Berserk of Gluttony - Chương 94

42738331_313528059199389_943758873624313856_n.jpgChương 94: Khát máu
Trans: DWR-team
Vẫn để Rafal cắn vào Hắc kiếm, tôi vận sức ném hắn về phía sau.
Ngay khi hắn va vào thành tường của phòng thí nghiệm, tôi phóng ngay tới chỗ Aaron để giúp ông ấy.
[Aaron, ông có sao không?]
[Không sao. Nhưng hình như mất khá nhiều máu rồi.]
Vết thương đã kép miệng nhờ vào chỉ số của ông ấy cao.
Nhưng lượng máu chảy loang lổ trên sàn quá nhiều khiến sắc mặt ông ấy khổng ổn chút nào.
Nhưng Aaron vẫn gượng dậy được và nhìn về phía Rafal.
Tường đã bị phá vỡ. Và từ đống đổ nát đó, Rafal đứng dậy. Toàn bộ vết thương mà tôi và Aaron đã gây ra trên người hắn đang dần hồi phục. Dù phần đầu bị khuyết một phần, và ngực bị khoét một lỗ thủng to đùng.
Phải chăng hắn bất tử… giờ hẳn chẳng phải con người nữa rồi. Những điểm yếu của con người —phần đầu và quả tim kia đều bị thương nặng nhưng hắn vẫn có thể di chuyển được.
Một con quỷ đội lốt người. Aaron nhìn Rafaf và nói.
[Đây là điều Lina Brelic muốn sao? Để ngươi đi xa đến mức này.]
[Ồn ào, câm mồm.]
[Nếu thật sự cô ấy muốn con trai mình thành thế này thì, thật đáng buồn đấy, Rafal ]
[Ta bảo ngươi ngậm miệng lại! Kuh]
Đột nhiên Rafal ngã quỵ xuống đất. Hơi thở của hắn đứt quãng, dường như hắn đang cố chịu đựng thứ gì đó.
Cái cảm giác này, rất giống với tôi. Giống như khi kĩ năng Bạo thực thèm khát linh hồn sinh vật sống… như sắp chết đói vậy.
Khi hấp thụ Haniel hồi còn ở Gallia, tôi nhận được sức mạnh của Luna. Nhờ vào khả năng khống chế kĩ năng Bạo thực của cô ấy, tôi đã có thể sống sót qua ngày mà chỉ cần hấp thụ những con quái yếu.
Nếu toàn bộ năng lực của kĩ năng Bạo thực bộc phát ra thì sẽ tệ như lúc chiến đấu với Thiên Long vậy.
Nhờ Roxy, tôi đã có thể sống sót khỏi tình trạng đó. Tôi đã quyết không sử dụng nó lần nào nữa.
Và nếu như tôi có bao giờ lâm vào trạng thái như thế một lần nữa, kĩ năng Bạo thực chắc chắn sẽ…nhắm vào cô ấy.
Luna bảo rằng Roxy cũng tựa như là điểm tựa của tôi vậy. Nghĩa là cô ấy là cách duy nhất giúp tôi kìm hãm kĩ năng nhưng chuyện đó quá nguy hiểm cho Roxy.
Và giờ đây, tên Rafal này, ở hắn ta tôi có thể cảm thấy được một sự khát máu tương tự như tôi lúc trước.
[Chết tiệt, sao lại vào lúc này cơ chứ…chậc]
Rafal vô thức chửi rủa. Hắn đang vò đầu như đang cố chống lại cái gì đó. Rồi hắn lấy ra hai lọ nhỏ từ trong túi của hắn. Ngay lập tức, hắn uống thứ chất lỏng màu đỏ bên trong.
[Chừng này vẫn chưa đủ sao?]
Khi Rafal rơi vào thế khó, lũ Nightwalker còn lại cũng đều bị kích động. Đương nhiên, đã có người để ý đến chuyện này, những thánh kị sĩ và quân lính đã bắt đầu tập hợp lại và tôi có thể nghe tiếng họ chiến đấu ở đằng xa.
