và sức mạnh nội tại là hấp thụ linh hồn để chủ nhân trở nên mạnh mẽ hơn. Nên chắc chắn kỹ năng Sắc dục cũng có sức mạnh nội tại khác giống vậy.
Hơn thế, cô ấy không mang theo vũ khí Đại tội nào cả. Maa, có lẽ do công việc trong quán rượu nên không thể mang vũ khí theo. Tôi không chắc về nó nhưng nếu như tôi có hắc kiếm Greed, Mine có hắc phủ Sloth, Eris chắc chắn phải sở hữu một loại vũ khí Đại tội nào đó.
「Này, Greed.」
『Gì ?』
「Eris đang sở hữu loại vũ khí Đại tội nào thế?」
『Sao nhể. Ta hầu như không biết gì cả như những gì cô ta đã nói. Kể cả khi bắt gặp trong quá khứ cô ta cũng không sở hữu nào cả.』
「Vậy chắc là không rồi.」
『Hahaha, cái này không biết được.』
Greed cũng không biết gì sao. Maa, đành chịu. Dù chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, Eris đã hứa chỉ đứng ngoài cuộc. Nếu tin vào điều đó thì cũng chẳng cần thiết phải vội vàng điều tra sức mạnh mà cô ấy đã ẩn dấu.
Giờ ngày hẵng còn dài. Vậy thì làm công việc của một chiến binh diệt ma thú kiếm tiền thôi.
Cách thức cũng giống với ở Vương đô. Bạn chỉ cần mang bằng chứng đã đánh bại ma thú làm cơ sở để trao đổi. Trong trường hợp là Orc hay Goblin chỉ cần đưa ra đôi tai của chúng là đủ.
Với Gargoyles là sừng của chúng. Mỗi loại ma thú thường có một bộ phận chỉ định riêng nên có lấy phần khác đem ra trao đổi cũng chả nhận được chút thù lao nào.
Vì nhà trọ tôi đang ở có danh sách khu vực xung quanh nên hôm qua tôi đã kiểm tra lại.
Nếu để nhắm vào thì chắc chắn là loài ma thú đông nhất ở Gallia, Orc.
Vì trước đây tôi từng chiến với lũ Orc rồi nên tôi hoàn toàn có thể xử lý chúng một mình. Một đội có khoảng 100 đến 200 con, nếu diệt hết chỗ đó thì sẽ thu về một khoản lớn.
Số tiền đó sẽ để thay thế trang phục đã thủng lỗ chỗ, kế đến là cái vỏ kiếm mới cho Greed.
Dạo quanh phố phường dạo qua thị trường đến đây thôi. Tôi đến cửa hàng gần đó mua hai túi gai lớn, rồi đi ra ngoài thành phố Hộ vệ Babylon.
「Hôm nay cố hết sức nào.」
『Tinh thần tốt đấy. Gắng mà kiếm thật nhiều tiền rồi mua cho ta cái vỏ kiếm loại tốt nhất』
「Ông nghĩ tôi có thể mua thứ xa xỉ đó chắc !」
『Người vừa nói gì thế hả ! Đừng có mà ra vẻ ngươi không biết hàng ngày ta chịu không biết bao nhiêu cực khổ đấy.』
「Cái gì, ví dụ xem nào.」
『Ma tiễn bắn từ hắc cung đều tự động truy đuổi, hơn thế nữa là điều chỉnh và kiểm soát ma lực thêm vào.』
Ừm. Quả thực tôi là tôi mắc nợ ông ta ở điểm đó. Cái này tôi không thể nào phủ nhận.
Greed tuy ác khẩu (thối mồm) nhưng rất đáng tin cậy.
「Không còn cách nào khác. Vậy thì hỗ trợ tôi tốt vào.」
『Cứ để đó cho ta ! Gahahaha.』
Một sự tự tin đáng kinh ngạc. Như thường lệ.
Tuy nhiên có nên học hỏi một chút không. Hành động như một chiến binh nổi bật ở Babylon.
Không cần phải quá hào nhoáng nhưng nên chỉnh chu một chút.
Có thể nói thế này không, khi bạn đơn thương độc mã chiến đấu với ma thú, những ánh mắt không hài lòng sẽ hướng về bạn không thể nào nhầm lẫn được. Những kẻ đó đầy như măng mọc sau mưa.
