Berserk of Gluttony - Chương 82

42738331_313528059199389_943758873624313856_n.jpg
Chương 82: Khởi đầu mới
Trans: NHT (DWR Team)
Hôm sau, tôi ngay lập tức lao đầu vào công việc
Vì nhà vua đã cho phép những kẻ thất nghiệp chuyển đến lãnh địa của tôi.
Chúng tôi đã dọn dẹp lâu đài sau khi ăn trưa xong vào ngày hôm qua, và tôi nghĩ là bọn tôi đã làm khá tốt. Tuy nhiên, vì bị bỏ bê nhiều năm, mái nhà đã hư hại trầm trọng và bị dột. Chúng tôi không thể tự mình sửa được vì chỉ một thợ mộc lành nghề mới có thể sửa được.
Vậy nên Aaron đi thuê vài người thợ mộc về làm mấy việc này. Chỉ còn lại tôi và Myne– chỉ 2 chúng tôi thôi.Tôi khá ổn với việc đi 1 mình nhưng Myne lại muốn đi cùng vì lý do gì đó. Cô ấy để cái Rìu đáng sợ ở nhà nên tôi không nghĩ cổ cũng sẽ không gây ra rắc rối gì.
Trong lúc tôi đang nghĩ vẩn vơ, Myne liếc xéo tôi.
[ Cậu tưởng là tôi sẽ gây rối đúng không?]
[Ee….]
Cổ nhìn ra rồi sao? Bằng cách nào đó mà chúng tôi đã có thể hiểu rõ được nhau sau chừng ấy thời gian.
Dù có giả nai thế nào đi nữa.
Tôi cũng không thể nào qua mặt được người này.
[ À thì cũng có.]
[Nn!?]
[Nào nào, cô nghĩ đã bao nhiêu lần việc đó xảy ra khi chúng ta du hành cùng nhau rồi hả ? Cô từng đập bay 1 tên kỵ sỹ hạng thấp, và còn có lần cô đập gãy xương của mấy tên chiến binh cố khiêu khích cô nữa, tôi không muốn thấy mấy cảnh đó ở đây nữa đâu.]
Myne thở dài.
[ Tôi đã cân nhắc kiềm chế mấy lần đó rồi chứ bộ.]
[ Nghiêm túc đó hả ?…mẹ trẻ bảo mình kiềm chế rồi đó hả ?]
Tự tôi đã thấy quá nhiều rồi , nên tôi không thật sự lo lắng về tổ đội mà lo cho Myne hơn , về cách phản ứng của cô ấy khi gặp họ.
Lạ quá vậy…Các bạn có thể hỏi như thế, nhưng cô gái này là chủ nhân của kỹ năng Đại Tội Phẫn Nộ. Có lẽ nếu có một ngày cô ấy giải phóng hết cơn giận dữ cổ kiềm nén bấy lâu, thì máu sẽ đổ thành sông, xác sẽ phơi thành núi.
Vậy nên, khi cổ nói là mình đã kiềm chế thì tôi thật sự tin là vậy. Tôi cũng có đôi khi khó kiểm soát Phàm Ăn và bị hành lên xuống bởi sự thôi thúc mạnh mẽ đột nhiên bùng phát.
Hiện giờ, lý do duy nhất mà Phàm Ăn chưa phát bạo thực là do Luna đang bảo vệ tôi từ bên trong, không phải là do sức mạnh của chính tôi. Nhân tiện thì, kể từ sau trận chiến đó, Luna thường hay xuất hiện trong giấc mơ của tôi. Và tôi cuối cùng cũng nhận ra được, Luna là…
[Ne? Fate, cậu có đang nghe không đó?]
[ Vẫn đang nghe đây, sao?]
[Muu, nghe cho kỹ đi! ]
Myne nhảy lên và kéo tai tôi xuống để tới tầm của miệng cổ. Càng cố thoát ra, tôi càng thấy đau.
[ Chúng ta đang đi đâu thế?]
[ Tôi nói, tôi nói mà, thả tôi ra đi mà. ]
Sau khi được thả, tôi kiểm tra lại lỗ tai mình . Ok, hình như vẫn ổn. Khi Myne đang nói chuyện, có lẽ tôi nên giữ tâm trí không bay lên mây hoặc không thì mất mẹ cái lỗ tai. Tôi nghĩ là cô ấy chưa từng làm cái này trước đây, khi chúng tôi đang đi du hành..
Chỉ tay về hướng khu vực dân cư mà tôi hướng đến, tôi nói Myne.
[ Từ đây đi bộ một chút, chính là  khu ổ chuột. Và chúng ta sẽ tới nhà thờ chỗ đó.]
[Fuuhn, tới đó cầu nguyện á ? Chả giống Fate tý nào.]
[Thô lỗ quá nha. Tôi vẫn hay cầu nguyện đó.]
Dù có nói vậy, tôi nhận ra là mình đã mất niềm tin vào các vị Thần từ khi tới Vương đô. Tôi từng cầu nguyện mỗi ngày khi cha vẫn còn sống, nhưng rồi ngưng lại khi chỉ còn một mình.
