Berserk of Gluttony - Chương 85

42738331_313528059199389_943758873624313856_n.jpgChương 85: Khu Quân sự ở Vương Đô
Trans: DWR-team
Nửa đêm, khi mặt trăng đã lên tới đỉnh đầu, tôi rời khỏi dinh thự. Kể cả khi đó chỉ là một cuộc kiểm tra, tôi không thể cứ thế mà xông vào dinh thự nhà Brelic, vì vậy tôi sẽ làm việc trong bóng tối như hồi trước (Cách Mukuro đã làm) và làm theo ý mình.
Dinh thự đó ở cạnh khu quân sự và vùng đất chỉ những thánh kỵ sĩ mới có thể vào được. Tuy nhiên sẽ có lính gác nên tôi phải đi bằng đường khác. Khi tôi đang quan sát qua bức tường phân cách từng khu, hắc kiếm Greed nói với tôi qua 《Đọc tâm trí》.
『Đây sẽ là lần hành động riêng đầu tiên của chúng ta sau một thời gian dài. Không vui sao? Sẽ không có ông già và Myne đi theo nữa. 』
「Tôi không biết, đây dường như không phải thứ gì đó tôi có thể làm một mình.」
Vì Aaron không thích làm những việc như thế này, nên tôi đã nhờ ông ấy báo cáo vấn đề dính đến nhà Brelic lên đức vua. Những người sống ở Vương đô đều dưới sự cai trị của đức vua. Vậy mà, chúng đã dụ dỗ mọi người tới khu quân sự mà không có sự cho phép của nhà vua chỉ vì thú vui cá nhân của chúng, và còn giết vài người trong số họ, không thể để chuyện này tiếp diễn được nữa. Vì vậy, tôi cũng đã nhờ Sơ đi cùng với Aaron tới cung điện. Có vẻ như họ vẫn đang báo cáo vì tôi chưa thấy họ quay về kể từ khi tôi rời khỏi dinh thự.
Myne muốn đi với tôi, nhưng tôi đã yêu cầu cô ấy ở nhà trong trường hợp họ trở về. Ở bất cứ hoàn cảnh nào thì cô ấy cũng không giỏi trong việc lẩn trốn. Với cái hắc phủ trong tay, cô ấy sẽ tấn công tất cả mọi thứ trước mắt, quá lộ liễu! Mặc dù cô ấy đồng ý ở lại, cổ vẫn nhìn tôi một cách đầy ác cảm khi bị bắt ở nhà. Tôi chỉ hi vọng rằng mình có thể an ủi cô nàng sau khi trở về từ khu quân sự.
Myne có thể đang khá khó chịu lúc này.
「Bây giờ bằng cách nhảy qua bức tường này ta sẽ có thể vào bên trong」
『Ngươi thực sự có thể nhảy cao đến thế à, để xem nào… 』
「Tôi sẽ cho ông thấy tôi đã quen với khu E đến mức nào.」
Tôi bật khỏi mặt đất một cách nhẹ nhàng, bay qua bức tường và đáp xuống một cách nhẹ nhàng.
「Thế nào, khá tốt đúng không?」
『60 điểm, ngươi vẫn còn một chặng đường dài phải đi. Ta vẫn có thể cảm thấy sự rung động nhẹ trong những chuyển động của ngươi.』
「Vậy là khá tốt rồi. Greed lúc nào chả khắc nghiệt khi đánh giá.」
『Việc đó rất ư bình thường vì ngươi là chủ nhân của ta mà. Dù sao đi nữa, nhìn xuống dưới đi.』
Cái này… thật tuyệt.
Trong tầm mắt của tôi, những tòa nhà xếp thẳng hàng được chiếu sáng với những ánh đèn lung linh. Lượng ánh sáng nhiều đến mức át cả ánh sáng của các khu vực khác. Được bao bọc bới những bức tường vừa lớn vừa dày, tôi chưa biết về thứ này trước đây, nhưng ngay cả thiết kế của những tòa nhà cũng khác biệt. Những tòa nhà ở khu thương mại, khu dân cư và vùng đất thánh Kỵ Sỹ đều được làm từ gạch, những tòa nhà này thì lại có cảm giác bóng và trơn. Không có bất kì cái cửa sổ nào và mỗi tòa nhà thì cao và vững chãi như một pháo đài.