Nếu e ngại những lúc như vậy thì sẽ bị cuốn vào những việc không cần thiết.
Tôi lấy lại tinh thần và đi về phía cổng ngoài.
Trên đại lộ quả nhiên có đông người qua lại. Ở đây huyên náo bởi những chiến binh săn lùng thử thách và đám thương gia vận chuyển hàng hóa.
Oya !? Có một nhóm chiến binh tập trung trước cổng ngoài. À, cái này có lẽ là chiêu mộ thành viên tạm thời, cũng giống như ở Vương đô.
Nó chả liên quan gì đến tôi.
Khi bước ngang qua, tôi nghe thấy có tiếng gọi mình.
Và rồi tôi quay đầu lại, đó là một người đàn ông lớn tuổi hơn tôi đang mặc bộ giáp chắc chắn .
「Này chiến binh mặt nạ đầu lâu-san. Cậu có muốn gia nhập đội của chúng tôi không? Trông cậu có vẻ giống một kiếm sĩ. Vừa đúng lúc chúng tôi gặp chút khó khăn vì người tiên phong bị thương.」
「Rất tiếc nhưng tôi theo trường phái solo. Tôi không có ý định đi chung với bất kỳ ai cả.」
Người đàn ông cảm thấy shock sau khi nghe xong và giữ khoảng cách với tôi. Một phản ứng khác thường như thể vừa nghĩ ra mình đã làm điều gì ngu ngốc.
Anh ta vừa run sợ vừa hỏi tôi.
「Cái đó cho tôi xin lỗi. Nói về việc solo……có khi nào, cậu là một cựu Thánh kỵ sĩ ?」
À rồi, việc đó cũng thể hiểu như vậy sao. Ở Babylon có nhiều thánh kỵ sĩ thất bại trong cuộc đấu đá quyền lực ở Vương đô hoặc là do chạy trốn nhiệm vụ rồi bị trục xuất, họ tới đây kiếm tiền để khôi phục địa vị.
Chắc anh ta tưởng tôi là một trong số họ.
Tuy nhiên, vì tôi đã đánh bại Chad(Note: ở eng là Hado, ở đây mình để theo jin) và nắm giữ thánh kiếm kĩ nên có thể xem như là một Thánh kỵ sĩ. Thế cho nên dù tôi có gật đầu thì cũng chả có vấn đề gì.
「Maa, kiểu vậy.」
「Hì, xin lỗi cậu. Chỉ là do trang phục của nó……..không được ổn cho lắm.Thế nên một lần nữa cho tôi xin lỗi.」
Đúng vậy nhể. Nếu mặc bộ quần áo cháy thủng lỗ chỗ thì nhìn vào chẳng giống Thánh kị sĩ chút nào cả. Vì họ thường có niềm kiêu hãnh ngất ngưởng nên tôi sẽ dừng lại và chuẩn bị cho mình một bộ trang phục tốt giống như trước đây.
Tôi quay đầu lại nhìn nhóm chiến binh thêm một lần nữa.
Có thật. Tôi nhận ra có hơn ba cựu thánh kị sĩ trong đó. Áp lực tỏa ra từ họ so với người khác là một trời một vực. Và vì thế ánh mắt cũng nhìn cũng đầy tham vọng.
Không hề sai khi bảo họ ở đây để gây dựng tên tuổi cho mình.
Greed nói với tôi qua 《Đọc tâm trí》.
『Trong khi quân đội Hoàng gia gặp rắc rối với trở ngại từ Thiên long, lũ đó đang cố thu về chút thành quả. Chủ nhân cũ của ngươi, Roxy cũng vừa mới đến đây hôm qua. Họ sớm có động tĩnh thôi.』
「Vậy là Roxy đến đây chỉ để vướng vào nó thôi như cái lũ cựu thánh kị sĩ kia thôi à?」
『Nói thế cũng đúng. Vả lại, dù quân đội Hoàng gia có đến đây thì việc diệt ma thú vẫn đóng vai trò quan trọng cho chúng nâng cao tên tuổi.』
Thực sự thì ở Babylon có nhiều luồng quan điểm xoắn lấy nhau. Nó tốt cho Roxy…..Mine vào sâu trong Gallia để điều tra tôi cũng có chút lo lắng.