Trong số họ, tôi thấy có hai bạch kị sĩ bảo vệ nhà vua mấy bữa trước.
Khi tôi nhìn về phía Aaron, ông gật đầu và nói.
[Có vẻ như vệ quân của nhà vua bắt đầu rồi.]
[Tôi nghĩ họ sẽ làm được, bởi vì lũ Nightwalker không thể di chuyển linh hoạt được nữa.]
[Đúng thế, còn giờ thì…]
Aaron lại hướng mắt về phía Rafal
[Rafal, sức mạnh hiện giờ là quá mức với ngươi rồi. Sức mạnh càng lớn thì cái giá phải trả càng nhiều. Và rồi trách nhiệm của ngươi với nó nữa. Tiếc thay ngươi lại chẳng thèm tìm cách để thuần phục sức mạnh đó. Theo ta thấy, ngươi sẽ chẳng tiến được bao xa nếu chỉ dựa vào sức mạnh đó đâu.]
[Nhảm nhí! Do thằng đó (Chad) nó thù ta nên nó mới mưu cầu sức mạnh. Ta đã cho nó nếm trải đau khổ để nó phải có những suy nghĩ như thế. Oi, Fate…ngươi ghét ta lắm, đúng không?]
Rafal cố gắng khiêu khích tôi. Nhưng Aaron nhanh chóng chặn lại
[Ta chẳng cần thiết gì để biết mấy chuyện đã xảy ra giữa tụi bây. Nhưng có lẽ đúng như những gì Rafal nói. Nhưng giả sử việc đó đúng đi có nữa, thì lúc ta gặp Fate ở Hausen, trong đôi mắt ấy không hề lóe lên ngọn lửa thù hận.]
Aaron vỗ vai tôi và gật đầu chắc chắn.
Để trả lời hắn ta, tôi lên tiếng.
[Rafal, mày thật đáng thương.]
[Đừng lại, tao đ*o muốn nghe những lời đó từ mày, riêng Mày. Hãy nhớ lại khoảnh khắc mày hạ sát Hado đi, hãy nhớ lại sự căm phẫn đó đi!]
[….Ta sẽ không phủ nhận điều đó. Nhưng nó cũng chính là lí do ta không thể tiếp tục bị ám ảnh bởi quá khứ nữa.]
Tôi hướng mũi thanh hắc kiếm về phía Rafal và tiến lại gần hắn. Dù cho có bất tử đi chăng nữa, sức mạnh của hắn cũng đã giảm bớt đi phần nào nên việc chế ngự cũng sẽ dễ dàng hơn.
Chad, người đã bị chém đứt làm đôi vẫn chưa hồi phục hoàn toàn. Đó là một bằng chứng cho thấy sự giảm sút sức mạnh của Rafal.
Như để chứng minh tôi đúng, Rafaf không dùng Bước nhảy không gian mà trực tiếp tấn công vào ngực tôi.
Một lần nữa, Hắc kiếm đọ Hắc thương. Nhưng lần này, tôi mới là kẻ trên cơ.
[Ta muốn hỏi chuyện này. Ngươi có được sức mạnh và thanh giáo ấy ở đâu?]
[Hỏi làm gì? Mày nghĩ tao sẽ trả lời sao?]
[Vậy để bố thông đến khi mày chịu phun ra.]
Một chút một, tôi đẩy lùi thanh hắc giáo của Rafal cho đến khi lưỡi gươm của tôi găm vào vai của hắn.
Hắn nghiến răng chịu đựng nỗi đau đến cùng cực này.
Có vẻ như hắn vẫn cảm thấy đâu dù cơ thể bất tử. Nếu thế thì không biết cơn đau khi bị tôi khoét một miếng đầu và bị Alron thổi bay phần ngực sẽ thốn đến mức nào.
Ngươi…. đã đến mức này rồi mà còn.
Rafal đáp trả ánh nhìn thương hại của tôi với một cái lườm sắc bén
[Chad, cái thằng vô dụng kia! Nghe lệnh tao! Đến đây!]