Mà nguồn gốc của những ánh đèn thực ra là đến từ những tòa nhà này.
「Sao có thể thế được….những tòa nhà đó ?」
『Đây là, công nghệ của Gallia. Đó là tấm kim loại có thể trích năng lượng từ không khí. Năng lượng sau đó được dùng để cung cấp cho tòa nhà.』
「Khu quận sự Vương Đô sử dụng công nghệ của Gallia à…」
Gallia đã bị phá hủy từ rất lâu rồi. Tôi đã luôn nghĩ rằng công nghệ của họ đã biến mất nhưng ai mà ngờ nó vẫn còn tồn tại, ngay sau bức tường này.
『Chà, ngay cả khi người ta nói rằng đã bị phá hủy, không phải tất cả đều biến mất. Vẫn có nhiều tàn tích ở Gallia. Fate đã nhìn thấy một cái, đúng chứ? Vẫn có thể thu thập được rất nhiều công nghệ ở các tàn tích đó.』
「Trong trường hợp này, Gallia sẽ giống như một núi kho báu à?」
『Đúng vậy, nó là lý do tại sao Đố kỵ lại đặt Thiên long ở Gallia, chính là để ngăn cản người khác mò đến . Đó cũng là một cách tốt để kiểm soát sự xâm lược của bọn quát vật.』
Tuy nhiên Thiên long đã bị tôi đánh bại. Liên quan đến việc xâm lược của bọn quái vật, trong cùng trận chiến tôi đã tạo ra một vết nứt vừa lớn vừa sâu chia cắt giữa Vương Đô và Gallia, nên sẽ khó hơn cho chúng mỗi khi tấn công. Hơn nữa tôi cũng được những người khác giúp đỡ. Vì vậy tôi đã không bị bọn quái vật ở Gallia chú ý quá nhiều.
「Nếu bây giờ ai cũng đi tìm kiếm tàn tích của Gallia, liệu quan cảnh này cũng sẽ lan rộng ra ngoài khu quân sự không?」
『Vương Đô sẽ không cho phép điều đó. Họ nhất định sẽ nghĩ cách độc chiếm công nghệ Gallia.』
「Đúng vậy, giữ thứ này ở đây cũng là một bằng chứng.」
Nhưng bây giờ con đường đến Gallia đã được mở, những người đang tìm kiếm công nghệ đó sẽ không ngồi yên một chỗ. Rồi thì sau đó, Hausen, nơi gần nhất với Gallia, mặc dụ vẫn đang được tái kiến thiết, sẽ chắc chắn bị cuốn vào cuộc chiến này. Hãy tưởng tượng một thành phố chứa đầy công nghệ chưa từng được thấy trước đây, tôi rất háo hức. Tuy nhiên vào lúc này thì nhà Brelic đang chiếm lợi thế.
「Từ chỗ này, chúng ta vẫn chưa thấy được cơ sở nghiên cứu của nhà Burix.」
『Theo những gì sơ đã nói, nó ở hướng bắc tính từ đây.』
「Và cô ấy cũng nói rằng nó rất dễ thấy.」
Nhà Brelic là một trong năm đại gia tộc thánh Kỵ Sĩ. Gia huy của họ được gắn lên cơ sở nghiên cứu. Hơn nữa, nó thật sự không chỉ là một cơ sở nghiên cứu. Đó là những gì người trốn thoát đã nói với sơ nên chắc thông tin này khá chính xác.
