Berserk of Gluttony - Chương 60
Số người….cỡ ba mươi mạng. Một nhóm lớn đây.
Người đang đi đầu có lẽ là đội trưởng.
Nhìn vào có thể biết rằng anh ta được gia cường bởi những trang bị tốt nhất. Và rồi gã thanh niên đó hướng một nụ cười kỳ lạ tới tôi.
Nó là nụ cười tôi chưa từng thấy trước đây.
Anh ta là ai….tôi nắm chặt hắc kiếm Greed hơn đề phòng.
『Bình tĩnh đi, Fate.』
「Ừ..ừ, tôi có cảm giác tên đó không ổn lắm.」
Anh ta không để ý đến thái độ không hoan nghênh của tôi mà vẫn tiến lại. Đến giờ anh ta vẫn giữ gương mặt cười như mặt nạ diễn tuồng khi nói chuyện với tôi.
「Yaa, tôi là Norden Alistair. Cậu mạnh thật đó.Dù chỉ đứng ở xa nhưng vẫn thấy được sự áp đảo đó. Tôi có thể biết tên cậu không?」
Norden đưa tay trái ra để tìm kiếm một cái bắt tay. Nhưng tôi không đáp lại.
「Tôi là Mukuro. Một chiến binh. Không hơn không kém. Nếu được, tôi muốn về Babylon sớm để đổi tiền.」
Nói thế xong và định rời đi nhưng tôi bị tổ đội của Norden vây kín. Thế là khỏi về.
Tôi vắt cái túi gai lên vai trong khi chỉnh lại mặt lạ mặt nạ đầu lâu.
Không hiểu sao tôi thấy có gì đấy chẳng lành. Cái tổ đội này bị Norden mê hoặc chăng, cứ như họ đã thề nguyện trung thành vậy. Chừng nào cuộc nói chuyện chưa kết thúc thì tôi vẫn chưa thể quay về được.
Rốt cuộc cuối cùng ai nấy đều cầm vũ khí trên tay.
Chậc, mấy tên người lớn đó trông có vẻ nóng tính. Họ có cái nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống nếu tôi không làm theo ý Norden.
Cái quái gì đây…. Tổ đội này tới chỉ để làm việc này thôi á? Không, không thể nào.
Vậy thì, tại sao……
Trong khi nghĩ về điều kỳ lạ ấy thì tôi đã thấy thanh kiếm đeo ở thắt lưng Norden.
Nó là thánh kiếm!? Ra thế, hóa ra là thế. Dù là vậy nhưng tôi không có ý định thay đổi thái độ.
「Anh là thánh kị sĩ à…..」
「Đúng như cậu đoán, tôi là một thánh kị sĩ. Cũng lâu rồi chưa nghỉ ngơi. Nên tôi dẫn thuộc hạ tới đây vui đùa một chút.」
Ngạc nhiên thật. Anh ta nói giết ma thú chỉ như đi chơi. Norden vừa cười vừa vuốt mái tóc vàng của mình. Giả dụ, tôi là nữ hoặc cong thì chắc đã đổ rồi. Tuy nhiên, tôi là trai thẳng.
Tụt hết cả cảm xúc.
Ngay cả như vậy, thánh kị sĩ à. Có khi nào do tôi hốt mất hai tiểu đoàn Orc nên giận dữ không nhể. Để rồi dùng đám thuộc hạ bao vây.
「Có khi nào anh muốn lấy cái này?」
Tôi chỉ vào hai túi gai đựng đầy tai Orc.
Tuy nhiên, Norden lại lắc đầu.
Chậc, nó chỉ đơn giản là một điều đáng tiếc thôi mà.
「Sẵn nói, sau này đừng có nghĩ tới chuyện làm phiền tôi nữa.」
Nơi đây là thế giới chi phối bởi sức mạnh. Đó là điều phi lý ít nhiều ở Vương đô không có.
Tôi rút hắc kiếm Greed chĩa về phía Norden nhưng.
「Maa, đợi đã. Như đã nói lúc đầu. Tôi rất ấn tượng với sức mạnh của cậu.」
「Thì sao…..」
「Cậu thấy thế nào, muốn trở thành thuộc hạ của tôi không? Tôi có thể tặng thưởng bất cứ thứ gì cậu muốn.」
Như thường lệ, mấy tên thánh kị sĩ…..Rốt cuộc đến Babylon rồi mà vẫn chả khác gì ở Vương đô.
Chúng nghĩ mọi thứ đều có được bằng tiền và sức mạnh. Ngu ngốc.
Nếu đó sự thật tôi đã không vác xác đến đây.
「Xin từ chối. Không có gì khác. Tôi không muốn phụng sự hay đi cùng với bất kỳ ai cả. Cứ như bây giờ là đủ.」
Tôi cầm hắc kiếm để lộ ra trước mặt Norden.「Đúng không, đúng không.」 Greed nói với tôi qua 《Đọc tâm trí》với giọng điệu đầy kiêu ngạo, nhưng hiện giờ tôi đang chuẩn bị rời đi.
Người duy nhất mà tôi từng phụng sự là Roxy. Vậy nên tôi không có ý định làm việc dưới bất kỳ thánh kị sĩ nào khác. Đó là điều mà tôi đã quyết trước lúc rời Vương đô.
Norden vẫn bám lấy khi thấy tôi như vậy.
