Berserk of Gluttony - Chương 108

Chương 108: Biến cố thầm lặng
Việc phục dựng lại Khu quân sự đã bị phá hoại nặng về bởi Rafal đang dần đi đến hồi kết. Ánh đèn từ những tòa nhà cao tầng chót vót xếp cạnh nhau trong khu quân sự đã trở lại, và bên trong là những nhà nghiên cứu đang miệt mài làm việc cố gắng vớt vát lại khoảng thời gian đã đánh mất.

Mugan, một cấp dưới lâu năm của Roxy, thường hay than vãn với tôi về con gái ở ông ta, cũng đang làm việc bên trong nhưng vùi đầu vào đến mức tiếc rẻ cả thời gian ngủ nghỉ và đã mấy ngày không về nhà. Từ khi gặp nhau ở Gallia, ông ta đã để ý đến tôi và nhân lúc có việc gì đấy là rủ tôi ra quán rượu và nhiều lần đến mức giờ đã thành thân thuộc. Hôm nay chúng tôi đã hẹn nhau ở quán rượu lúc hoàng hôn và nhậu đến tận bây giờ. 

Mugan uống vô là nói nhiều. Những câu chuyện đa số liên quan đến người con gái đồng niên với tôi không quan tâm gì ngoài nghiên cứu những kỹ thuật thất truyền của Gallia. Ông bố này đang lo lắng cho tương lai con gái và mong muôn cô có một gia đình nhỏ như bao người khác, trong khi nốc rượu nhiệt tình. Người con gái đó gần đây đang để ý tôi nên nhân lúc cùng uống cùng tôi, Mugan đã hỏi rất nhiều điều.
Mugan đang hiểu nhầm. Cô ta chỉ hứng thú với kĩ năng Bạo thực của tôi và Hắc kiếm Greed. Nói biết đi nói lại rồi nhưng ông ấy không tin tưởng lấy lần nào.

"Fate, hôm nay lại làm gì đó với con gái ta nữa phải không?"
"Vẫn như mọi khi thôi."
"Thiệt không?"
"Không tin thì lần sau tôi dẫn đi. Như thế dễ giải thích hơn."

Chiều hôm nay, tôi đã đến phòng thí nghiệm của Raine ở Khu quân sự để kiểm tra cơ thể. Tôi bị bắt đeo cái mũ bảo hiểm được gắn loại máy móc lạ lùng nào đó để đo thứ gì dấy được gọi là sóng não. Lần trước thì bị chích để lấy máu… không hiểu sao tôi lại có cảm giác giống chuột bạch.
Greed cũng chẳng khá hơn, nhưng đến cuối cùng lại được mài cho sáng bóng nên trông ổng khá vui. Rồi ông ta được Raine khen nên ông dễ dãi hơn thấy rõ.

"Mà ha, cứ đi đến chỗ Raine một mình đi. Từ ngày mai ta phải đi giải quyết công việc nên không thể uống như thường ngày được."
"Ừ, biết rồi. Tôi đã nghe chuyện từ Roxy-sama. Đúng thật là những chuyện bất thường xảy ra ở rừng Hobgoblin lan truyền đến tận tôi cơ mà.”
“Những thương nhân vãng lai đến Vương đô hình như đã có thiệt hại. Mặc dù vẫn chưa lớn nhưng nên diệt trừ mầm móng từ khi còn manh nha.”
“Cử tận hai thánh kỵ sĩ để đi diệt mấy con goblin… có hơi quá không.”

Mugan cau mày rồi nốc cạn ly rượu trên tay.
Ngay sau đó, chủ quán rượu lấy chiếc bình rượu trống không đi và đặt một bình mới lên bàn của tụi tôi. Tiếp theo, ông nói bằng khuôn mặt khốn khổ.

“Mấy chuyện hai người đang bàn trông nguy hiểm phết nhỉ. Mà đám lính đánh thuê ra vào chỗ này cũng hay đồn mấy chuyện đó nữa. Kẻ buôn bán như ta đây cũng muốn dọn dẹp nhanh chóng chuyện đó. Nhờ cậu nhé, Fate.”
“Vâng. quán rượu cũng bị ảnh hưởng sao?”
“Không, vẫn chưa. Nhưng nếu mọi thứ lộn xộn như vụ Ma thú Lich thì cho ta xin kiếu.”

Tôi phun ra ngụm rượu vừa mới uống. Thấy thế, chủ tiệm trông thỏa mãn lắm và rời đi để tiếp những vị khách khác.
Tôi lau miệng bằng ống tay áo và rũ vai, còn Mugan thì nhoẻn miệng cười.

“Ta cũng biết vụ ồn ào của Ma thú Lich đấy. Không ngờ cậu cũng làm mấy vụ khủng phết.”
“Dừng lại đi.”
“Hahahahaha… lỗi của ta. Ngày mai nhờ cậu nhé.”

