Berserk of Gluttony - Chương 84
Chương 84: Hoạt động ngầm của nhà Berlic
Ngày hôm sau. Dưới khoảng trời quang đãng, tôi bắt đầu chăm sóc khu vườn của dinh thự.
Ngày hôm sau. Dưới khoảng trời quang đãng, tôi bắt đầu chăm sóc khu vườn của dinh thự.
Về việc tân trang lại dinh thự trong tình trạng tan hoang, nó quá sức với một đứa không có kiến thức chuyên môn như tôi nên tất cả trông cậy vào những thợ mộc Aaron đã tìm kiếm.
Nhưng vì muốn tận dụng đống kinh nghiệm làm vườn khi làm thuê ở nhà Heart, với lại tự mình làm những việc thế này làm tôi cảm thấy lạc quan yêu đời hơn nên người đứng đầu nhà Barbatos sẽ đi làm vườn, dù bình thường nói ra thì việc này nó thật lạ.
Cứ thế, tôi đứng một mình yên lặng tính toán cách đưa khu vườn tràn ngập cỏ dại và bị Myne phá tan tành về lại vẻ tươi đẹp như xưa, và rồi có tiếng gọi tôi từ phía nhà hàng xóm Heart.
「Fate phải không !? Đã lâu không gặp….」
Người đã lên tiếng gọi là một bậc thầy làm vườn đã chiếu cố tôi hồi còn ở nhà Heart. Ông ấy thấy tôi, mỉm cười vui vẻ vì cuộc hội ngộ. Và khi thấy chỗ tôi đang đứng và đồ tôi đang mặc thì mặt ông ấy cứng ngắc.
Khi tôi ở dinh thự mà không mang Mặt nạ Đầu lâu thì tôi biết chuyện này thể nào cũng xảy ra.
「Vâng. Đã lâu không gặp 」
「…… Gì đây trời, chú lại làm lão giật mình rồi hen. Ta nghĩ chú bắn khỏi đây rồi giờ đã quay về, ai dè lại trở thành Thánh kị sĩ rồi ha. Thôi lỡ mồm, cái cách nói chuyện lạ hoắc này 」
「Không đâu, cứ thế này là được rồi. Xin tự giới thiệu lại. Tôi là Fate Barbatos, người thừa kế của nhà Barbatos. Từ giờ đều là người quen nên xin gọi tôi là Fate như trước 」
「Hiểu rồi. Nếu chú mày đã muốn thế thì lão cũng chiều. Nhắc mới nhớ, chuyện ngài Aaron trở về dạo này nổi trong đám người làm lắm. Cả về vụ người thừa kế nữa…… ai ngờ lại là Fate chứ…… Hẳn do đã giấu cái móng vuốt (Skill) quá sức tưởng tượng nhề 」
“Đã giấu” à…… mà, trong thời gian yên ổn sống như một người làm thuê, tôi đâu có kĩ năng Thánh kiếm kĩ nên không hẳn là đã giấu……
Kĩ năng đó do tôi đã giết thằng Chad, đứa con thứ nhà Brelic rồi cướp của nó. Tốt xấu gì thì về sau tôi mới quyết định xài nó, đúng thật là trong cái thế giới không ai ngờ trước điều gì.
Làm gác cổng thuê, rồi trong khi buồn đời vì bị tụi Brelic bắt nạt khủng khiếp thì được Roxy thuê làm người làm…… Rồi sau đó lên đường đến Gallia như một người lính đánh thuê và khi trở lại thì đã thành Thánh kị sĩ. Không những thế, lại còn là người thừa kế của Kiếm thánh Aaron.
thầy làm vườn cười khổ nhìn vào khu vườn nhà Barbatos và nói.
「Và làm gì thì cũng đừng để vườn nó tàn tệ dữ thế chứ. Và Fate định một mình chỉnh đốn lại hết sao? 」
Vì mấy dụng cụ đặt xung quanh tôi nên nghĩ vậy cũng đúng.