Nghĩ lại thì, Thần linh cũng chả tuyệt đến vậy khi họ chẳng thể cứu người có đức tin lớn lao như cha tôi khi ông nằm trên giường bệnh. Vào lúc đó, tôi nghĩ là niềm tin của mình đã bị chôn vùi nơi sâu nhất trong trái tim này.
[ Dù sao thì, mọi người ở khu ổ chuột đều ghé đến nhà thờ nên đó là một nơi tốt để tuyển mộ. Tôi muốn tránh dùng bạo lực vậy nên tốt hơn là nên đến nhà thờ.]
[Với Fate thì nó luôn phải đúng đắn. ]
Myne tặc lưỡi, trong có vẻ khó chịu. Tôi thắc mắc tại sao cô ấy lại ghét phải làm theo luật vậy nhỉ ? Tôi có cảm giác là cô ấy chỉ muốn được dựa giẫm một chút… Vậy thì, thử cái này xem sao.
[ Nhưng thật tốt là Myne đã đi cùng tôi, dù sao thì đây cũng là lần đầu tôi làm việc này, nên tôi hơi lo lắng. ]
Sao nào …? Một nụ cười chợt nở trên khuôn mặt không cảm xúc của cô ấy.
[ Đành vậy, dù sao thì cũng là Fate mà. Mufufufu]
Cô ấy đang vui! Vậy là cổ thật sự muốn được dựa giẫm!! Mà nụ cười đó có chút…ghê ghê!
Và rồi cô phát ngôn ra một câu cực kỳ vô nhân tính.
[ Được thôi. Nếu nhà thờ không nghe theo lời câu, tôi sẽ đạp nát nó luôn !]
Tôi xin rút lại! Mẹ trẻ này chắc chắn không phải người tôi nên dựa vào. Tôi đúng là ngu khi tin rằng mình cô thể dựa vào cô ta dù chỉ một phút.
Nếu họ không nghe cậu, tôi sẽ đập đến khi họ chịu nghe. Un, đây quả nhiên là Myne tôi biết.
[ Tôi đoán là mình nên làm 1 mình thôi. Sau khi nghĩ kỹ lại thì, không cần Myne bận tâm việc này đâu ]
[Được rồi …]
Xin lỗi vì đã rút lại lời. Chỉ là tôi muốn cô vui lên thôi, tôi biết một cách khác tốt hơn để làm vậy.
[Vầy thì sao, cô sẽ theo dõi duộc đàm phán từ sau lưng tôi. Như một sự đe dọa “nho nhỏ “ thì sao ?]
[ Tôi hiểu rồi, vậy cũng được ]
Tôi vỗ ngực nhẹ nhõm. Thế này thì tôi sẽ không phải lo về việc phá hoại tài sản công cộng nữa.
Sau đó, Khi bọn tôi đang hướng đến nhà thờ, tôi dừng chân trước một nơi đầy quen thuộc.
Thật hoài niệm làm sao…
Trong lúc tôi đang đắm chìm trong cảm xúc, Myne đang đi đằng sau húc vào lưng tôi.
[ Sao vậy? Nn?…. Có gì với căn nhà cũ sắp sập đó à ?]
Myne nghiêng đầu hỏi .
Quả thật là căn nhà ấy trong rất tồi tàn. Thế nhưng đây là nơi tôi đã từng sống trong 5 năm, nó đã bị bỏ hoang quá lâu. Có lẽ là từ lúc tôi trở thành người giúp việc cho nhà Heart để lẩn trốn khỏi nhà Brelic (Burixes).
[ Chỉ một lúc thôi, được mà phải không ?]
Không chờ đáp lại, tôi bước đi, như một việc rất đỗi tự nhiên.
Tôi đẩy cửa một cách rất dễ dàng. Cái ổ khóa đã không còn ở đó nữa. Nội thất vẫn chưa bị lục lọi. Cũng phải, dù sao từ đầu cũng chẳng có gì quý giá.
Bên trong là một cái giường bằng rơm, và một cây nến đã bị đốt hơn một nữa trên chiếc bàn phủ đầy bụi bặm. Như thể thời gian đã ngưng đọng từ trước lúc tôi đi.
Và chỉ vì tôi quay lại, thì mọi thứ vẫn sẽ nằm yên như cũ, nó đã trở thành một thứ mang ý nghĩa như vậy.
Không quan tâm, Myne cất tiếng khi tôi đang nhìn quanh.
[Fate, đi thôi ]
[ À, phải ]
Khi tôi chuẩn bị rời đi, Greed đang yên lặng bỗng cất tiếng thông qua 《Mind Reading》
『Ngươi đang nghĩ đến việc quay lại đây sao ?』
[ Không đời nào, tôi vẫn chưa muốn chết, mọi thứ chỉ mới bắt đầu thôi.]
『Không phải vậy, ý ta là nếu ngươi không bắt kịp Myne ngay bây giờ thì cô ta sẽ nổi xung mà phá hủy toàn bộ mấy căn nhà xung quanh đây mất.』
[Un, đi thôi]
Ngưng hoài niệm ở đây thôi. Tôi rời ngôi nhà và lại cùng với Myne bắt đầu đi, hướng đến nhà thờ được dựng lên trong khu ổ chuột này.

No comments

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.