Berserk of Gluttony - Chương 8

42738331_313528059199389_943758873624313856_n.jpgChương 8: Cuồng thực – Cơn đói không thể ngăn cản
Chạy trên đường lớn của Quận Thánh Kị Sĩ, tôi hướng về cổng lớn dẫn ra bên ngoài.
Khi trong trạng thái Cuồng thực, các giác quan của tôi được tăng cường đến đáng sợ. Dù đang đêm nhưng tôi vẫn thấy mọi thứ rõ như ban ngày.
Cả khứu giác nữa…… nói sao nhỉ, tôi có thể ngửi được vị ngon của con người. Ở đằng kia có hai người đang đứng gác cổng.
Theo như mùi, thì tên nam nhân bên phải mạnh hơn. Thử dùng Giám định để xem Status và kĩ năng của hai tên, đúng như đã đoán, tên bên phải hơn nhiều.
Tức là, tôi có thể biết được ai mạnh ai yếu, vì mùi của mấy tên mạnh ngon hơn.
Có lẽ như kĩ năng Bạo thực muốn linh hồn của tên này, sức mạnh trong tôi được tăng cường đôi chút.
Ga……. nhưng…… đau quá. Ngay cả bay giờ, cơn đói cũng tấn công tôi theo từng chu kì.
Nhanh lên thôi, trước tiên hãy đi tiếp đã. Nếu ăn hai tên đó, tôi sẽ gặp rắc rối lớn mất.
Tôi bây giờ đang là người làm của nhà Heart nên tôi có Giấy thông hành. Ở đây có quy định là phải có thứ này mới được ra hoặc vào. Nếu mất nó, lính gác sẽ không cho vào, kể cả bao là nó đã bị rớt đâu đó, thậm chí họ còn nghi ngờ hơn.
「Các anh đã vất vả rồi 」
Tôi nắn ra một nụ cười khi tiến tới gần người gác cổng. Vào thời điểm đêm khuya lại có người muốn rời khỏi Quận Thánh Kị Sĩ, dù thế nào đi chăng nữa, chắc chắn sẽ gây chút nghi ngờ. Nhưng tôi đã lấy giấy thông hành ra từ túi áo và đưa họ lại gần để họ nhìn rõ.
「Hiii–」
Thanh niên gác cổng đứng hình trong chốc lát và lùi ra xa khỏi tôi. Thật kì lạ, khi nhìn tôi, cậu ta lại nhăn nhó.
Người gác cổng còn lại cũng cảm thấy không ổn và cũng phản ứng lại hệt cậu ta.
Và sau đó, cả hai người đều bất động.
Bầu không khí tệ hại này là sao.
Tôi đang bận nên tôi hối thúc họ nhanh chóng xác nhận lại nội dung bên trong Giấy thông hành và tiến đên Quận thương Nghiệp.
Tại sao hai người họ lại đứng hình như thế, tôi hơi tò mò và Greed đột nhiên trả lời,
『Tên đó đã thấy ánh mắt của ngươi, ánh mắt giống như của rắn đang lườm một con ếch vậy. Cặp mắt đỏ của người cũng mang năng lực trong đó. Nếu chỉ số của đối phương thấp hơn ngươi, hắn sẽ hoảng sợ và bất động. Mà, khi bước vào trạng thái Cuồng thực, ngươi sẽ tạm thời có những kĩ năng áp chế con mồi để tiện ăn hơn 』
「Những gác cổng hồi nãy có nghi ngờ tôi về việc đó không 」
『Đây là lần đầu tiên hắn thấy chuyện này. Không rõ có chuyện gì đang xảy ra, hẳn hắn chỉ nghĩ mình đang gặp ảo giác. Và còn nữa, nếu hắn không thấy được mắt ngươi thì chắc vì hắn đã quá mệt mỏi vì công việc gác đêm và đã gặp một người kì lạ. Nếu lúc đó ngươi tỏ thái độ kì lạ thì mới bị nghi ngờ 』
Có vẻ như đúng thế thật. Trong khi nghĩ về việc đó, tôi đã đi vào sâu trong quận Thương nghiệp, và vào lúc đó, tôi ngửi thấy một hương thơm ngọt ngào. Đấy là một mùi tuyệt vời.
Thất bại trước cám dỗ, (chỉ tiện đường thôi) tôi rời khỏi đường lớn và đi vào hẻm. Ngay sau đó, tôi yên lặng ẩn nấp và tìm kiếm thứ đã phát ra mùi thơm đấy.
Phía trước cách tôi không xa, là bóng dáng của ba người dấu mình trong áo choàng đen trùm kín đầu đang đi bộ.
Tôi định sử dụng kĩ năng Giám định để xem họ là ai nhưng khoảng cách quá xa nên không thể sử dụng.
Trong một khoảnh khắc, ba tên áo đen bị ánh trăng chiếu vào, tôi đã thấy được mặt chúng.
「 !  ? 」
Tôi nuốt nước bọt. Tai sao, tại sao hắn lại ở đây vào giờ này. Không thể sai, khuôn mặt khốn nạn đó là của Rafal. Vậy thì tên to con bên cạnh hắn là Chad – con trai thứ. Và con lùn kia là Mimil.
