Berserk of Gluttony - Chương 96

Chương 96: Sắc dục Tham chiến


Tôi dùng 《Thẩm định》 với hai kĩ năng bí ẩn của Archdemon.

Ma thuật hắc ám: Triệu hồi vật chất hắc ám từ dị không gian.
Tinh thần đồng nhất: Tăng sức mạnh kĩ thuật và ma thuật năm lần trong một khỏang thời gian.

Vật chất hắc ám’ trong phần giải thích của ma thuật hắc ám là cái vẹo gì vậy? Có lẽ nó chính thứ sức mạnh đã thổi bay toàn bộ cơ sở nghiên cứu này cũng nên.
Và không nằm ngoài dự đoán, Greed đồng ý với suy nghĩ của tôi qua Đọc tâm trí.

『Đúng như Fate nghĩ. Vật chất hắc ám là một loại vật chất rất không ổn định ở thế giới này. Nó không thể duy trì lâu, và sẽ biến mất ngay sau đó. Chính lúc đó, nó sẽ giải phóng một năng lượng không tưởng』
[Vậy thì, tôi có chút băn khoăn liệu đòn tấn công đó đã được sử dụng thêm Tinh thần đồng nhất rồi không.]

Tinh thần đồng nhất là một kĩ năng đáng sợ có thể nâng cao sức mạnh ma thuật. Câu hỏi đặt ra là, có phải nó cũng đã được sử dụng trong vụ nổ trước đó không?
Nếu đúng, thì phạm vi tấn công của ma thú tầng độc nhất đó sẽ không thể mở rộng hơn  nữa.
Tuy nhiên, nếu không phải, nó có thể giải phóng một vụ nổ gấp năm lần vừa rồi.

Với sức mạnh như vậy, sẽ chẳng có gì lạ khi cả vương đô ‘bay màu’ nếu đòn đó dùng liên tục.
Tôi sở hữu kĩ năng Cương Uyển (Herculean Strength). Nó có thể tăng gấp đôi sức mạnh vật lí trong một khoảng thời gian. Mặc dù là một kĩ năng mạnh mẽ, nhưng không phải không có nhược điểm. Cái giá phải trả là thể lực chỉ còn 1/10 sau khi sử dụng, và  chỉ hồi phục sau một ngày.

Những kỹ năng tăng chỉ số trong thời gian ngắn thường có nhiều rủi ro. Nhưng Tinh thần đồng nhất thì khác.

Nếu có rủi ro nào đó, chỉ số của con ma thú độc nhất đã giảm xuống rồi….

『Dù sao, thật khó để khẳng định….ma thú độc nhất thật sự sử dụng nó hay không.』
[Rafal, cái gã đang chiếm hữu cơ thể của hắn. Đã nói rằng sẽ đáp ứng ước nguyện của Rafal]

Thậm chí có thể tự tin nói rằng, chỉ với chừng đó cũng đã đủ rồi để kết thúc tất cả rồi.
Undead Archdemon vẫn đang chao lượn trên trời. Đôi mắt nó nhắm nghiền và không có động tĩnh gì.

Tôi liếc sang nhìn Aaron. Người đang thở hổn hển trong trạng thái kiệt sức. Và dường như cũng biết được chuyện gì đang xảy ra. Ông ấy cũng nắm giữ kỹ năng Thẩm định giống tôi cộng thêm sự từng trải, nên hoàn toàn hiểu được tình hình lúc này cực kỳ nguy hiểm.

[Ta dừng ở đây thôi. Sẽ chỉ tự níu chân nhau nếu cứ tiếp tục chiến đấu trong tình trạng này. Fate, để Mimil cho ta.]
[Được rồi, tôi sẽ để cô ấy cho ông]

Tôi chuyển Mimil đang ẵm trên tay lại cho Aaron. Khi ông ấy nhẹ nhàng bế cô gái từ tôi, tôi nói ngắn gọn.