「Vâng đúng vậy. Tôi định thử vận dụng những gì mọi người dạy. Và làm việc này khiến con tim tôi thanh thản. Dù rằng để nó về như trước mất kha khá thời gian 」
「Ừ, tất nhiên. Sao nhỉ, muốn lão giúp một tay không? 」
「Ể, được chứ ? Nhưng, còn về vườn nhà Heart…… 」
Nói ra hẳn sẽ bị cười. Ông ấy chắc sẽ hiểu nhầm rằng tôi xem thường dù ông ấy đã làm vườn biết bao nhiêu năm trời, và người chăm sóc vườn nhà Heart không chỉ có mình ông ấy.
Vì thế, ông ấy sẽ giúp tôi vài thời gian rảnh.
「Rồi, quyết định thế nhé. Nhanh nhanh vô giúp thôi 」
「Oooh, cảm ơn rất nhiều 」
thầy làm vườn bước vào vườn nhà Barbatos rồi nhìn lại tình trạng lần nữa.
Ngay sau đó ông ấy nhăn mặt ngước nhìn bầu trời.
「Từ phía nhà Heart nhìn qua là ta thấy rồi nhưng nhìn kĩ lại thì đúng là cực kì tệ. Rồi còn…… cái éo gì kia!? 」
「Ể, nói thế nào đây? 」
Nơi ông ấy chỉ là vết tích của chiến trường được khắc sâu trên nền đất. À, cái đó là do Aaron với Myne choảng nhau hôm qua đấy.
Sức mạnh của Myne thì khỏi bàn nhưng Aaron, người đã đánh bại Lich Lord thì cũng không kém cạnh. Có vẻ như ông ta đã đột phá giới hạn cấp độ thông qua trận chiến đó.
Hai con người cứ thế choảng nhau nên khu vườn cũng nhận lượng thiệt hại cực kì lớn. Lâu lâu tôi cũng tham gia vào vòng chiến nên không thể mắng người trong cuộc.
「Vì là Kiếm thánh nên dù rèn luyện cơ bản cũng đã ra thế này」
「Thế nhưng để thế này thì chú muốn cỏ cây sống sao, trước sau gì cũng thành hoang địa」
Khi tôi và thầy làm vườn đang phiền não thì, hai kẻ là nguyên nhân chính đã từ trong dinh thự bước ra. Cả hai đều lăm lăm vũ khí trên tay. Dạo gần đây, cảnh tượng này xuất hiện thường xuyên, thế nên tôi quá rõ bọn họ sắp làm gì. Bọn họ, ngày hôm nay cũng đã sẵn sàng cho một trận chiến. ……. Cái bọn cuồng chiến
Âm thanh đụng độ nổ ra ngay trước mắt chúng tôi. Thánh kiếm và hắc phủ va vào nhau đầy kịch liệt.
Mỗi lần như vậy, khu vườn vốn đã tan hoang, đang dần thành hoang địa. Chứng kiến cảnh đó, thầy làm vườn ngây người nhìn trận đấu, rồi chẳng nói chẳng rằng chuồn về phía dinh thự nhà Heart.
「Từ từ, đợi đã. Bác không phải là muốn giúp sao!」
「Cái này, bó tay chấm com rồi. Vừa sửa xong, rồi choảng nhau như thế, tất cả sẽ đâu lại vào đấy thôi. Không, có khi còn tệ hơn thế nữa」.
「Tôi có ý này. Đợi một chút」.
Tóm lấy hắc kiếm Greed đang được đặt dựng đứng bên cạnh, tôi xông vào chia cắt chiến trường. Họ rõ ràng là đang tập luyện, nhưng tôi không khác nào đang bước vào vùng đất chết vì mấy trân chiến nghiêm túc này.
Rồi Greed nói qua 《Đọc tâm trí》.
『Ngừng run đê. Fate, đập nhừ tử lão già với Phẫn nộ đang phá hủy khu vườn cho ta! 』
「Ông, nghĩ nó không phải một phần tại ông à…….」
『Lên đi. Bí kỹ tầng thứ nhất, một nhát ăn ngay !』
「Bị ngu à ! Cái đó chắc chắn không thể được. Nếu làm như vậy, thì từ khu vườn đến dinh thự cũng bay sạch đó」
『Thì đằng nào thì tất cả cũng te tua tàn tạ rồi. Nhân tiện đây sao không dọn ‘sạch’ luôn?』
Trong lúc nghe mấy lời xàm lông như mọi khi của Greed, tôi xông vào ngăn Aaron với Myne lại.
