Nigotta - Chương 8


Chương 8: Tôi được mười một tháng tuổi

Thấm thoát mười một tháng đã trôi qua.


Chín tháng sau khi được sinh ra, có một sự kiện khá đặc biệt.
Đó là ngày sinh nhật của một thành viên trong gia đình, mẹ Claire.

Anh Theo, chị Ellie, và vú em Ena cùng nhau trang trí phòng, nhưng vì đồ trang trí không chứa ma lực (tạm), nên tôi chẳng nhìn thấy gì cả.

Chúng có vẻ như được làm bằng tay, rất giống origami khi tôi chạm vào.
Đặc biệt là những chiếc vòng xích.
Và những bông hoa được làm từ giấy mỏng.

Tôi cũng làm hoa giấy với Ellie.
Mặc dù thành phẩm không được như ý, nhưng tôi cảm thấy rất vui.

Có rất nhiều món ăn được đưa vào phòng, đó là một buổi tiệc sinh nhật bình dị và ấm cúng.

À phải rồi, tôi ngẫu nhiên biết được tuổi thật của Claire. Năm nay mẹ 26 tuổi.
Mặc dù đã có ba đứa, nhưng trông mẹ thực sự rất trẻ.

Vài ngày sau đó, là sinh nhật của Theo.
Mặc dù sinh nhật của họ chỉ cách nhau ít hôm nhưng họ không hề gộp lại.
Nếu họ mà tổ chức chung, kiểu gì bữa tiệc cũng hoành tráng lắm cho mà coi.
Mà tôi thì lại không thích vậy tẹo nào.

Lần này, Claire, Ellie, và Ena đảm nhiệm việc trang trí.
Đương nhiên, tôi cũng giúp mọi người làm hoa giấy, và thành phẩm thì tốt hơn trước rất nhiều.
Có vẻ ngón tay của tôi đã trở nên linh hoạt hơn trước.
Dường như việc tập luyện mỗi ngày đã dần hiện rõ kết quả.

Giống như sinh nhật của Claire, rất nhiều món ăn được mang đến phòng, một bữa tiệc sinh nhật đơn giản.
Hình như có nhiều món thịt quá thì phải.
Thơm, thơm lắm ý.

Có vẻ con trai thường thích món thịt.

Năm nay anh ấy được 9 tuổi.

Bốn tuần sau đó là sinh nhật của Ellie.

Mẹ, anh, và chị; quả thực là một tháng đầy rẫy những sự kiện.

Lần này, Claire, Theo, và Ena đảm nhiệm việc trang trí.
Đương nhiên, tôi sẽ là người gấp hoa.

Tôi đã được khen rất nhiều khi tự mình gấp hoa.
Nếu có thể tự mình làm gì đó, vậy thì đừng chần chừ!

Giống như hai lần sinh nhật trước, rất nhiều món ăn được đưa vào phòng.
Các món ăn đầy rau quả trải dài khắp bàn, và hầu như không có lấy một món thịt hay cá nào cả.
Ellie có khi nào là người ăn chay không?

Ơ, hình như chị ấy có ăn cả thịt và cá, nên có lẽ chị chỉ đơn thuần là thích ăn rau củ.
Vì cô ấy trồng được chúng mà.

Tất nhiên tôi cũng la liếm thông tin về tuổi của chị, năm nay chị lên 7.

Vậy là một chuỗi những sự kiện đã kết thúc... nhưng mà tôi cũng ngây thơ quá đi.
Bốn tuần sau sinh nhật của Ellie, là ngày sinh nhật của Ena.

Nhiều quá trời!

Tất nhiên vẫn chiếu theo lệ cũ, việc trang trí được giao lại cho ba người, ngoại trừ Ena.
Trong thời gian trang trí, Ena không được phép vào căn phòng.

Ngoài những bông hoa giấy, tôi còn giúp mọi người trang trí nữa.

Như ba lần trước, các món ăn được mang vào phòng và buổi tiệc sinh nhật được bắt đầu.
Các món chính là hải sản.
Ngon tuyệt!

Ở Vương quốc Ovent, thịt, cá và rau củ thường xuất hiện trên bàn ăn.
Đất nước này thiệt sự là phong phú nha.