[Cô ấy mất quá nhiều máu. Hãy để cô ấy nghỉ ngơi.]
[Hiểu rồi. Tuy nhiên, dựa vào tình hình bây giờ, nếu đưa cô ấy đến dinh thự sẽ rất nguy hiểm. Chúng ta cần sơ tán cư dân ngay khi có thể, và trú ẩn trong rừng Yêu tinh. Nhưng thứ đó thực sự rất nguy hiểm….có lẽ còn hơn thế nữa.]

Aaron nói đầy cay đắng.
Đúng lúc đó, một giọng nói vang lên sau lưng chúng tôi.
Khi quay lại, tôi thấy hai bạch kị sĩ đang hướng đến chổ chúng tôi. Ở giữa họ, là một người với mái tóc xanh quen thuộc. Tôi không thể làm gì ngoại cười trừ khi thấy cô ấy.

[Đã để cậu phải đợi, Fate. Nhưng, vẫn “vừa khít lỗ đít” đúng không?]
[Cô quá trễ rồi đấy. Nếu chúng ta không thể giải quyết thứ đó, Vương đô sẽ xong đời, Eris!]
Ngay sau đó, đám bạch thánh kị sĩ đầy giận dữ hướng mũi giáo của họ về phía tôi. Nhưng tại sao!?

[Thật vô lễ, ngươi biết mình đang nói chuyện với ai không!!]
[Eris, không đúng sao?]
[Tên này, thật vô lễ.]

Tôi bị đâm nhẹ bởi ngọn giáo trắng của họ.


Eris dường như có thể kiểm soát họ, ra lệnh bảo họ dừng lại.

[Được rồi, chúng ta hãy tâm sự sau. Vậy, đây là những gì ông đã cố gắng báo cáo. Là nó sao, Aaron Barbatos?]

Aaron là người ngạc nhiên nhất về sự xuất hiện của Eris. Rất nhanh sau đó ông ấy đã lấy lại bình tĩnh, với khuôn mặt nhẹ nhõm, quỳ tại chỗ. Tại sao ông ấy lại làm một việc như thế vào giữa trận chiến chỉ vì Eris!?

Ngoài ra, vũ khí màu đen mà Eris mang theo, những ký ức đằng sau nó đủ để làm lạnh xương sống của tôi.


[Tại sao, đó chẳng phải là Envy sao!]
[Đúng vậy, nó lại vũ khí đại tội của tôi. Khi xưa, chúng tôi cãi nhau to và bất hòa, nhưng chúng tôi đã làm lành sau sự kiện ở Gallia. Chỉ đơn thuần là trở lại cái vỏ ban đầu.]

Nói xong, Eris áp tay vào cái lưỡi lê được trang trí hoàn hảo.
Không có nhiều thời gian, nên chỉ có thể giải thích một cách ngắn gọn. Rõ ràng vương quốc được tạo ra và cai trị bởi cả Eris và Envy. Hàng trăm năm trước, hai người đã tách ra do sự khác biệt trong lý tưởng của họ.
Eris lang thang tìm kiếm mục đích, trong khi Envy, với khả năng kiểm soát vật chủ, trở thành người cai trị vương quốc kể từ đó.

Hắn kiên trì tìm một cơ thể lý tưởng có thể thay thế vị trí của Eris.

Rồi dẫn đến ý tưởng tạo ra một người nắm giữ Danh xưng độc nhất(Note: giống như bọn ma thú độc nhất). Nhưng điều đó, cần một lượng lớn sự oán giận. Và thế, nó đã tiến hành một thí nghiệm áp dụng các hiện tượng sự giận dữ đối với con người.
Trong lúc duy trì mức sống của người dân ở mức thấp nhất, Envy đã làm ngơ sự áp bức của đám thánh kị sĩ trong suốt nhiều năm. Và sau đó, khi sự phẫn nộ lên đến đỉnh điểm, nó đã lên kế hoạch giết chết Roxy Hearts, niềm hy vọng của dân thường ngay tại Gallia.