Nhưng không hiểu sao khi đến nửa chừng thì hai người đó về chung phe, cục diện biến thành mình tôi solo với Aaron và Myne, đánh đấm loạn xì ngậu. Và, sau mười lăm phút ác chiến, cuối cùng hai người cũng dừng tay.
「Sao thế? Fate. Muốn chơi thì đợi phía sau Aaron đi.」
「Tôi có nhảy vào chơi đâu, tôi vào để tách hai thím ra cơ. Mà này, Myne….. hồi nãy có một đòn ‘hơi’ nghiêm túc quá rồi đấy, tôi đã nghĩ là mình tạch thật rồi」
「Làm gì có chuyện đó. Nếu mà dùng hết sức thì chắc chắn giờ cậu vẫn còn đang bay về phương chân trời ấy. Muốn thử không ?」
Aaron lắc đầu và cười cười trong lúc tra thanh kiếm vào bao.
「Can dự vào trận đấu của người khác, có chút bất lịch sự đấy. Hơn nữa, nếu muốn đánh nhau thì phải tuân theo thứ tự. Ta đã hẹn trước với Myne từ sáng sớm rồi. Nhưng trận chiến kia cũng rất thú vị, lần tiếp theo nhờ cậu nhé.」
「Không không, tôi không có ý định đó. Tôi……」
Có vẻ như Aaron và Myne đều cho rằng một “kẻ bị ra rìa” như tôi nhảy vào để cùng nhau đánh đấm, vì thế mà tôi phải dành hết sức lực để phủ nhận và giải thích lý do.
Đó là về việc hai người cứ đánh nhau không biết trời đất ở ngoài vườn, thì sẽ chẳng bao giờ sửa sang nó lại được.
「Ừm, ra thế. Ta hiểu rồi, thế nếu tìm một chỗ chỉ dành cho luyện tập thì ổn chứ」
「Vâng, đúng vậy. Đâu đây ta, hay dùng một góc ở phía tây?」
「Một trận chiến trong không gian hạn chế…… Thú vị. Thấy thế nào, Mine ?」
「Không thành vấn đề. Chỗ nào cũng chiến được hết.」
「Nếu thế, quyết như như vậy đi. Giờ thì, đi ngay cho nóng.」
Aaron và Myne hối hả chạy thật nhanh đến địa điểm đã được chỉ định, và bắt đầu trận đấu. Bụi bay mù mịt…..So với vừa nãy, nó còn ác liệt hơn nhiều.
Ái chà chà, tra hắc kiếm vào vỏ, tôi thở dài rồi về chỗ thầy làm vườn.
「Đã để lão đợi lâu. Giờ thì mấy việc gây thiệt hại đến khu vườn cũng được ngăn lại.」
「…..Thật sự…….rất dũng cảm. Thế này thì ổn hơn rồi hah. Nhưng dù vậy…..chỗ đó trông chả nào ở Gallia cả.」
Ông ấy liên tưởng đến Gallia――một phế địa bị chi phối bởi những trận chiến mà ông ấy được nghe kể khi còn nhỏ. Đến mức độ đó, việc tập luyện của Aaron và Myne cộp mác một trận chiến đã gợi nhớ về nó.
Tôi bắt tay vào sửa sang khu vườn. Cùng với thầy làm vườn, chúng tôi làm việc đến chập tối. Chúng tôi cũng thảo luận nhiều chuyện khác nhau, chẳng hạn như lượng tài liệu cần để hoàn thành công việc.
「Xin lỗi vì đã làm phiền.」
「Không, là lão nói lời cảm ơn mới đúng. Lâu lắm rồi lão mới có thể làm việc ra trò như vậy. Việc hằng ngày chủ yếu là duy trì tình trạng của khu vườn thôi. Lão sẽ còn đến giúp.Và còn có cả những người khác nữa.」
「Cảm ơn rất nhiều !」
Nếu có thêm những thầy làm vườn khác thì chả khác nào hổ mọc thêm cánh.