Mở nút chai rượu, Mugan rót đầy cốc cho tôi rồi cười mạnh dạng về một phương trời nào đó. Khi ông cười như thế này thì đa phần là không có trường hợp nào tốt đẹp cả.
Tôi đoán lý do và ôm lấy đầu.

“Không lẽ nào, con nhỏ đó cũng đến?”
“Đoán tốt lắm. Mà, đằng nào chả thế. Cậu chăm sóc con bé hộ ta nhé, đừng để nó lúc nào cũng làm phiền Roxy-sama. Sẵn tiện cảm nhận nỗi khổ sở của ta luôn.”
“Uwaaaaa”

Nhỏ dùng Ma kiếm hỏa viêm đó cũng đến sao… Nhỏ đó nhìn thấy tôi chẳng khác gì nhìn thấy kẻ địch.
Thường thì có Mugan giúp tách nhỏ ra nhưng lần này thì chịu rồi.

"Sao Mugan không dẫn nhỏ đi theo luôn? Ông là người bảo hộ mà."
"Bảo hộ cái con khỉ! Ta phải rời khỏi Vương đô một thời gian để đi cùng ngài Eris. Ta nghĩ đã bảo cậu chuyện đó rồi mà."
"Heeh, có nghe gì đâu."

Eris từng nói là đã xác nhận gần xong nội dung nghiên cứu của Rafal. Tôi cũng hiểu được một phần, tôi định hỏi cô ta về nội dung cụ thể vào lần gặp mặt tới.
Theo như Mugan, có một cứ điểm của Rafal ở Tenbarn, một thành  vùng đồi núi tọa lạc phía đông nơi đây. Ông ta sẽ đồng hành cũng Eris đến đấy và điều tra.
Tôi chưa đến thành phố Tenbarn đó bao giờ nên chỉ nghe người khác bảo là nơi đó là thành phố có độ cao ba ngàn mét so với mực nước biển, bị bao quanh bốn bề là núi, 
Từ đây đến đó chỉ có mỗi một con đường đèo nhỏ hẹp, và còn là một nơi không thích hợp để sinh sống.
Nhưng tại sao lại có một thành phố tại một nơi như thế, chính là vì những ngọn núi xung quanh có rất nhiều loại khoáng sản quý hiếm và đôi khi còn khai quật được những di tích của những kỹ thuật thất truyền của Gallia. Dù không được tuyên bố rộng rãi đến nhân dân nhưng đấy là một nơi đất nước không thể để đánh mất được.

Có vẻ như các kĩ thuật của Gallia vẫn còn sót lại ở nhiều nơi, kể cả trong Vương quốc này. Tôi đã từng nghĩ những kĩ thuật đang được nghiên cứu trong Vương đô lấy được từ Đại lục Gallia. Nhưng nghe chuyện từ Mugan, tôi biết mình sai cmnr.

"Ra là vậy. Nhớ mua quà từ Tenbarn về nhé."
"Ta éo phải đi du lịch. Chắc rảnh mua quà về cho chú ấy!"
"Ờ ha. Đi theo Eris chắc là không vấn đề gì đâu. Nhưng đừng làm quá sức nhé."
"Biết rồi. Nhìn những dấu vết trên chiến trường của Fate, đúng là khủng khiếp thật."

Mời nhau chén rượu, chúng tôi đàm tiếu đủ thứ chuyện từ tình hình chính trị quốc gia, Eris đang làm những gì công khai với tư cách quốc vương và có ảnh hưởng như thế nào.
Và sau đó, nội dung một lần nữa quay trở lại Raine. Ngoài mặt thì cứng nhắc nhưng mỗi khi nói chuyện về đứa con gái rượu thì mới lộ hết mặt thật. Không nhờ rằng vị phụ huynh này lại như vậy.

Nhìn xung quanh quán rượu, thương nhân và lính đánh thuê ai ai cũng nốc cạn cốc rượu, làm ồn ào với khuôn mặt đỏ chót. Nếu chỉ tính nơi đây, ai cũng sẽ tin Vương đô Seyfat vẫn đang trong thời kì bình ổn.

Nhưng thật ra những cảm giác bất an đang từ từ tiến đến. Khi tôi và Roxy giải quyết cội nguồn sự việc, người dân sinh sống tại vương đô đã phải nhận một thiệt hại khổng lồ. Nhưng khi ấy, chúng tôi vẫn không rõ thứ gì đã diễn ra, mọi thứ đều đã vượt quá dự tính.

****

Hôm sau, tôi bị đánh thức bởi một giọng khỏe khoắn. Khi ấy, tôi đang được huấn luyện khắc nghiệt bởi Greed và Luna trong mơ --- hay Thế giới tinh thần. Ban đầu chỉ có Greed thôi nhưng sau đó Luna cũng tham gia do bị cuốn theo một phát đạn và nổi giận. Tôi có cảm giác như đang bị trả thù ấy.
Thế giới ấy do Luna tạo ra nên cô ấy là vô địch. Thế nên tôi và Greed lúc nào cũng phải giơ cờ trắng mong cô ấy động lòng tha thứ.