Tôi không tài nào tha thứ cho cái lưỡi lê đó được.
Envy là người kiểm soát Thiên long. Nói cách khác, thông qua sự điều khiển của Envy mà cha Roxy bị giết. Từng bước ép Roxy khởi hành đến Gallia.
Cho dù là người cai trị vương quốc, nhưng sẽ có những việc nó có thể làm và những việc nó không nên làm.
Tôi đoán sự giận dữ của mình đã thể hiện hết lên khuôn mặt. Các Bạch thánh kỵ sĩ đầy cảnh giác, nắm chặt lấy bạch thương.
Trước tình huống đó, Eris đã phải xin lỗi về mọi thứ.

[Tôi đã nói chuyện với Envy. Mọi chuyện lần này đều do sự chuyên chế của nó mà ra. Ban đầu tôi muốn xin lỗi bằng cách phá vỡ lưỡi lê này, nhưng nó không thể phá hủy được. Ít nhất, tôi muốn bù đắp cho cậu trong tương lai. Đó cũng là lỗi của tôi vì đã phớt lờ những gì Envy đã làm trong suốt những năm qua.]

Eris, được cho là đến Vương quốc sớm hơn chúng tôi, đã bị tụt lại phía sau, tất cả là để hòa giải với Envy. Chúng tôi vào Vương quốc trước vì cô ấy đã ra ngoài để lấy Envy trở lại từ Gallia.
Nói về điều đó, khi tôi chính thức trở thành là người thừa kế của gia đình Barbatos, tôi tự hỏi chúng tôi thực sự đã gặp ai trong số họ.



[Envy ban đầu rất ư là ương bướng. Bị đánh bại bởi cậu tại Gallia là một việc rất sốc đối với anh ta.]
[Phải rồi …. giờ sao?]
[Tùy nó thích làm gì thì làm. Tôi là kẻ thua cuộc mà.]

Cười khúc khích, Eris xoa xoa Envy đang nằm trong vỏ. Không hiểu sao, nó cực kỳ ghét tôi.


[Nói chuyện để sau vậy. Các ngươi hãy giúp người dân sơ tán! Đối thủ có sức mạnh vượt trội so với Thiên long. Chỉ với chừng đó thôi, việc Vương đô thất thủ cũng chả có gì làm lạ cả.]
[Tuân lệnh!]

Dưới chỉ đạo của Eris, các Bạch thánh kị sĩ tập hợp các thánh kị sĩ và binh lính, bắt đầu cuộc di tản.
Aaron cũng mang theo Mimil trên lưng đi theo sau.

[Fate, gặp lại cậu sau.]
[Được. Hãy chăm sóc Mimil]
[Ta hiểu rồi.]

Nhìn bọn họ rời đi, tôi trở lại vị trí của mình.

[Không lâu nữa nó sẽ bắt đầu di chuyển. Cô ổn chứ, Eris?]
[Cũng đã khá lâu từ trận đấu cuối cùng, nhưng tôi sẽ cố hết sức. Cậu có lẽ đã biết điều đó, nhưng tôi sẽ giữ vai trò người hổ trợ. Tôi sẽ để phần tiền tuyến cho cậu vậy.]

Nhắc mới nhớ, cũng đã được một thời gian kể từ lần cuối cùng tôi chiến đấu bên cạnh một chủ sở hữu kỹ năng Đại tội.
Nn? Tôi tự hỏi Myne đang làm gì lúc này. Tiếng ồn ngày càng lớn hơn.
Nhưng chẳng còn thời gian rảnh rỗi để suy nghĩ.
Tôi sẵn sàng với thanh hắc kiếm của mình, trong khi Eris nhắm họng súng tới Archdemon Undead đang trợn trừng.

Trans: Mh Ph
Edit: Luugu

1 comment:

  1. Vật chất hắc ám nên đổi là vật chất tối nghe hay hơn ấy, ý kiến thôi a!!

    ReplyDelete

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.