Berserk of Gluttony - Chương 105

Chương 105: Aisha Heart
Roxy nhìn tôi và nghiêng đầu. Vậy cũng không lạ.
Đang nói chuyện giữa chừng thì tôi đột nhiên đơ người nhìn đằng sau Roxy.

“Sao thế?”

Em ấy nói thế và định nhìn về phía sau nên tôi gằn giọng bảo là chỉ là hiểu nhầm trong khi cố không hoảng lên. Greed cười lớn khi tôi khổ sở nói ra lời biện bạch.

『Quá tệ』

Kuh…
Nhưng tôi không có thời gian rảnh để đáp lại. Aisha-sama đã lén đến được sau lưng Roxy và đang thúc giục tôi. Tôi cứ tưởng ngài ấy đến gần thế thì Roxy sẽ nhận ra chứ.
Nhưng nếu em ấy thật sự không nhận ra thì khả năng che dấu hiện diện của Aisha-sama hẳn phải trên cả Thánh kị sĩ.
Chết… giờ không phải lúc nghĩ về chuyện đó. 
Phải làm theo kế hoạch định trước.

“Roxy, nhắm mắt lại một lúc đi.”
“Sao thế? A, em biết rồi. Anh muốn bắt chước em chứ gì.”
“Cái đó thì mới nãy làm rồi. Giờ thì kHắc.”
“Lẽ nào là có quà?”

Roxy nhìn tôi với vẻ mặt cực kì mong đợi. Điều đó không sai ít nhất là một nửa.
Thế nên tôi đã hơi gật đầu.

“Trông mờ ám lắm. Nhưng được thôi… rồi!”

Nhưng Roxy vẫn ngoan ngoãn nhắm mắt. Ngay lúc đó, tôi đổi chỗ với Aisha-sama.

“Anh làm gì sột soạt thé? Xong chưa?”
“Chờ một chút nữa!”
“Mmmmmm… rốt cuộc anh đang làm gì thế nhỉ… “

Aisha-sama đã đứng trước mặt Roxy, ngon lành cành đào!
Aisha-sama cũng ra dấu sẵn sàng. Mọi người xung quanh cũng hiểu những gì chúng tôi định làm. Alron cũng lùi xuống một chút và nhẹ nhàng đứng nhìn trong khi nở nụ cười.

“Roxy, mở mắt ra đi.”
“Cuối cùng cũng đến. Giờ thì… Aaahhhh!!”

Em ấy không đóng miệng lại được luôn.
Thấy thế, Aisha-sama giơ hai ngón tay lên hình chữ V, vui mừng vì kế hoạch khiến Roxy bất ngờ đã thành công mỹ mãn.
Ngược lại, Roxy tóm lấy vai Aisha-sama và nói.

“Tại sao mẹ lại ở đây!? Trong bức thư hồi trước gửi từ lãnh địa có ghi là cơ thể mẹ đã tốt hơn nên không cần đến thăm cũng được, nhưng mà…”
“Ừ, thì có nghĩa là mẹ đã khỏe lên rất nhiều nên sẽ đến thăm con đấy.”
“Errhhh, con không hiểu gì hết…”

Tôi cũng hiểu được tại sao Roxy hoảng như vậy. Cơ thể Aisha-sama đã từng yếu đến mức đứng thôi cũng cần có người đỡ.
Người chữa bệnh là tôi đây cũng phải bối rối không ít. Vì thường gặp ngài ấy nên so với tôi, Roxy hiểu rất rõ bệnh tình của mẹ mình hơn nhiều.
Aisha-sama vô tư nói.

“Mẹ cũng không rõ đâu, nhưng Fate đã chữa cho mẹ đó.”
“Fate!? Thế nghĩa là sao?”
“Chuyện là…”

Roxy tiến đến gần nhằm không để tôi chạy trốn. #khalachackeo không kể thì không thoát được. 
Và tôi đang bị nhìn bởi ánh mắt ép buộc.
Đối với tôi chuyện đó cũng không lớn lao gì nên tôi nâng Hắc kiếm Greed lên và cười khổ.
Sau đó tôi biến đổi Hắc kiếm thành Hắc trượng cho họ xem.