Tôi cứ thế ôm tâm trạng lo lắng mà hướng đến cổng ngoài.
Đeo cái túi gai bên người, tôi bắt đầu đi về phía nam, biên giới giữa Vương quốc và Gallia.
Trong tầm nhìn của tôi hiện giờ không có đám quái nào vượt qua biên biên giới cả.
Với tình trạng này, tôi cần đi sâu vào trong Gallia và tìm một bầy ma thú.
「Thật không ưa nổi cái mùi máu tanh trong không khí ở chỗ này.」
『Làm quen đi.』
Vượt qua biên giới vào sâu trong Gallia, không khí tự nó thay đổi. Cái thứ mùi này mà ngửi trong lúc ăn thì hương vị giảm đi một nửa mất.
Có nên nếm tí không nhể, tôi gặm thử một miếng thịt khô lấy ra từ trong túi.
Are…cảm tưởng mùi vị cứ như thịt sống vậy.
Ọeeeeeeeee………
Tôi bỏ nửa còn lại vào trong túi. Muộn rồi.
「Tôi muốn trở về Vương quốc trước bữa trưa.」
『Cái đó tùy thuộc vào Fate.』
Quả nhiên là như vậy.
Khi tôi và Mine ghé qua Gallia trước đây đã bắt gặp không biết mấy đàn Orc dù không có ý định chiến đấu.
Tiếp tục cuốc bộ vào trong Gallia, không nằm ngoài dự tính bầy Orc――cỡ một trung đội đập vào mắt tôi.
「Thực sự bọn Orc ở Gallia không khác gì lũ gián chỗ nào cũng có cả.」
『Đó là loại ma thú có sức sống, sức sinh sản và tốc độ tăng trưởng hợp lại. Một phụ nữ người mà bị chúng cưỡng hiếp chắc chắn sẽ mang thai nhờ khả năng sinh sản tốt của chúng. Hai mươi đứa trẻ sẽ được sinh ra cùng một lúc, cắn thủng bụng của mẹ chui ra. Hơn nữa, chúng có thể phát triển nhanh hơn bằng cách ăn xác chết của mẹ chúng.』
「…….Tôi không khiến ông giải thích.」
『Fuhn, mất công ta chỉ bảo.』
Tôi biết lũ ma thú có tập tính ăn thịt người nhưng không ngờ rằng chúng lại con người để ‘sản xuất trẻ con’.
Tôi tiếp cận đám Orc với một cảm giác như bị bệnh.
「Á đù, muộn rồi.」
『Ngươi đang cái khỉ mốc gì thế, Fate! Thằng đần.』
「Im đi.」
Một đội chiến binh khác cũng đã phát hiện ra đám Orc và bắt đầu trận chiến trước một bước.
Có một quy tắc ngầm khi săn quái là ai bắt đầu trước, người đó sẽ được ưu tiên.
Chính vì thế, các hành vi hớt tay trên từ phía sau là vi phạm quy tắc ứng xử. Điều đó không nhất thiết phải tuân theo, nhưng nếu quá thường xuyên thì sẽ bị những chiến binh ở Babylon tẩy chay.
Một người không có đội như tôi cũng chả có vấn đề gì. Tuy nhiên, tôi muốn tránh những lời đàm tiếu sau lưng từ họ.
『Fate, hốt đi. Hốt mau đi! Vì cái vỏ kiếm cao cấp của ta. 』
「Đừng có nói điều vô lý thế.」
Nhóm chiến binh đang chiến đấu với lũ Orc đánh khá tốt, tôi cảm giác sau một thời gian họ sẽ chiến thắng mà không gặp vấn đề gì. Dù cho tôi cứ trân người ở đây đi nữa, nhưng thời gian thì cứ thế trôi đi.
Đành tìm kiếm xung quanh vậy….đang nghĩ vậy thì, hai trung đội Orc từ phía Tây――Cỡ bốn trăm con tiến quân đến tiếp viện. Nếu cứ để thế thì nhóm chiến binh đang ‘oánh lộn’ sẽ bị làm gỏi mất.
「Có vẻ đến lúc chúng ta xuất kích rồi.」
『Đúng thế.』
Tôi rút hắc kiếm Greed ra khỏi vỏ và hướng về đám Orc.

Trans: Luugu

No comments

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.