「Được rồi, mọi chuyện sẽ rõ khi đến nơi thôi.」
『Đừng để bị bắt. Chỉ nên quan sát thôi. Cho dù có chuyện gì xảy ra thì cũng đừng dính dáng vào.』
「Sao thế. Tự nhiên lại?」
『Nếu công nghệ Gallia xuất hiện, nó không phải là câu chuyện cổ tích đầy màu hồng đâu.』
Trong khi đang hoài nghi về những lời đầy thận trọng mà Greed hiếm khi nói, tôi nhảy xuống sau khi đã chắc chắn rằng không có ai ở xung quanh.
Khi tôi đáp xuống, tôi hơi mất thăng bằng một chút do dư chấn.
Tất cả các tòa nhà mà tôi thấy khi đang chạy đều được làm bởi một vật liệu mà tôi chưa từng thấy trước đây, và vì phần trung tâm các tòa nhà đều được chiếu sáng nên hướng đi hiện rõ ràng ngay cả trong đêm. Với những tòa nhà như thế này xung quanh. Tôi cảm thấy không cần phải dùng 《Dạ nhãn》.
Đặc biệt, tôi thấy vài tên lính tuần tra đang đi về phía bắc. Sau đó, một nhóm người đang tụ tập quanh một khối kim loại mà tôi chưa từng thấy trước đây. Có khoảng 10 người hoặc nhiều hơn mặc những cái áo choàng trắng ngoài những tên lính. Họ đang nhìn chăm chú vào một cặp nhẫn đặt cạnh nhau cùng với một cái máy kì cục dường như có chỗ ngồi ở giữa. Kỳ lạ thay, mặc dù cấu trúc có vẻ bấp bênh và có thể đổ bất cứ lúc nào nhưng nó vẫn đứng thẳng và thăng bằng trên mặt đất.
Trong khi nhìn nó từ xa, tôi hỏi Greed,
「Đó là cái quái gì vậy?」
『Thứ đó là một loại máy móc gọi là xe máy, một loại phương tiện từng được dùng ở Gallia ngày xưa. Có vẻ chúng đã tìm thấy và cố gắng phục hồi nó.』
「Cái thứ đó là một phương tiện di chuyển sao? Nó chỉ là một khối kim loại!」
『Ngươi sẽ không bao giờ hiểu được đống máy móc bên trong và cách nó hoạt động đâu. Tuy nhiên, thứ đó là một phương tiện di chuyển tốt hơn 100 lần so với ngựa. Nó cũng không kiệt sức như ngựa nữa.』
Tôi không thực sự tin rằng “cưỡi” thứ này sẽ tốt hơn một con ngựa. Dù vậy nó được làm từ chất vô cơ nên hẳn là không cảm thấy mệt. Như là Greed đây.
「Làm thế nào để “cưỡi” một cái?」
『Ngươi có thể điều hướng với cái tay cầm ở phần trên của bánh xe phía trước và vì có một thiết bị cân bằng nên ngay cả người thử lần đầu cũng có thể đi được.』
「Fu~hn, vậy sao họ không cố gắng “cưỡi” nó vậy?」
Ngay khi tôi nói vậy, Greed bật cười hô hố.
『Chúng không đủ sức mạnh phép thuật để làm chiếc xe chuyển động. Phương tiện đó tiêu hao sức mạnh phép thuật để di chuyển. Đối với chúng, ngồi lên thứ đó một mình thì sẽ chẳng khác với việc thăng thiên luôn cả』
Khi mà tôi nhìn gần hơn, có ba người nằm quanh chiếc xe, đều đã kiệt sức và sủi bọt mép. Có vẻ đó là điều Greed muốn nói đến, “thăng thiên”.
「Tôi có thể lái nó được không?」
『Tất nhiên là có thể. Fate thuộc khu vực E. Ngươi có thể đi bao lâu tùy thích. Nhưng lúc này thì bỏ đi.』
「Tôi biết rồi, đi tiếp nào.」
Khu quân sự của Vương Đô là nơi duy nhất tôi không biết gì nên chịu thôi. Trong khi kìm hãm mong muốn được thấy những thứ mới lạ, tôi tiếp tục hướng về phía bắc.

1 comment:

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.