“Ra là khi biến đổi hình dạng sẽ như thế này. Ngoài trượng ra cò có ma cung, lưỡi hái và ma thuẫn nữa nhỉ?”
“Đúng thế. Sức mạnh đoạt được khi đánh bại Thiên long đã được dùng để mở khóa dạng này.”
“Là lúc đó sao…”

Không hiểu sao Roxy trông vui hẳn lên.
Khi ở Gallia, tôi có giấu minh dưới Mặt nạ đầu lâu nhưng kết cục là nó không chịu nổi đòn tấn công của Thiên long nên tôi đã bị lộ mặt thật. Chắc hẳn là em ấy đang nhớ về lúc đó.
Khi mặt tôi lộ ra, em ấy đã khóc. Nhìn thấy cảnh đó, lồng ngực tôi như bị bóp nghẹt trong khi tâm trí cố chối bỏ tình hình. Chuyện đó đã in sâu vào ký ức của tôi khiến tôi nhớ mãi, cứ như mới diễn ra vào hôm qua.

Không ngờ rằng bản thân lại có thể nhìn thấy khuôn mặt dịu dàng mỉm cười của Roxy sau khi đã từ bỏ…
Tôi vui mừng, thầm cảm ơn Roxy và,

“Khoan đã hai người. Hình như ta vừa bị lãng quên thì phải?”

Aisha-sama chen vào giữa tôi và Roxy.

“Rồi rồi, muốn thân mật gì thì để sau đi.”
“Đâu có chuyện đó đâu… nhỉ, Fate.”
“Đúng đúng, làm ơn đừng ghẹo chúng con nữa.”

Tôi gằn giọng. Tiếp theo, tôi để Roxy và Aisha-sama xem Hắc trượng rồi giải thích.

“Ví dụ như hình dạng này, hay còn gọi là Giới hạn thứ tư của Greed, nếu đổi một lượng chỉ số thì sẽ phát động được một đặc kĩ mạnh mẽ. Mỗi hình dạng có một đặc kĩ khác nhau.”

Tôi nói tên của từng đặc kĩ ra. 
Giới hạn thứ nhất (Ma cung) là Bloody Ptarmigan (Cánh chim đẫm máu), có thể thổi bay một vùng nhanh như một tia chớp.
Giới hạn thứ hai (Lưỡi hái) là Deadly Inferno (Địa ngục chết chóc), nếu tấn công trúng điểm tập trung ma lực thì tạch không nói nhiều, kể cả hệ bất tử. 
Giới hạn thứ ba (Ma thuẫn) là Reflect Fortress (Pháo đài công), có thể chặn đòn của đối thủ và phản lại với sức mạnh gấp nhiều lần.
Và Giới hạn thứ tư (Ma trượng) là Twilight healing (Ánh sáng phục sinh), chữa trị mọi vết thương và bệnh tật.

Roxy im lặng lắng nghe và gật đầu ừ ừ.

“Ra là vậy, anh đã dùng Ánh sáng phục sinh để chữa bệnh cho mẹ nhỉ. Cám ơn anh, Fate. … Mặc dù trông mẹ có ‘hơi’ quá khỏe mạnh rồi.”
“Anh cũng nghĩ vậy. Aisha-sama thành ra thế này thật sự là ngoài ý muốn.”
“Mồ, ta nghe thấy hết đấy, hai đứa này. Ta khỏe lại thì phải vui mừng chứ.”

Và, Roxy rũ vai.

“Thế thì mẹ đừng lừa dối đứa con gái này nữa nhé.”
“Uuuu, mẹ muốn làm con ngạc nhiên thôi mà. Fate cũng thế phải không.”
“Ể… ờmmm… đ-đúng thế.”
“Khoan đã, anh nói chuyện miễn cưỡng thế nào ấy, mồ.”

Không phải miễn cưỡng đâu, anh bị ép buộc cả đấy. Mà, thật ra là thấy vui nên hùa theo luôn.