Trong lúc nhìn lão ấy quay về dinh thự nhà Heart, tôi mường tượng ra hình ảnh khu vườn sẽ hoàn thành vào một lúc nào đó. Một đài phun nước lớn ngay trước dinh thự. Xung quanh nó là những lùm cây mọc sum suê. Hơn thế nữa, dưới tán cây hoa cỏ nở rộ rực rỡ.
Ừm, toẹt vời. Muốn nhanh chóng thực hiện quá !
Lúc tôi đang nghĩ vẩn vơ, một tiếng nổ bỗng vang lên. Đúng, chính nó. Aaron và Myne vẫn đang còn choảng nhau. Thể lực của bọn quả thực là nhìn không thấy đáy.
Nếu ló mặt ra thì tôi rất khó từ chối và sẽ bị cuốn vào, nên cứ thế này trở về dinh thự thì tốt hơn, nhưng khi nghĩ vậy thì tôi chợt chú ý đến một người phụ nữ đang đứng cổng, người phụ nữ mà tôi mới làm quen gầy đây.
Đó là Sơ của nhà thờ trong khu ổ chuột. Cô gái này đã hứa giúp tôi việc thu nhận những người thất nghiệp về Hausen. Chính vì thế, tôi đã đưa trước giấy thông hành vào Khu quân sự cho cô ta.
Cô ta cần vài sự chuẩn bị, vì thế tôi không hề nghĩ là sẽ đến vào hôm nay, tuy nhiên việc lập tức đến đây cũng thật đáng mừng.
Với tâm trạng như thế, tôi tiến đến gần cổng để chào đó, nhưng không hiểu sao sắc mặt cô ấy lại tái nhợt. Và rồi, Sơ cũng lên tiếng.
「Làm ơn ! Xin hãy giúp chúng tôi !」
「Rốt cuộc, chuyện gì đã xảy ra?」
Có gì đó không bình thường nên mới luống cuống như vậy. Tôi nhanh chóng mở cửa mời vào trong nhà Barbatos.
Ngay tức thì, cô ấy sụp xuống như thể không còn chút sức lực nào. Đi đến đây vội vã tới mức không đứng nổi.
Sơ nhìn tôi chằm chằm và nói.
「Tôi đã phạm một sai lầm không thể tưởng tượng nổi. Tốt…..tôi đã cho rằng nó tốt. Nhưng……」
Nghe xong, tôi cũng hiểu ra lý do tại sao lại có thể phân phát thức ăn cho người nghèo tại nhà thờ ngày hôm qua.
Tiền cho chỗ thức ăn đó, đều đến từ nhà Brelic. Đổi lại, nhà thờ sẽ định kỳ gom năm mươi người thất nghiệp và những người đó sẽ làm việc ở một nơi nào đó.
「Cho đến giờ không có vấn đề gì đặc biệt cả. Những người đi lao động đều quay trở lai. Thế nhưng mà….. lần này số người đi lao động lên đến hơn trăm người. Những người đó dù đã đến ngày dự tính nhưng vẫn không thấy về. Và khi tôi hỏi một người may mắn trốn thoát thì…..」
Câu trả lời nhận được lqf tất cả những người khác đều bị giết chết.
Hơn một trăm người !? Nhà Brelic rốt cuộc đang làm chuyện quái quỷ gì vậy.
Sơ không thể làm gì hơn, cho nên đã tìm kiếm sự giúp đỡ từ nhà Barbatos, một gia tộc có chút giao tình vào ngày hôm qua cũng như có vị thế ngang hàng với Ngũ đại danh gia.
Tôi cố giúp Sơ bình tĩnh lại và từ từ lắng nghe.
「Bọn họ đã được đưa đi đâu ?」
「Chỗ đó…… hình như là một cơ sở do nhà Brelic quản lý trong Khu quân sự.」
Hóa ra là Khu quân sự sao…… Có vẻ như cần đi qua ngó xem xíu rồi.
Trans: Luugu + Jin
Leave a Comment