"Hôm nay ngài cũng ngủ nhiều quá. Dậy đi nào, Fate-san!"

Một cô bé đầu đội chiếc mũ chuyên dùng cho hầu gái đã đánh thức tôi dậy. Dù cô bé chỉ mới chín tuổi nhưng không quá trẻ con, ngược lại rất đáng tin cậy.
Mái tóc hồng nhạt được cột lên hai bên gọn gàng như mọi khi để tránh gây vướng víu.

Cô bé này… Sahara đã gặp tôi vào vài ngày trước khi tôi làm đầy tớ cho nhà Heart. Tôi khi đó mới thức tỉnh Kỹ năng Bạo thực, ngẫu nhiên gặp cô bé khi cô bị một tên nào đó bắt cóc. Do muốn cứu cô bé nên tôi đã rơi vào khủng hoảng. Mặc dù đối mặt với đối thủ trên kèo nhưng nhờ có Greed nên tôi đã xoay sở đánh bại được hắn.
Cô bé là một Kẻ vô dụng nên đã gia nhập đoàn di cư từ Vương đô đến lãnh địa nhà Barbatos. Khi tôi đưa tiễn mọi người lên đường tại vương đô, có vẻ cô bé còn nhớ mặt tôi nên đã chạy đến.
Sahara chưa cám ơn tôi đàng hoàng nên đã lo lắng từ đấy đến giờ.

Tôi khá khốn đốn khi cô bé muốn giúp ích cho tôi bằng mọi cách. Ngay lúc đó Aaron đang ở bên cạnh nên ông đã hướng dẫn tôi cách giải quyết.
Nghe xong thì tôi chỉ biết ôm đầu, nghĩ lại thì đấy đúng là một ký ức đẹp.
Nhà Barbatos đang gặp vấn đề vì gần như không có người hầu nào cả. Thế nên, Aaron đã mời cô bé thử làm người hầu.
Sahara nhanh chóng chấp nhận đề xuất đó. Tôi đứng cạnh không biết làm gì ngoài dõi theo tình hình.

Và sau đó, những ngày bình thường của tôi bắt đầu bằng việc được Sahara gọi dậy, nhưng tôi vẫn chưa quen được.

"Err, chào em."
"Chào buổi sáng ạ."

Tôi rời khỏi giường và vươn vai. Liếc mắt nhìn sang Sahara thì thấy cô bé đang chuẩn bị chỉnh lại tấm ra giường nhăn nhúm.

"Giờ này chắc Aaron đã rời khỏi dinh thự rồi nhỉ."
"Vâng, như mọi ngày ạ, ngài ấy đã đi đến lâu đài rồi. À, hôm nay Mimil cũng được phép đi cùng."
"Vậy sao… cùng Mimil à."

Tôi có chút chẳng quan tâm. Mimil đã làm việc trong dinh thự này đã được gần một tháng. Nhưng trong khoảng thời gian này, tôi có cảm giác giữa chúng tôi không thân hơn được chút nào cả.

Có nhiều chuyện đã ra trong quá khứ của chúng tôi nên cảm giác xa cách này khó xóa nhoài được. Không phải là vì chúng tôi hận thù gì nhau, ngược lại là để tâm nó quá mức thì đúng hơn. 

Chính vì thế nên Aaron mới hay đi đến lâu đài. Mỗi lúc như thế đều là khoảng thời gian khó khăn đối với tôi, nhất là khi Sahara có công việc hay đi ra ngoài mua đồ. Trong dinh thự rộng lớn này chỉ có hai người làm cho không gian trở nên căng thẳng khó chịu khiến tôi vô thức chỉ muốn chui về phòng. 
Tôi cũng muốn giải quyết vấn đề này nhưng đến giờ vẫn lù đù chẳng tiến hơn bước nào. 
Tôi có cảm giác Mimil cũng muốn quan hệ giữa chúng tôi trở nên tốt hơn. Đôi khi còn nhìn chằm chằm về phía tôi nữa. Và trông như muốn nói gì đó nhưng đừng lại và lẩn đi đâu mất. 
Không biết tính sao nữa… Thấy tôi đang sầu não, Sahara nói. 

"Nếu ngài muốn làm thân với Mimil hơn thì mời chị ấy một bữa ăn thì thế nào. Hai người không tránh mặt nhau nữa cũng khiến công việc của em dễ dàng hơn. "
"Ừ… đúng là vậy. "

Tôi đang được cô bé chín tuổi chỉ bảo. Đáng thương quá. 
Greed đang dựa trên tường nhìn thấy thôi chắc cũng đang cười sằng sặc trong đó. 
--------
(Tác giả)

Một nhân vật mới và là hầu gái, Sahara đã được thêm vào.
Cô bé là đứa trẻ đã được Fate giúp đỡ ở Quyển 1 (Light novel). Vốn dĩ muốn thêm cô bé vào đâu đó trong Tập 4 nhưng do phải chú tâm đến Fate nên đã dời sang Tập 5.

Trans: Jin 
Shinigamilnteam

No comments

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.