Không hề nhận ra tôi đang theo sau, chúng đã vào một cửa tiệm cao cấp ở Quận thương mại.
Chỗ đó, nếu không phải là Thánh Kị Sĩ có địa vị cao thì sẽ không được vào. Tôi ẩn nấp và xem xét bọn chúng. Tôi cảm thấy hơi khó chịu vì chỉ nhìn được phía sau khi mặc áo khoác đen bước vào của tiệm.
Tôi nhận ra từ mũi. Bọn chúng là đều là Thánh Kị Sĩ. Không thể sai được.
Bọn chúng tụ tập ở đây làm gì? Không phải đang trốn và làm chuyện gì mờ ám chứ.
Cảm thấy tò mò, tôi nhanh chóng theo dõi cửa tiệm. Nhưng cửa sổ đã bị đóng kín, không thể thấy được chuyện gì đang xảy ra bên trong. Bên cạnh đó, bụng tôi đang reo lên ngày càng to.
Guuuuuuu………
Dù tò mò nhưng không còn cách nào khác. Bây giờ tôi đang trong tình trạng rất khẩn cấp. Cơn đói của tôi ngày càng trở nên tệ hơn rồi. Tôi dần lùi về sau và rời khỏi.
Rời khỏi Quận thương nghiệp bằng cổng Tây, nơi đây giờ rất yên tĩnh ngược lại với khung cảnh náo nhịp vào ban ngày.
Bình thường sẽ không có chuyến xe ngựa nào di chuyển vào giờ này. Nhưng đổi lại, ở trước cổng lại có rất nhiều chiến binh tụ tập.
Ai cũng có thể thấy được họ là những chiến binh có nhiều kinh nghiệm được trang bị đến tận răng.
Vào lần đi săn goblin trước kia, tôi biết có những chiến binh tăng hạng bằng cách chiến đấu với ma thú.
Những người đó tỏa ra áp lực thật phi thường. Trái lại với nó, Greed bình thản,
『Mục đích của những tên đó là đến đây là để săn đêm. Hôm nay ánh trăng rất sáng, tầm nhìn tốt hơn bao giờ hết. Và giờ thì ma thú vẫn còn đang ngủ. Vì thế khi giết ma thú, ta sẽ khó bị nhận Hate từ những con khác. Tấn công khi chúng đang ngủ, ta sẽ săn được nhiều hơn 』
「Ra là thế 」
Những chiến binh bình thường tuyệt đối sẽ không đi săn vào ban đêm. Nhưng những chiến binh lành nghề lại nghĩ khác, đây là thời gian tuyệt vời để kiếm tiền.
Tôi vừa nghe Greed thuyết giảng, vừa đi xuyên qua đám đông. Vào lúc đó, giọng một người đàn ông ồn ào vang lên.
「Oi, thằng nhóc. Tao chưa thấy mặt mày bao giờ. Mà mày đinh đi săn bằng mấy thứ trang bị cùi bắp đó hả? 」
「Đúng vậy 」
Khi nghe tôi trả lời như thế, bất chấp dù là đang giữa đêm khuya, ông ta cười thật lớn.
「Oi, mọi người xem. Đừng có quan tâm thằng ngu này nhá!」
Tôi không muốn bị chú ý thế mà mấy tên chiến binh với vẻ mặt nghiêm túc đang tập trung lại.
Khuôn mặt với điệu cười toe toét và ánh mắt tò mò của họ liếm láp khắp người tôi.
「Mày đến đây để làm trò cười với bộ dạng đó hả,  hay là chỉ đang giấu nghề ta 」
Hắn nghĩ chẳng thể nào có chuyện đó xảy ra nên cười lớn. Nói thẳng ra là “ Đống rác như mày thì đến đây làm gì? “.
「Level bao nhiêu rồi? Nói nghe coi. Làm tao cười xem nào 」
「Đủ rồi, tôi đang bận 」
Cơn đói đã đến giới hạn rồi. Tôi né hắn ra và rời đi. Tên đó đã nhìn thấy mắt tôi nhưng không có vẻ là hắn đang sợ gì cả.
Thế thì, chỉ số của hắn cao hơn tôi. Tôi nghĩ không cần kĩ năng Giám định để xác nhận lại.
Tôi tiến ra khỏi cổng trong khi phía sau lưng, những tên chiến binh khác tiếp tục nói.
「Nghe chưa. Thằng nhóc đó giỏi đến mức chẳng thể nói ra luôn. Ghê ta. Thằng nhóc đó chỉ là một tên tân binh tệ hại」
「Nếu thế, tao chẳng muốn cho nó vô tổ đội này đâu 」
「À thì, thấy cũng tội mà thôi cũng kệ 」
「Oi~, cậu bé rác rưởi, trở lại đây đi. Nếu cứ như thế thì không có ai rảnh để lượm cậu về đâu 」
「Chỗ tao hết slot rồi 」
「Aa, có cũng éo cho vào đâu 」
「Ờ, phải nhỉ! Gahahahahah 」
Thích nói gì thì nói. Đằng nào thì cũng không có tổ đội nào thích hợp cho kĩ năng Bạo thực.
Tôi sẽ bước trên con đường của chính tôi. Chờ xem, một ngày nào đó tôi sẽ đè bẹp mấy người.

Trans: Jin

No comments

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.