Ena năm nay 28 tuổi.

Vậy mà chỉ lớn hơn Okaa-chan có hai năm thôi... maa, tại Claire có gương mặt trẻ con quá mà.

Một chuỗi các sự kiện sinh nhật đã hoàn tất, chỉ thiếu của tôi và của cha.

Chiếu theo qui trình thì tháng tới không phải sẽ là bữa tiệc sinh nhật của Alek sao?
Nhiều quá trời!





Dù sao thì buổi tiệc dành cho Alek vẫn còn xa lắm.



◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆



Theo và Ellie đã thống nhất luân phiên nhau thay vì cạnh tranh xem ai mới là người đọc sách cho tôi nghe.

Hôm nay đến lượt chị.

Đó là một cuốn sách có tựa đề,

"Mặt trăng, Mặt trời, và cây Thiến Thảo"

Ban đầu, cái tên gợi cho tôi về một cuốn tiểu thuyết lãng mạn, nhưng trời đất, đó là một cuốn tiểu thuyết phiêu lưu mạo hiểm.

Quả nhiên, tác giả cuốn đó là người đã viết "Một ngọn cỏ" mà cô ấy đã đọc tôi từ trước kia.

Có một ngọn cỏ đỏ nở dưới nơi tận cùng của một thung lũng xa xôi, và nó đứng bằng ba chân.

Lại thêm chân nữa chời......

Dường như cuốn tiểu thuyết này chỉ có một tập.
Độ dày của cuốn sách chỉ bằng một nửa so với cuốn trước.

Bình thường, tôi sẽ chạm vào để xác nhận, nhưng có vẻ không cần thiết cho lắm vì câu chuyện có vẻ sắp kết thúc rồi.

Nhờ vào vùng đất để siêu-phát-triển, "Một ngọn cỏ" là một cuốn tiểu thuyết phiêu lưu khá thú vị.

Những ngọn cỏ đứng lên chống lại những qui luật thiên nhiên, chúng bắt đầu những cuộc hành trình và gặp những loài cây khác có cùng chí hướng, đó là một câu chuyện đầy tiếng khóc và tiếng cười.

Kết truyện, người bạn đầu tiên của cỏ chết.
Vào hôm đó tôi đã khóc rất nhiều.

Dù ngày trước tôi không khóc bao giờ, nhưng tôi đã khóc.

Chị Ellie - người đang đọc cuốn sách; Theo cùng những người người khác vội chạy tới phòng tôi, Ena-san, Claire, và thậm chí bác sĩ đến khám cho tôi cũng đã khóc.

Vì tất cả mọi người đều khóc, nên không ai nhận ra rằng tôi có thể hiểu nội dung của cuốn truyện.
Vì tất cả mọi người đều khóc, nên không ai nhận ra rằng tôi đã khóc vì thực sự xúc động.

Phải rồi, cha Alek vẫn bận rộn như thường lệ.

Lẽ ra tôi phải không nhớ cha lắm mới phải, nhưng tôi lại nhớ rất rõ.

Tác giả "Một ngọn cỏ" đã để lại cho tôi một ấn tượng về những chuyến phiêu lưu có kết thúc tốt đẹp.

Có nghĩa là "Mặt trăng, Mặt trời, và cây Thiên Thảo" cũng có thể sẽ kết thúc như vậy.

Un, dù sao thì tôi cũng vẫn còn ngây thơ lắm.

Khi tôi tưởng câu chuyện sẽ khép lại, happy ending sẽ xuất hiện, thì Ellie lại nói với tôi trong khi nở một nụ cười,



Saa Lily, hãy tận hưởng 29 tập tiếp nào~

Trong khoảnh khắc đó, tôi không hiểu rõ những gì chị nói cho lắm.


Kỳ cục! Thính giác của tôi đáng ra phải rất hoàn hảo mới phải......
Hay là một thứ ngôn ngữ nào mới chăng? Onee-chan thật là... đừng có dạy trẻ em những thứ kì lạ chứ...


No comments

Bản quyền thuộc về DWR Team và cơ bản là thế . Powered by Blogger.