“Aisha-sama muốn báo cho Roxy biết ngài ấy đã khỏe lại đến mức có thể đi từ lãnh địa đến đây thôi. Trong thư có viết đã khỏe lại nhưng làm sao biết rõ được đã khỏe đến mức nào phải chứ.”
“Fate đã nói thế thì tạm chấp nhận. Nhưng mà thật tốt quá. Em lo cho mẹ mãi thôi.”

Roxy nói thế và sụt sịt. Và Aisha-sama cũng theo đó mà khóc luôn, khá là nhọc nhằn.
Hai mẹ con ôm nhau một lúc rồi cuối cùng cũng bình tĩnh lại, quay về phía tôi và cảm ơn. Tôi làm không phải để nghe những lời đó, nhưng làm gì có ai không vui khi được cảm ơn cơ chứ.
Chỉ là nhìn thấy Aisha-sama nói chuyện vui vẻ với Roxy thế này, tôi hiểu đây là việc cần làm.
Chuyển Hắc trượng về lại Hắc kiếm rồi cho lại vào trong bao, và hình như Roxy muốn hỏi gì đó.

“Đổi chỉ số để dùng đặc kỹ là thế nào vậy? Và mất khoảng bao nhiêu, chắc cũng kha khá chứ nhỉ?”
“Mà, cũng đúng. Ánh sáng phục sinh buộc phải dùng 40% chỉ số.”
“40%... là khoảng bao nhiêu?”

 Lượng chỉ số dùng để chữa cho Aisha-sama nhiều đơn vị quá nên có hơi phiền nhưng vì Roxy đã hỏi nên tôi không giấu diếm gì mà dọc ra từng con số. 
Ngay tức kHắc, không chỉ Roxy mà cả Aisha-sama cũng sốc.

“Đùa phải không? Fate, thiệt hả?”
“Vâng, không sai đâu.”
“Thì, lên đến 4 trăm triệu thế kia, nhiều số quá, sắp loạn rồi!”
“Mẹ ơi, bình tĩnh lại đã! Nhưng Fate đã đánh bại Thiên long nên đã lấy được lượng chỉ số này phải không. Anh đã không tiếc dùng hết số đó…”

Khác với Aisha-sama đang khá rối bời, Roxy đã hiểu ra gì đó. Và em ấy nói với vẻ mặt chắc chắn.

“Em đã hiểu rồi.”
“Ể, về cái gì?”
“Lý do tại sao mẹ lại khỏe quá như thế này. Em nghĩ là do phần chỉ số thừa ra sau khi sử dụng Ánh sáng phục sinh (bằng lượng chỉ số hơn cả Thiên long).”
“Cũng có khả năng.”

Phỏng đoán của Roxy không hẳn là sai. Đặc kĩ nào của Greed cũng mạnh mẽ cả. Trong số đó đặc kỹ của giới hạn thứ tư chắc chắn không chỉ chữa trị vết thương thôi không. Lượng chỉ số đã dùng là của khu vực E đấy.
Nếu chỉ chữa trị vết thương bằng số đó thì không thể nào dùng hết được. Chỉ số của Aisha-sama giờ rất đáng kinh ngạc. Nói thế thôi chứ không được cho phép thì tôi không xem lén đâu. Tôi đã quyết định điều đó kể từ khi làm đầy tớ cho nhà Heart.

Aisha-sama (do quá dư giả sức khỏe) sau khi chọc ghẹo đã đời tôi và Roxy liền đi chào hỏi khách tham dự tiệc.

“Một bà mẹ ồn ào.”

Roxy đứng từ xa nhìn cảnh đó và cười tủm tỉm.
Căn bệnh suy nhược của Aisha-sama lúc mới gặp lần đầu giờ không còn dấu hiệu nào cả. Nếu để yên thì có khi Aisha-sama đã về với đất mẹ. Nếu như đó là định mệnh được quyết định bởi thần linh, tôi không hối hận gì khi đã xé bỏ nó.
Đấy là những suy nghĩ của tôi khi nhìn Aisha-sama hiện giờ.

Trans (solo): Jin 

No comments

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.