Thân thể đứt lìa đang trong giai đoạn hồi phục của Hado cố gắng chuyển động đôi cánh đen sau lưng và bay đến
Aaron nhanh xuốngtấn công Chad nhưng chỉ cắt được một bên cánh.
Đồn tấn công không giết được hắn nên hắn theo đà bay đến chỗ tôi và Rafaf.
Phá thế gọng kìm, tôi nhảy ngược về để né đòn của Chad
Chad xen vào giữa tôi và Rafal.
[Hahaha, chẳng phải vẫn xài tốt sao]
Dùng Chad như một lá chắn, Rafal tiến thẳng đến lỗ hổng ở thành tường phòng thí nghiệm..
[Đừng để ai quấy rầy tao, Chad]
Tay cầm thánh kiếm đã bị gãy, nó vẫn vâng lời ngăn tôi đuổi theo hắn ta.
Với chỉ nửa thân còn lại, việc đứng lên đối với nó là một cực hình.
Tôi dễ dàng chém xuyên bụng của nó, chia nửa còn lại này thành hai nửa khác
Tôi biết nhiêu đó không đủ để giết Chad. Dù chỉ còn một phần tư còn lại, nó vẫn đuổi theo tôi.
[Để lũ Nightwalker và Chad cho tôi. Cậu cứ đuổi theo Rafal rồi giải quyết cho triệt để chuyện này đi!]
[Được, nhưng đừng có cố quá sức đấy.]
Dù những vết thương đã hồi phục nhưng ông ấy vẫn mất một lượng máu đáng kể. Điều ông ta cần làm đó là nghỉ ngơi lấy sức. Nhưng Aaron không phải một con người dễ dàng thể hiện điểm yếu của mình trong chiến trận. Ông ta trông vẫn còn khỏe chán.
Theo chân Rafal, tôi vào tòa nhà đó.
Hắn đi đâu rồi nhỉ? Tầng trên… hay lầu dưới?
[Kyaaaaaaaaaa…..]
Có tiếng vang đến, nó phát ra từ trong cái lỗ dẫn đến tầng hầm được tạo ra khi tôi bị Chad thổi bay.
Nếu như tiếng hét thất thanh lúc trước đó thuộc về nạn nhân của Rafal….không lẽ dưới này vẫn còn người?
Đây cũng là nơi mà tôi chạm trán lũ Nightwalker lần đầu tiên. Có lẽ có gì đó quan trọng đối với hắn ta ở đây.
Nhưng tiếng hét ấy… phải rồi, đó là của Mimir, em gái của Rafal.
Lúc Chad đấm tôi văng ra xa, tôi vẫn còn đang ôm Mimir. Chắc hẳn Rafal xuống đây để bắt cô ấy lại.
Hắn thậm chí xuống tay với chính em gái của mình…..? Tôi chỉ có linh cảm xấu tại thời điểm đó. Tôi nghĩ tôi đã nắm chặt thanh hắc kiếm của mình trong vô thức, khiến Greed đã phải xuất hiện.
『Oioi, đi xa đến mức này rồi mà vẫn còn chần chừ sao?』
[Tôi đã định nhảy xuống. Nhưng tôi tự hỏi liệu Rafal đã trở thành chủ nhân của một kĩ năng đại tội rồi sao]
Tôi nhảy xuống trong lúc nghe Greed nói
『Với một chủ nhân của một kĩ năng đại tội như chú thì phải biết rõ chứ nhỉ.』
[Không biết giải thích sao cho đúng nưa, nó giống nhưng cũng rất khác. Nó cứ là lạ sao ấy]
『Fate mà cũng biết đến mức đó sao, ghê đấy』
[Gì hả, thích nhờn không!]
『Thôi, chú sẽ sớm hiểu mà』
Căn phòng nơi tôi tìm thấy Chad, nơi hàng vạn sinh linh được giữ trong những bình chứa được lấp đầy bởi dung dịch màu đỏ là thứ đập vào mắt tôi ngay tức khắc.

No comments

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.