「Tôi đã thấy tính năng của cây hắc kiếm này ở trận chiến trước. Chòi má, tôi vô cùng ngạc nhiên đấy. Nó có thể thay đổi hình dạng. Phải nói là một vũ khí đa dụng. Tôi đã từng thấy nó trong các văn kiện cổ. Không ngờ lại tồn tại thật. Nếu được thì cho tôi xem thử được không?」
「Cái đó cũng xin từ chối. Nó không phải thứ tôi có thể cung cấp lúc này.」
Lần nữa giọng của Greed vang lên qua 《Đọc tâm trí》, không hiểu sao ông ta lại nói ra cái cách giải quyết nguy hiểm như「Đúng thế, đúng thế. Mou, tên ngụy quân tử đó cứ chém một nhát. Rồi ta sẽ thứ lỗi cho」.
Tôi nhìn chằm chằm Norden, anh ta thở dài rồi đưa tay ra hiệu.
Ngay lúc đó, mấy tên thuộc hạ bao vây tôi bắt đầu lui xuống.
「Tôi hiểu rồi. Vậy thì, hẹn gặp lần sau.」
「…..Chẳng có lần sau nào hết. Tôi không ưa mấy tên đàn ông lèo nhèo.」
「Không sao hết. Cho đến giờ những gì tôi thích tôi đều có chạm tay vào. Và từ giờ cũng chả có gì thay đổi.」
Như mọi khi, Norden mở đường với khuôn mặt tươi cười. Trong lúc rời đi tôi có quan sát đám thuộc hạ. Ai ai cũng đều mạnh cả. Chắc hẳn bản thân Norden là người biết trọng dụng nhân tài.
Vì thế, tên nào cũng thấy vui vẻ khi phụng sự.
Thật là…..Vừa mới đến Babylon đã dính vào thằng cha rắc rối ấy. Xem chừng tôi có can hệ với mấy thánh kị sĩ cả quen lẫn không quen.
Cuối cùng cũng thoát được tổ đội của Norden. Khi đang nghĩ vậy thì, một giọng nói phát ra ở sau lưng. Tôi không quay đầu lại nhưng.
「Tôi đang làm việc tại quận quân sự ở Babylon, dưới quyền của Roxy Heart, người vừa mới tới đây hôm qua. Nếu được xin hãy ghé thăm. Tôi sẽ đợi.」
Mẹ kiếp, tên đó là cấp dưới của Roxy à. Chỉ cần tưởng tượng họ ở cạnh nhau, không hiểu sao…..tức chết đi được.
Hơn nữa, tôi cảm thấy có một sự ác ý vô hình trong con người Norden. Tôi chỉ là một chiến binh bình thường nên không thể dễ dàng tiếp cận Roxy được. Mong là tôi không nghĩ quá lên.
Còn có cả lời khuyên từ Eris nữa. Nó lại càng làm cho không khí bất an bủa vây lấy Roxy tăng thêm.
Có nghĩ trước cũng chả đẩy nhanh hơn được. Tôi vác túi gai lên vai rồi trở về biên giới giữa Vương quốc và Gallia. Bầu không khí trong lành tràn vào phổi. Những kích thích đã cuộn trào trước đó cũng vơi bớt dần.
Tuy nhiên, đó không phải là tất cả. Dù cho đến giờ điều như vậy chưa từng xảy ra, nhưng nó vẫn luôn ám ảnh tôi. Cái gì đây, cái cảm giác bồn chồn này là…..
「Nè, Greed.」
『Sao? Không khỏe à.』
「Cái đó……Không, không có gì.」
『Cái gì, cứ làm màu, không sao đâu nói ta xem thử.』
「Ổn mà.」
Tôi định trao đổi một chút với Greed vì thấy có gì đó kì lạ. Nhưng sau đấy lại thấy ngu ngốc nên đã dừng lại. Nó sẽ ổn thôi, cứ vui lên.
「Saa, về Babylon thôi. Gặp chút rắc rối nhưng giờ đi đổi cái này lấy tiền và sắm trang bị mới」
『Umu. Ta chỉ chờ điều đó thôi. Mua cho ta cái bao bằng vàng ròng.』
「Ông nghĩ có thể sao. Nó quá nặng!」
『Fufufufufu, nó để tập luyện cơ bắp. Thấy sao』
Ngoài cái luyện cơ ra thì nó là sở thích siêu tệ. Đào đâu ra tên mới giàu ngu ngốc chứ. Greed quả nhiên thích mấy thứ hào nhoáng. Đến tôi nếu giống vậy cũng phải thấy bối rối. Nhất định, nếu cho Greed chuẩn bị trang phục thì tất cả đều vàng chóe như pikachu mất.
…..Tôi không dám tưởng tượng ra nữa.
Với vẻ bề ngoài như thế mà thử đến cửa hàng hay quán rượu, chắc tôi chỉ thành trò cười cho thiên hạ thôi
「Không ổn chút nào. Cứ bình thường là được, bình thường! Bình thường là tốt nhất!」
『Nhàm chán quá. Ngươi lại định mua một bộ đồ đen xì à. Thật đơn giản.』
「Không tốt sao. Màu đen sẽ không khiến bụi bẩn nổi bật lên.」
『Rồi rồi.』
「Hmm, ông nói thế thì cái bao của Greed cũng đen nốt.」
『Ta không phải kẻ đó. Đừng có áp cái sở thích của ngươi vào.』
「Hả ! Ông mà cũng nói được điều đấy á !」
Thực sự thì…..tôi muốn tổng sỉ vả rồi bỏ lên kệ cho xong chuyện.
Khi đang nói chuyện với Greed thì thành phố hộ vệ Babylon hiện ra. Một thành phố được bảo vệ bởi những bức tường dày bằng adamantite. Tôi đi vào qua cổng lớn phía Bắc.
Giờ thì, đi đổi cái này lấy tiền mua quần áo và vỏ bao mới. Một bộ trang phục hợp với cái mặt nạ đầu lâu này. Tất nhiên là màu đen rồi.
Trans: Luugu
Leave a Comment